Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Tuyệt Đỉnh Vương Phi - Chương 118

Cập nhật lúc: 2025-07-07 23:21:17
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mộ Dung Tráng Tráng suy nghĩ một chút, lên: "Không sai, vai vế khác biệt, Trần Nguyệt Nhung chẳng qua là , Thương Mai là đại tiểu thư của tướng phủ, nếu do bổn cung chứng thực là bọn họ thật sự đẩy phu nhân xuống xe ngựa, cố ý mưu hại chủ mẫu, là đại tiểu thư Thương Mai, nàng quyền lực trừng phạt bọn họ, còn về mức độ thế nào, thể căn cứ tội ác nặng nhẹ mà cân nhắc, phu nhân giờ còn thấy thì là trọng thương , như , Thương Mai chỉ cần g.i.ế.c họ thì vẫn thể cãi công đường."

Luật pháp của Đại Chu quả thật là như , thị ở trong phủ chẳng qua chỉ coi một nửa là chủ tử thôi, còn lệnh của tiểu thư chớ đừng chi là phu nhân.

Trong nhiều gia đình, chủ mẫu thị mắt, chỉ như thôi mà đánh c.h.ế.t bao nhiêu , về điểm thì Trần Nguyệt Nhung thật coi gì.

Chỉ điều Trần Nguyệt Nhung ở trong phủ nhiều năm, tự cho là phu nhân, sớm quên mất phận thật sự của , chỉ bà nhiều khác cũng đều quên điều đó, trong tiềm thức cũng cho rằng bà mới là phu nhân.

Nàng về phía Thương Mai: "Ngươi cũng hiểu về luật pháp? Thật giỏi lắm."

Mới trong lòng nàng dự tính, thể thấy, chỉ Liên Thị , nàng cũng .

Thương Mai hiểu luật pháp nhiều, cũng thời gian từ từ xem, chẳng qua là đặc biệt lưu tâm một chút về đề tài trong mấy cuốn sách sưu tầm của Liên Thị.

Vậy nên, chỉ cần Thái tử chịu lớn thì chuyện phía Trần Nguyệt Nhung sẽ đủ đạo lý để .

Thương Mai Mộ Dung Tráng Tráng: "Công chúa, thể mời giúp một đến ?" Nếu hỗ trợ, chuyện tối nay cơ bản cần lo.

"Ai?" Mộ Dung Tráng Tráng hỏi.

"Lễ Thân Vương!" Thương Mai hé môi nhẹ nhàng nhả ba chữ.

Mộ Dung Tráng Tráng lên: "Lão tam!"

Bởi vì mời Lễ Thân Vương, họ trì hoãn ít nhất hơn nửa canh giờ mới về tướng phủ.

Lễ Thân Vương theo xe tới, sẽ đến .

Cử tướng phủ mở , phía dừng mấy cỗ xe ngựa, còn cổ kiệu của nha môn cũng ngừng ngay ngắn ở phía một chiếc xe ngựa phủ màu xanh lá cây, xem , chiến trận tối nay lớn.

Mộ Dung Tráng Tráng thấy , lạnh một tiếng: "Thật , ngay cả Thái phó cũng đều tới."

Có thể thấy Thái tử một bước sai thông báo Hạ thừa tướng, Hạ thừa tướng và Lương Thái phó cùng nghị sự tới cùng .

Thương Mai đợi cửa, Thúy Ngọc cô cô bên cạnh lão phu nhân liền tới, đầu tiên là hành lễ với Mộ Dung Tráng Tráng, tiếp đó với Liên Thị và Thương Mai: "Lão phu nhân mời phu nhân cùng đại tiểu thư đến phòng chính."

Thương Mai đáp Thúy Ngọc cô cô, đỡ Liên Thị bước qua ngưỡng cửa thật cao, thẳng phòng khách.

Phòng khách tướng phủ đèn đuốc sáng choang, lão phu nhân ở chính giữa ghế thái sư, Hạ thừa tướng ở phía bên , Thái tử vốn cũng chỗ , nhưng , đỡ ở bên cạnh Lương Thái phó, thấy mấy phần giống kẻ hầu của Lương Thái phó.

Ở phía bên phòng khách hai , dáng dấp đều là đại thần ở phe Thái tử tối nay đến nghị sự.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuyet-dinh-vuong-phi/chuong-118.html.]

Ngồi bên trái là một đàn ông trung niên mặc quan phục dáng vẻ uy nghiêm, thấy Thương Mai và Mộ Dung Tráng Tráng , ông liền lên đầu tiên.

Sau lưng ông vài ăn bận giống sai dịch, Thương Mai đoán ông chính là Kinh Triệu Doãn Lương đại nhân, là cháu của vị Lương Thái phó .

Hạ Oanh Nhiễm và phu nhân Nguyệt Nhung đại phu ở bên cạnh xử lý vết thương, thấy Thương Mai , phu nhân Nguyệt Nhung quỳ xuống: "Mẫu , xin chủ cho , vô cớ nàng đả thương nặng, ngay cả tay ngón tay cũng chặt , chỉ tổn thương thì thôi, Oanh Nhiễm chỉ hôn cho Thái tử , hủy dung, thế nào gặp ai nữa chứ? Xin mẫu và chư vị đại nhân chủ cho ."

Mọi dậy hành lễ với Mộ Dung Tráng Tráng , Mộ Dung Tráng Tráng thẳng qua , ở cái ghế bên cạnh Kinh Triệu Doãn, bốn tên thị vệ nhanh chóng lưng nàng như bốn ngọn núi lớn bảo vệ Mộ Dung Tráng Tráng.

Sau khi xuống, nàng mới nhàn nhạt : "Tất cả , gì?"

Mọi mới xuống, ánh mắt đồng loạt về phía Thương Mai và Liên Thị.

Thương Mai đỡ Liên Thị về cạnh Mộ Dung Tráng Tráng, định để cho bà xuống.

Lão phu nhân quát một tiếng: "Hai các ngươi quỳ xuống cho !"

Thương Mai theo, đỡ Liên Thị xuống xong mới ngẩng đầu lão phu nhân: "Lão phu nhân, dám hỏi con và mẫu phạm gì? Sao cửa liền phạt quỳ?"

Lão phu nhân nheo mắt chằm chằm Thương Mai, sắc mặt tái xanh, gân xanh trán cũng hiện rõ, bà vỗ tay vịn bàn một cái, tàn khốc : "Ngươi còn dám hỏi ngươi phạm gì? Cũng tại ngày xưa quá dung túng ngươi nên mới khiến cho ngươi trở nên ngang ngược tàn độc như , ngay cả thứ mẫu cũng dám tay đả thương, hôm nay Thái phó cùng Lương đại nhân ở đây, nhất định thể tha cho ngươi, nhất định vì đại nghĩa diệt ."

Nói xong, bà đầu Kinh Triệu Doãn Lương đại nhân, đau lòng ôm đầu : "Lương đại nhân, cách quản giáo gia đình, dạy con cháu sai lầm, vốn là chuyện nhà mà để kinh động đại nhân, thật sự cảm thấy hổ. Chuyện đành phiền đại nhân thẩm tra xử lý, nên đánh nên phạt thế nào đều cần nể mặt , đại nhân cứ y theo luật pháp việc là . Vừa vặn công chúa cũng ở đây, càng thể giúp gì."

Lúc bà câu cùng, mặt mũi kính cẩn về phía Mộ Dung Tráng Tráng, nhưng trong đáy mắt vẫn một mảnh lạnh lẽo, ý kính cẩn chút nào.

Mộ Dung Tráng Tráng bên cạnh đều , duy chỉ nàng từ lúc xuống đến giờ vẫn ai đến dâng , xem tướng phủ thật sự coi thường nàng quyền gì.

Kinh Triệu Doãn Lương đại nhân lão phu nhân xong liền chắp tay : "Lão phu nhân cần tự trách, đây vốn là án gây tổn thương cho khác, do nha môn thẩm tra xử lý cũng là lẽ thường tình, nếu hôm nay Thái tử và công chúa mặt ở đây, Thái phó đại nhân cũng ở đây thì đỡ trở về nha môn. Chúng cứ rõ ràng tình huống ở đây hẵng tính tiếp, ý Thái tử điện hạ như thế nào?"

Thái tử lạnh lùng : "Dĩ nhiên là thẩm lý ngay tại đây, bổn cung đến nha môn, ngươi lo hỏi nhanh , đúng như lão phu nhân , nên đánh nên phạt, nên tống đại lao thế nào thì cứ cho xong việc ngay tối , cho phép kéo dài nữa."

Vân Mộng Hạ Vũ

Thái tử hai chân tê cứng, nhưng , trong lòng nhịn , nếu là vì xả cho cục tức thì sớm rời .

Lương đại nhân chắp tay: "Tuân lệnh, xin theo điện hạ phân phó."

Hắn xuống, đầu tiên là Liên Thị một cái, Liên Thị mù, chỉ thấy trán Liên Thị băng bó, vị trí vết thương giống với phu nhân Nguyệt Nhung. Vốn quen thuộc luật pháp, tự nhiên chuyện chút khó giải quyết, nhưng may mắn Thái tử và thúc phụ ở đây, áng chừng việc thẩm tra xử lý cũng sẽ quá khó khăn.

Ánh mắt dừng mặt Thương Mai, : "Hạ Thương Mai, nơi là công đường, cho nên ngươi cần quỳ xuống, tuy nhiên lúc thẩm vấn, ngươi nhất định ."

Thương Mai vốn đang , Lương đại nhân , cô nhàn nhạt : “Vậy là đại nhân đang cho là đang ?"

Lương đại nhân thấy cô kiêu ngạo như , liền là vì công chúa ở đấy bảo hộ nên : "Được, bổn quan hỏi ngươi, phu nhân Nguyệt Nhung xác nhận ngươi nắm tóc bà kéo đến đập đá cẩm thạch của cửa y quán, còn dùng chủy thủ cắt một ngón tay của bà . Sau đó đả thương tướng phủ nhị tiểu thư Hạ Oanh Nhiễm, ngươi nhận tội ?"

Thương Mai : "Không sai, đều là , nhưng dám hỏi đại nhân một câu, tội gì?"

Loading...