Tùy Thân Không Gian: Ta Mang Theo “Trang Bị Sát Thủ” Xuyên Không Đến Nam Triều - Chương 65

Cập nhật lúc: 2025-11-06 02:30:41
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người áo đen im lặng trong chốc lát, gào thét lên, dường như dù đ.á.n.h cũng thể nhận thua bằng tiếng hét .

Chu Sâm: Đám áo đen hai họ cho ngốc nghếch ?

Hai vượt qua thi thể, bắt đầu chiến đấu tựa lưng .

Ngoại trừ tiếng gào thét "a a" lớn, thì chính là tiếng kêu t.h.ả.m "ao ao".

Bọn họ gây động tĩnh lớn như , binh lính chắc hẳn sắp tới nhỉ?!

Triệu Cẩm Nam bây giờ chút hoài niệm cảnh c.h.é.m g.i.ế.c trong im lặng !

Lúc đó ăn ý bao!

Giờ cái gọi là đây chứ!

Không binh lính tới sẽ giúp ai đây?

Hay là giúp ai mà bắt giữ tất cả bọn họ?

Trong đầu nàng suy nghĩ lung tung, nhưng tay vẫn hề chậm trễ, gào thét vung đao c.h.é.m xuống, "keng keng ——"

Chu Sâm bận rộn với phía , còn chú ý tới phía vợ, đưa một kết luận.

Vợ g.i.ế.c tới phát điên ...

Hai về phía c.h.é.m g.i.ế.c, những áo đen thì đ.á.n.h lùi.

Đã lùi tới cạnh nhĩ phòng , qua đó là tới viện thứ hai.

Khi Triệu Cẩm Nam và Chu Sâm tiến tiểu viện thứ hai, hắc y nhân càng đông đảo!

Sau khi diệt thêm một nhóm nữa, giữa tiếng huyên náo hỗn loạn, Triệu Cẩm Nam cuối cùng cũng thấy tiếng đập cửa dồn dập.

Chẳng lẽ là quan binh tới?

Tiếng đập cửa ầm ầm chẳng hề ảnh hưởng chút nào đến cuộc c.h.é.m g.i.ế.c bên trong. Bọn chúng căn bản thèm bận tâm!

Đám cung thủ lui xuống khỏi mái nhà bắt đầu b.ắ.n tên về phía hai nàng!

khó mà nhắm trúng mục tiêu, bởi Triệu Cẩm Nam và Chu Sâm đang hỗn chiến cùng đám hắc y nhân.

Triệu Cẩm Nam mỉm đám hắc y nhân mắt, chỉ tránh né chứ hề thủ.

Nàng lướt , tên hắc y nhân tự mãn cho rằng tài giỏi liền thấy mũi tên găm . Không hiểu khi c.h.ế.t, sức lực mà văng tục c.h.ử.i rủa: “Ngươi c.h.ế.t tiệt, mắt hả? G.i.ế.c địch nhân thì như phế vật, mà g.i.ế.c nhà thì dồn hết sức...”

Đám hắc y nhân bên thấy đồng đội chính của b.ắ.n trúng, theo phản xạ liền né sang một bên.

Vừa né tránh như , Triệu Cẩm Nam và Chu Sâm liền lộ rõ hình.

Đám hắc y nhân mái nhà thấy cơ hội cuối cùng tới, nhưng kịp hành động.

Triệu Cẩm Nam và Chu Sâm một cái, đầy ăn ý cùng lao thẳng tới hành lang phía ngoài của tây sương phòng.

Vị trí giao chiến lúc nãy là ở giữa sân, hành lang bên ngoài của cả đông sương phòng và tây sương phòng đều thể tới. Sở dĩ lựa chọn tây sương phòng là bởi vì bên hắc y nhân ít hơn một chút.

Nàng nhanh chóng xuất thủ, khi giải quyết xong đám hắc y nhân cản đường, Triệu Cẩm Nam đột nhiên một cước đá văng cửa tây sương phòng.

Chu Sâm giật , thể xông , nếu kẹt trong phòng thì thoát sẽ chẳng dễ dàng.

“Ngươi ở canh giữ cửa.”

Nàng dứt lời, Triệu Cẩm Nam xông thẳng .

Ngay đó, tiếng đ.á.n.h truyền đến, còn xen lẫn tiếng kêu cứu.

Chu Sâm còn bận tâm đến những chuyện khác, đám hắc y nhân bên ngoài thấy chỉ còn , liền cho rằng cơ hội tới.

Chúng kéo đến như ong vỡ tổ.

Bên trong tây sương phòng tổng cộng bốn canh giữ, đám trẻ con trong phòng chen chúc ở một góc, rụt rè nàng.

Đột nhiên một đứa trẻ xông , miệng reo lên: “Đại hiệp là đến cứu chúng con ?”

Đứa trẻ mắt chút quen mắt, nàng gặp ở nhỉ?

Nhất thời nhớ , việc dễ xử lý.

Muốn mang tất cả lũ trẻ chuyện dễ, đám hắc y nhân bên ngoài vẫn g.i.ế.c sạch, quan binh thể phá cửa xông bất cứ lúc nào.

“Có bao nhiêu ?”

“Mười đứa.”

“Có thể chạy ?”

Có cả trẻ lớn và trẻ nhỏ, lũ trẻ nhỏ thì cũng như Triệu Gia, tự chạy chắc chắn .

“Đại hiệp, thể chạy ạ. Tiểu nhân sẽ bế những đứa nhỏ hơn.”

Hầu Tử vội vàng đáp lời, sợ đại hiệp bỏ rơi bọn chúng mà thèm quản.

mà, đại hiệp cũng thật, cứu dẫn thêm vài nữa chứ.

“Các tỷ , chúng sắp cứu , chỉ còn một bước nữa thôi. Nhất định kiên trì!”

Hầu Tử đầu hô khẩu hiệu với .

Thực tế thì bọn chúng đều ăn no, kẻ căn bản cho bọn chúng nhiều thức ăn, chỉ đảm bảo bọn chúng c.h.ế.t đói mà thôi.

Toàn bọn chúng rã rời vô lực, nhưng hy vọng tràn đầy sức mạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuy-than-khong-gian-ta-mang-theo-trang-bi-sat-thu-xuyen-khong-den-nam-trieu/chuong-65.html.]

Thật là một điều kỳ lạ, đây chính là sức mạnh của tinh thần.

Sức mạnh tinh thần mà kể chuyện vẫn thường nhắc tới. Con chỉ cần hy vọng thì mới thể kiên trì.

Chưa đợi nàng lên tiếng, lũ trẻ tự động đứa lớn ôm đứa bé, đứa ở giữa thì bám chặt lấy vạt áo đứa lớn.

Nhìn cảnh tượng mắt, mắt Triệu Cẩm Nam nóng ran, như thứ gì đó sắp trào .

Lẽ lũ trẻ thể giao cho quan phủ, nhưng từ chuyện , con đường cắt đứt.

Đám hắc y nhân hoặc là sẽ cướp từ tay quan phủ, hoặc là sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t lũ trẻ.

Bởi , giờ đây nàng còn lựa chọn nào khác, chỉ thể mang lũ trẻ cùng.

“Theo , đừng để rớt . Nếu rớt đội hoặc gặp nguy hiểm thì lớn tiếng gọi. Nghe rõ ?”

“Rõ ạ!”

“Chưa ăn no ? Nói to lên!”

“RÕ RỒI ——”

Lũ trẻ dùng hết sức hô lớn, sợ đại hiệp nổi giận mà bỏ rơi bọn chúng.

Tiếng ngây thơ của lũ trẻ vang lên từ bên trong, khiến những bên ngoài đều ngẩn .

Chu Sâm sắp chống đỡ nổi nữa, y ngừng thầm cổ vũ bản , cố gắng thêm một lát nữa là nàng sẽ .

Nếu kiên trì nổi mà giục giã, thì quá là mất mặt.

Gà Mái Leo Núi

Không thể mất thể diện nam nhân.

May mắn , Triệu Cẩm Nam ngoài.

Nàng , Chu Sâm liền cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, vết thương hình như cũng còn đau đến nữa.

Triệu Cẩm Nam thừa lúc một trống, từ trong lòng móc một quả hỏa lôi, ném về phía đám hắc y nhân.

Đồng thời, nàng lớn tiếng hô: “Các con theo sát , ngươi yểm hậu!”

“Theo sát phía !”

Một quả hỏa lôi khiến đám hắc y nhân kêu gào t.h.ả.m thiết như quỷ sói tru, ngay đó nàng ném thêm một quả đạn khói.

Cả sân viện khói mù bao phủ, Triệu Cẩm Nam thừa cơ dẫn lũ trẻ về phía .

Nàng màn hình, để sót một ai.

Quan binh đang ở cổng , nếu bọn họ sẽ đụng .

Đám quan binh cũng thật là, bên trong tiếng g.i.ế.c chóc rung trời, mà bọn họ chỉ hò hét bên ngoài yêu cầu mở cửa.

Giờ đây Triệu Cẩm Nam hiểu rõ, bọn chúng căn bản hề ý định xông .

Nếu thực sự , dù là tông cửa trèo tường, thì sớm xông trăm lượt .

Nàng chậm bước chân, để lũ trẻ phía kịp theo.

Dẫn đến một cánh cửa nhỏ phía , ngay cạnh khu vườn.

Một cước đá tung cánh cửa, bước ngoài là một con hẻm nhỏ.

Dọc theo con hẻm sâu , vòng từ bên trong, thể về phía cổng chính.

Đám quan binh vẫn đang nghiêm túc gõ cửa ư?

Lúc , Triệu Cẩm Nam và Chu Sâm đều đang ôm một đứa trẻ trong lòng, hai đứa là nhỏ nhất.

Đám trẻ lớn hơn ôm chúng quá chậm.

“Con tự thử xem thể ôm chặt , buông tay đây...” Nàng nhỏ giọng với đứa trẻ trong lòng.

Triệu Cẩm Nam thử buông tay, đứa trẻ trong lòng lập tức tay chân cùng dùng, bám chặt lấy nàng.

Hai cánh tay nhỏ xíu siết chặt lấy cổ nàng, ừm—

Hai cẳng chân nhỏ vòng quanh eo nàng, .

Hai tay nàng giải phóng.

Triệu Cẩm Nam dẫn đường, rẽ trái rẽ trong con hẻm, càng lúc càng rời xa căn nhà.

Chu Sâm luôn ở phía cùng, căng thẳng tột độ chờ đợi đám hắc y nhân đuổi tới, thế nhưng chỉ là phí công chờ đợi...

Không đúng. Chẳng lẽ bọn chúng chặn ở phía , tạo thành thế giáp công ?

Hay là đang đợi bọn họ con đường tất yếu qua phía ?

Đám hắc y nhân thực nhanh xông khỏi màn sương mù, tìm thấy đường trốn chạy của bọn họ.

Theo dấu bọn họ đến con hẻm, nhưng đuổi theo quá xa, đám hắc y nhân đều ăn ý mà chậm bước chân.

Đuổi kịp bọn họ thì ích gì chứ?

Ngay cả cung thủ cũng chẳng bọn họ, đuổi theo cũng chỉ là uổng công mất mạng, g.i.ế.c bọn họ cũng chẳng thể cướp lũ trẻ.

Ngay cả kẻ ngốc tính toán cũng cho , đương nhiên là giữ mạng là điều quan trọng nhất.

Bởi , đám hắc y nhân đương nhiên đ.á.n.h mất dấu vết của Triệu Cẩm Nam và bọn họ.

 

Loading...