Tuyệt Đỉnh Vương Phi - Chương 227
Cập nhật lúc: 2025-07-09 22:23:13
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quý Thái phi lạnh: “Ý của lão phu nhân là ai gia thể khuyên Hoàng Thái Hậu hạ chỉ ? Bây giờ Hoàng Hậu hạ chỉ, chuyện bà ban thêm một đạo ý chỉ để khẳng định là chuyện sớm muộn mà thôi ”
Lão phu nhân mỉa: “Quý Thái phi hiểu , lão ý , là do lão nóng vội quá ? Oanh Nhiễm cũng lớn , tuy Hoàng Hậu nương nương hạ ý chỉ, nhưng Hoàng Thái Hậu vẫn luôn thể hiện thái độ, cũng thể nào xác định ngày thành hôn , chỉ hôn ước mà ngày thành hôn thì khỏi lòng hoảng sợ.”
Quý Thái phi : “Được, ai gia hứa với ngươi, ngày tin tức truyền cũng chỉ là ngày Hoàng Thái Hậu hạ ý chỉ”
Lão phu nhân : “Được, nếu như thế, lão chờ tin của Quý Thái phi.”
Nói xong dậy hành lễ cáo lui.
Rời khỏi Tụ Hiên Lâu, Thuý Ngọc cô cô : “Lão phu nhân, cảm thấy thể tin lời Quý Thái phi ?”
Lão phu nhân nghĩ một lúc: “Có thể tin thì cũng nhanh chóng xong việc , hôm nay Tướng gia ? Hắn về lập tức báo cho lão .”
“Vâng!” Thuý Ngọc cô cô .
Lão phu nhân dặn dò: “ , với Lam Ngọc, mấy ngày nay đừng chọc của Hạ Chí Uyển, để tránh đánh rắn động cỏ.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Thuý Ngọc cô cô ngẩn : “Chuyện …”
Lão phu nhân đột nhiên nàng: “Làm ?”
Thuý Ngọc cô cô nhỏ: “Lão phu nhân, hôm nay Lam Ngọc sẽ cho đại tiểu thư một bài học nhỏ.”
“Cho bài học gì?” lão phu nhân vô cùng tức giận: “Lão từ đầu, nếu lệnh thì ai phép động Hạ Chí Uyển”
Thuý Ngọc cô cô nhịn biện hộ cho nàng: “Xin lão phu nhân bớt giận, Lam Ngọc cũng chỉ trút giận cho .”
“ là bậy bạ.’ Lão phu nhân bước nhanh ngoài: “Nói, nàng cái gì?”
“Cũng tay thẳng với đại tiểu thư, chỉ sai Quế Viên và Tiểu Khuyên ngoài, dạy cho một bài học.” Thuý Ngọc cô cô đuổi theo: “Lam Ngọc việc chừng mực, bà cố ý sai ngoài mới tay, như thế cho dù đại tiểu thư nghi ngờ thì cũng tìm chứng cứ”
Lão phu nhân vẫn tức giận, khi lên xe ngựa lập tức cảnh cáo Thúy Ngọc: “Sau nếu lão lệnh, ai cũng phép chọc Hạ Chí Uyển, để tránh phá hư chuyện của .”
“Vâng, nô tỳ , cũng sẽ dặn dò Lam Ngọc.” Thuý Ngọc cô cô lau mồ hôi trán, nhưng mà Lam Ngọc nuốt trôi cục tức , nếu Hạ Thương Mai bảo vệ hạ nhân như thế, bảo vệ cái tên Quế Viên như , thì để cô khó chịu.
mà Thúy Ngọc cảm thấy đại tiểu thư sẽ nổi trận lôi đình vì một hạ nhân, dù hạ nhân c.h.ế.t thì đổi khác, hôm đó cứu Quế Viên cũng chỉ thể hiện rằng cô bụng hiền lành mặt .
Khi Thương Mai về phủ, chiều tối. Trần Loan Loan hồi phủ, về tướng phủ của Mộ Dung Tráng Tráng.
Thương Mai : “Hai các ngươi lo việc đàng quang, cứ theo mãi, chuyện gì khác để ?”
Tráng Tráng nhún vai: “Ta còn cách nào ? Không lão thất bảo rảnh rỗi thì để ý Tướng phủ nhiều một chút, mà đúng là rảnh thật, đến Tướng phủ trông coi thì thể thế nào?”
Loan Loan : “Tướng phủ nhiều trò để xem, luôn kịch , chơi vui.”
Thương Mai bậy : “Thì ngươi đang ao ước gặp chuyện , tất cả kịch của Tướng phủ đều xung quanh , chỉ cần chuyện xảy thì đều là chuyện .”
“ mà đến cuối cùng tất cả chuyện đều biến thành chuyện , tỷ xem tỷ , lúc chỉ là một đáng thương ai thương yêu, Tướng phủ rèn luyện xong, bây giờ da đổi thịt, cứ như đổi thành một khác.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuyet-dinh-vuong-phi/chuong-227.html.]
Thương Mai : “Nếu dựa theo lời ngươi , lẽ cảm ơn Tướng phủ ?”
Ba , tuy Thương Mai như , nhưng trong lòng cũng thật sự cảm thấy tình cảm của cô hơn lúc mới đến nhiều. Ít nhất bây giờ bạn bè, khi còn ở hiện đại, cô cũng từng nghĩ rằng đời sẽ bạn.
Quay về Hạ Chí Uyển, thấy Tiểu Khuyên và Quế Viên chạy đón, Thương Mai gọi thử, chỉ thấy Đao Lão Đại từ thư phòng bước : “Đại tiểu thư về ?”
Thương Mai bỏ hòm thuốc xuống: “ , Tiểu Khuyên ? Bảo nàng pha cho công chúa và Trần tiểu thư một ly ”
“Tiểu Khuyên và Quế Viên ngoài còn về.” Đao Lão Đại .
“Đi ngoài? Đi ?” Thương Mai xuống, lau mồ hôi, tuy chiêu tà nhưng bên ngoài vẫn còn nắng gắt, thật sự nóng.
“Nói là ngoài việc, là Lam Ngọc cô cô lệnh.” Đao Lão Đại .
Thương Mai đột nhiên lên: “Lam Ngọc cô cô lệnh cho bọn họ việc? Trong phủ còn ai ? Sao sai hai bọn họ ?”
“Không , gặp, Tiểu Khuyên về , dẫn Quế Viên cùng.” Đao Lão Đại thấy Thương Mai đổi sắc mặt, cũng lo lắng: “Họ hai canh giờ, vẫn về, lẽ là gặp chuyện ?”
Tráng Tráng : “Tạm thời đừng lo lắng lung tung, bắt hả giận là phong cách việc của lão phu nhân, loại như bà sẽ chỉ nhắm thẳng ngươi”
Thương Mai lắc đầu: “Ta lo lắng về lão phu nhân, chỉ lo mấy tên nô tài tự ý việc.”
Lão phu nhân đúng thật là sẽ chơi mấy trò vặt nhỏ nhặt , đối với bà , khó một hạ nhân sẽ mất phận. Lam Ngọc là hẹp hòi, lúc cô từng đánh bà, thể thừa dịp cô ở đây mà báo thù nữa.
Mộ Dung Tráng Tráng : “Nếu ngươi lo lắng, cho ngoài tìm thử xem.”
Thương Mai : “Được, phiên công chúa.”
Thương Mai Tráng Tráng âm thầm theo bảo vệ, cho nên để bọn họ về điều tìm kiếm sẽ hiệu quả hơn để cô mù quáng tìm kiếm một nhiều.
Tìm suốt một buổi tối mà vẫn tin tức gì.
Cuối cùng Thương Mai cũng kìm nén nữa, với Đao Lão Đại: “Lại chỗ lão phu nhân mời Lam Ngọc cô cô đến đây.”
Du ma ma : “Chỉ sợ là mời .”
Hai mắt Thương Mai hiện lên vẻ lạnh lùng: “Mặc kệ dùng bất cứ biện pháp nào, mời đến đây là ”
Đao Lão Đại nhận lệnh của Thương Mai, lập tức .
Tráng Tráng an ủi: “Ngươi đừng quá lo lắng, nhiều đang tìm như thế, chắc chắn sẽ tin tức nhanh thôi.
Tráng Tráng và Loan Loan đều cảm thấy chắc xảy chuyện gì, lẽ là thật sự gọi hai bọn họ việc, dù ở thời khắc quan trọng thế lão phu nhân cũng cần chọc Thương Mai, bởi vì chuyện đốt nhà mới kết thúc bao lâu, tuy bây giờ Hình Bộ kết án, nhưng vẫn luôn chằm chằm Tướng phủ.
Đặc biệt là bây giờ Thương Mai còn bắt đầu cướp mảnh đất hậu hoa viên cùng Tướng phủ, lão phu nhân hiểu rõ, bây giờ mà chọc giận Thương Mai thì bà cũng lợi lộc gì.
thật trong lòng Mộ Dung Tráng Tráng cũng lo lắng, mấy năm gần đầy, ở Tướng phủ, hai cô cô bên lão phu nhân yêu thích, lẽ thật sự khả năng sẽ giấu lão phu nhân một vài chuyện gây tổn thương cho Quế Viên và Tiểu Khuyên.
Nàng và Trần Loan Loan liếc mắt , thật trong lòng Trần Loan Loan cũng bụng, trong thời gian ở chung với Tiểu Khuyên tương đối nhiều, bàn đến chuyện tình cảm gì , nhưng nàng thật sự thích Tiểu Khuyên, cũng hy vọng nàng gặp chuyện.
Liên Thúy Ngữ và Thương Mai lạc quan như thế, đặc biệt là Liên Thúy Ngữ, thấy Thương Mai lo lắng, bà cũng càng thêm đau lòng, từ lúc bà mù đến giờ, cách nào sách , mắt khá hơn một chút, miễn cưỡng thể thấy chữ, hôm nay bà lập tức chui thư phòng, cũng Hạ Chí Uyển xảy chuyện lớn như thế.Đao Lão Đại chạy đến phòng của lão phu nhân, Lam Ngọc cô cô đang hầu hạ lão phu nhân ăn cơm.