Tuyển Tập Truyện Ngôn Tình Ngắn - Bỏ Lỡ

Cập nhật lúc: 2025-12-17 14:35:58
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Làm thế nào để thật sự bỏ lỡ một ?

 

từng một mối tình bảy năm, bảy năm đủ để một phụ nữ từ tuổi thanh xuân rực rỡ trở thành hiểu chuyện, điều đến mức đau lòng.

 

tên Thẩm Ý.

 

Lúc ở bên , cô luôn dịu dàng, luôn nhẫn nại, luôn :

“Không , em chờ .”

 

Còn thì nghĩ:

“Chờ thì cứ chờ, còn nhiều thời gian.”

Tửu Lâu Của Dạ

 

, chỉ là quá bận rộn. Bận sự nghiệp, bận xã giao, bận với cái ảo tưởng rằng cô sẽ luôn ở đó.

 

Sinh nhật cô ba năm liền đều quên.

chỉ hỏi: “Anh bận lắm ?”

lạnh nhạt đáp: “Bận.”

 

bảo: “Không , việc .”

 

Lúc , một câu thể là khởi đầu của hàng nghìn tổn thương.

 

Ngày cô rời để đúng một câu:

 

“Tần Mặc, em còn sức để chờ nữa.”

 

, ầm ĩ, đầu. Cô biến mất khỏi cuộc sống của như từng tồn tại.

 

tưởng sẽ nhẹ nhõm, nhưng đến khi trở về căn nhà trống, chỗ của cô sofa còn hằn dấu lõm, mới thứ đ.á.n.h mất là gì.

 

bắt đầu tìm, tìm điện thoại cũ, tìm bạn bè cô , tìm cả những quán cà phê cô từng thích, nhưng cô triệt để biến mất.

 

Người kể rằng: “Thẩm Ý mệt .”

tư cách phản bác.

 

Nửa năm , gặp tại hội nghị khách hàng, cô mặc váy trắng, tóc búi cao, tư thế ung dung. Cạnh cô ấylà một đàn ông lịch thiệp, luôn với cô như nâng niu một báu vật.

 

bước đến chào, cô một giây, lễ phép : “Xin , là…?”

Giọng điệu xa lạ đến mức ngay cả phép lịch sự cũng còn mùi của quá khứ.

 

chớt lặng.

 

Buổi tối hôm đó uống đến say mèm, gửi cho cô một tin nhắn dài, nhưng sáng hôm mở , chỉ một dòng cô trả lời:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuyen-tap-truyen-ngon-tinh-ngan/bo-lo.html.]

 

“Tần tổng, xin giữ cách.”

 

từng gọi , giờ chỉ còn là “Tần tổng”.

 

bắt đầu theo đuổi , dùng hết những điều từng keo kiệt: Hoa tươi, bữa tối, thời gian, sự kiên nhẫn.

 

đều từ chối. Có hôm mưa ba tiếng, cô chỉ đưa cho một chiếc ô và :

 

“Tần Mặc, đừng thế . sợ sẽ mềm lòng, nhưng mềm lòng một nữa, dậy nổi.”

 

ôm chiếc ô , như một thằng hèn.

 

Mọi chuyện đổi ngày cô ngất xỉu tại bãi đỗ xe vì tụt huyết áp. lao đến bệnh viện nhanh đến mức vượt cả đèn đỏ.

 

tỉnh , thấy , mắt đỏ hoe:

“Anh đến gì?”

 

nắm tay cô , run rẩy:

“Tiểu Ý, hãy để chờ em ? Bao lâu cũng , chỉ cần em cho cơ hội.”

 

im lặng lâu, khẽ :

 

tin nữa.”

 

đáp: “Không . Em cần tin ngay. Anh chỉ cần… em đừng đẩy .”

 

Sự kiên trì cuối cùng cũng thắng, điều gì lớn lao, mà vì mỗi mệt mỏi, đầu , thật sự ở đó.

 

Không bỏ lỡ.

Không chậm trễ.

Không ưu tiên điều gì hơn cô nữa.

 

Một đêm, cô tựa đầu lên vai , thì thầm:

 

“Tần Mặc, em còn yêu .”

 

gần như bật .

 

Bây giờ, dám bù đắp đủ, nhưng mỗi sáng thức dậy, đầu tiên luôn là cô . Mỗi việc đều nghĩ: “Tiểu Ý thích ?” Cô nhiều hơn, ấm áp hơn, và còn ” nữa.

 

Nếu hỏi từng bỏ lỡ một ?

 

Là khi bạn thấy cả cuộc đời đó chỉ cố gắng một việc: kéo , bằng cách, nhưng vẫn sợ nắm quá chặt sẽ họ đau.

Loading...