Tuyệt Đỉnh Vương Phi - Chương 284

Cập nhật lúc: 2025-07-11 15:31:47
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bi kịch của tướng phủ chắc chắn sẽ dừng ở đây.

Sáng sớm hôm , mấy trăm tên thị vệ bao vây Tướng phủ.

Những thị vệ đều là ám vệ của phủ An Thân vương.

An Thân vương giờ sai theo dõi Liên Thúy Ngữ, bởi vì ngày ở Liên phủ, ông với bà : “Ta tác thành cho sự tự tôn của nàng, tác thành cho sự lựa chọn của nàng. hy vọng nàng ở đây. Nếu nàng cần tới , sẽ đến ngay. nếu nàng cần , sẽ quấy rây tới sự yên tĩnh của nàng.”

Mãi đến ngày đó, Du ma ma tìm tới cửa và báo cho ông Hạ Thừa tướng hành hung.

Ông giận dữ vì hồng nhan mà dẫn theo binh mã chặn đường Tướng phủ.

Ông lâu mặc giáp, hôm nay ông mặc .

Cuộc đời chinh chiến của ông dừng nhiều năm . Ông ghét chiến tranh, ghét c.h.é.m giết. ông mặc áo giáp lên, báo cho một vài nào đó , ông sẵn sàng chiến đấu vì một .

Suốt cả một đêm, lão phu đều ngủ, sáng sớm Thúy Ngọc Tướng phủ chặn, còn là An Thân vương dẫn tới.

tức giận phát điên, vội vàng khoác áo ngoài.

Khi thấy An Thân vương mặc khôi giáp màu vàng, cưỡi lưng ngựa với gương mặt lạnh như băng, bà lập tức với Thúy Ngọc mấy câu. Thúy Ngọc vội vàng ngoài theo cửa .

Lão phu nhân lạnh vài tiếng : “An Thân vương, ngươi vô cớ bao vây tấn công Tướng phủ, nếu hôm nay ngươi nguyên nhân, cho dù lão liều cái mạng , cũng sẽ phân cao thấp với ngươi đến cùng.”

An Thân vương thúc ngựa đến gần, gương mặt tuấn phủ một lớp sương lạnh: “Gọi Hạ Hòe Quân .”

“An Thân vương, ngươi đừng vội khinh quá đáng.”

Đôi môi mỏng của hẳn lạnh, tay nâng lên lên. Một nhóm cung tiễn thủ nhảy lên tường vây, mùi dầu hỏa xộc mũi của lão phu nhân. Không ngờ mũi tên đều tẩm dầu hỏa.

“Bản vương nữa, gọi Hạ Hòe Quân .” An Thân vương tức giận tới mức mi tâm khẽ giật, lạnh giọng .

Lão phu nhân thấy An Thân vương bất chấp tất cả như , trong lòng mơ hồ chút sợ hãi, nhưng tin ông dám châm lửa đốt tướng phủ ngay giữa ban ngày ban mặt, còn ở mặt nhiều như .

miệng hùm gan sứa : “Hắn đang thoải mái, ngươi gì cứ với lão . Bây giờ, tướng phủ vẫn do lão chủ.”

An Thân vương hề chớp mắt, giơ tay lên. Cung tiễn thủ đốt mũi tên, b.ắ.n về phía Tướng phủ giống như mưa lửa.

Cùng lúc đó, mấy áo đen lướt qua trung của tướng phủ, xông Hạ Chí Uyển, đưa trong Hạ Chí Uyển .

Lão phu nhân thể ngăn cản ? Dưới đội quân tinh nhuệ của An Thân vương, sự liều lĩnh của bà trông vô cùng nực .

Vân Mộng Hạ Vũ

An Thân vương tiến quân thần tốc, tới trong phòng của Hạ Thừa tướng.

Ông ở một trong đó gần một khắc, bên trong truyền tiếng kêu thảm thiết. Người của tướng phủ đều dám tiến trong. Lão phu nhân chặn ở bên ngoài, lửa vẫn thiêu đốt hừng hực.

Thúy Ngọc cô cô tìm Lễ Thân vương. Lão phu nhân cũng thông minh, tìm Lương Thái phó mà tìm Lễ Thân vương. Lễ Thân vương coi trọng lễ giáo của hoàng gia, nhất định sẽ tha cho sự càn quấy của An Thân vương hôm nay.

Thúy Ngọc cô cô tới Lễ Thân vương phủ, vặn Trần thái quân cũng đang ở đó.

Lễ Thân vương , Trần thái quân cản : “Đây là ân oán cá nhân của , ngươi qua hỏi nhiều như gì?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuyet-dinh-vuong-phi/chuong-284.html.]

Lễ Thân vương khẽ run lên, về phía Trần thái quân, cao kiến của bà .

“Hạ Thừa tướng cùng An Thân vương oán hận tích tụ từ lâu, bởi vì một Đan Thanh huyện chúa mà đốt Tướng phủ, dĩ nhiên là của . nếu ép đến đường cùng, sẽ như ? Tướng phủ lén sai tới tìm ngươi là thích hợp. Bà đáng lẽ báo quan, để cho quan phủ tới xử lý.”

Lễ Thân vương cảm thấy lý, đuổi Thúy Ngọc cô cô .

Trần thái quân khẽ thở dài: “Thật lão cảm thấy nửa khen nửa chê Đan Thanh huyện chúa . Nàng tài văn Chương, cũng thông minh, nhưng chỉ là quá mức tự tôn, hạ thấp tư thế đấu với Tướng phủ. Hạ Thương Mai sống mười sáu năm bi thảm, một nửa cũng là do nàng tạo thành. Bây giờ Hạ Thương Mai cứng rắn lên, nàng vẫn còn nửa nóng nửa lạnh như , tuy cũng mấy chuyện khiến sảng khoái, nhưng đủ, còn xa mới đủ. Thật nàng , lấy sức ảnh hưởng của nàng , lấy tài trí thông minh của nàng , đối phó với lão phu nhân thậm chí Hạ Thừa tướng đều dư sức, nhưng nàng từng , cũng nhờ khác. Nàng cảm thấy là tổn hại tới nhân cách. Nàng quá mức thanh cao . Có đôi khi bằng lòng bảo bọc cũng là bản lĩnh của nàng . Nàng dùng tới loại bản lĩnh , kết quả như ngày hôm nay cũng xem như là trừng phạt đối với nàng .”

Lễ Thân vương gật đầu: “ , nhưng bản vương hứng thú với những điều , cũng hiểu tại lão nhị thích con thỏ như Liên Thúy Ngữ.”

“Không mấy thích hổ, Vương gia là một ngoại lệ.” Trần thái quân liếc mắt .

“Bản vương ngược cảm thấy phụ nữ mạnh mẽ một chút mới , bắt nạt đến mặt, còn một mực lùi bước thì thật sự chẳng thú vị gì nữa”

Trần thái quân : “Người tính cách như Liên Thúy Ngữ, chỉ gả đúng mới hạnh phúc. Nếu đây gả cho An Thân vương, An Thân vương nâng nàng trong lòng bàn tay, để cho nàng tùy ý sống cuộc sống , cũng sẽ là một nhân duyên mỹ mãn.”

Lễ Thân vương ngẫm nghĩ một lát : “Người cảm thấy Liên Thúy Ngữ khả năng cố ý đánh ?”

“Cố ý ?” Lão thái quân trầm ngâm suy nghĩ: “Cái … Lão thật từng nghĩ tới.”

Lễ Thân vương lắc đầu: “Nếu nàng cố ý, nhất định còn chiêu phía , hoặc khiến lão nhị gây âm ï như cũng là một phần kế hoạch của nàng .”

Trần thái quân thấy suy nghĩ của Lễ Thân vương cũng khả năng. Dù Liên Thúy Ngữ cũng sẽ đến mức nhu nhược tới mức đánh thành như . Hơn nữa, khi của bà qua Tướng phủ, từng phát hiện ở Tướng phủ ám vệ, tạm thời suy đoán những ám vệ là do Hạ Thương Mai thu xếp tới bảo vệ cho Liên Thúy Ngữ.

khi Liên Thúy Ngữ đánh, những ám vệ xuất hiện.

Liên Thúy Ngữ của An Thân vương đưa , thu xếp ở Liên phủ.

Đâu Liên Thúy Ngữ từng nước sôi xối , sưng đỏ phồng rộp. Có nhiều chỗ nghiêm trọng tới mức tóc rụng, vết thương ở trán nhiễm trùng.

Du ma ma đỡ bà xuống. Liên Thúy Ngữ : “Gọi Phan Đan .”

Du ma ma tức giận : “Còn gọi tới gì chứ? Nếu bỏ ngày đó, huyện chúa cũng đến mức đánh thảm đến như .”

Trên mặt Liên Thúy Ngữ thoáng mỉm : “Đi , bảo tiến .”

Du ma ma thấy bà cố chấp như , chỉ đành ngoài gọi Phan Đan.

Phan Đan tiến đến, chắp tay : “huyện chúa.”

“Ừ, bên phía Ôn xong chứ?” Liên Thúy Ngữ hỏi.

“Hồi bẩm huyện chúa, thuộc hạ báo cho Ôn chuyện xảy hôm qua, Ôn cũng lập tức xong. Thuộc hạ sáng sớm hôm nay phát ngoài. Rất nhanh thôi, tất cả trong kinh đều sẽ là Thừa tướng trong triều tay độc ác đánh huyện chúa. Chắc hẳn trong vòng một ngày, điểm chú ý của dân chúng sẽ dời , một mực chú ý đại tiểu thư nữa.”

Liên Thúy Ngữ gật đầu: “Ừ, . Chỉ cần dân chúng gây áp lực cho triều đình, Vương gia thể kéo dài thêm mấy ngày. Hôm nay An Thân vương âm ï như , Tướng phủ cũng rơi trong cảnh nước sôi lửa bỏng, rảnh đuổi theo g.i.ế.c Thương Mai.”

Phan Đan mỉm : “Không sai, giống như huyện chúa dự đoán, bây giờ Tướng phủ ốc còn mang nổi ốc, thể còn phân đuổi theo g.i.ế.c đại tiểu thư ?”

Du ma ma ở bên cạnh đến hồ đồ, nghi ngờ Phan Đan, Liên Thúy Ngữ: “Có chuyện gì ?”

Phan Đan mỉm : “Ma ma, hôm qua Hạ Thừa tướng tìm đến thuộc hạ, cho thuộc hạ một khoản bạc, bảo thuộc hạ tạm thời tránh một lát, huyện chúa ý định ác độc.”

Loading...