Tướng Quân Sống Không Quá Ba Tháng, Sau Khi Đổi Hôn Ta Khiến Chàng Sống Trăm Năm - Chương 45: Biểu ca đã khỏe hơn rồi?

Cập nhật lúc: 2025-09-13 04:52:28
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngồi thẫn thờ một lúc lâu.

Khương Lệnh Chỉ nhịn : “Hôm nay ngươi thật sự giống như biến thành khác , dễ chuyện như , cũng còn trách mắng nữa.”

Khương Tầm: “......”

Nàng hề ý châm chọc, nhưng xong vẫn cảm thấy trong lòng khó chịu.

Hắn đây là dạy nàng đừng đặt cảnh nguy hiểm.

hôm nay thấy Linh Thư quận chúa ỷ thế h.i.ế.p , lập tức nổi m.á.u nóng nhịn .

Sau khi bình tĩnh , liền cũng hiểu vài phần, cứ mãi nhường nhịn thà rằng cứng rắn một chút, ít nhất khi ai bảo vệ nàng, sẽ đến mức chịu thiệt thòi.

giải thích những điều với nàng, nếu nàng chắc chắn sẽ nhiều lời chọc tức.

, chỉ bình tĩnh : “Ta cãi , nên nhận thua , dám nữa .”

"Ồ."

Khương Tầm nghiêng đầu hỏi nàng: “Đã từng Phồn Lâu ?”

Khương Lệnh Chỉ lắc đầu: “Chưa.”

Khương Tầm dậy: “Đi.”

“À?” Khương Lệnh Chỉ ngập ngừng một chút, nghĩ thôi thì cũng , giờ trời hãy còn sớm, nhàn rỗi cũng chẳng việc gì, coi như mở mang kiến thức .

Phồn Lâu là tửu lâu phồn hoa, rộng lớn bậc nhất chốn Thượng Kinh.

Vài tòa lầu gác năm tầng san sát quây quần một chỗ, thông bằng hành lang và cầu thang gỗ uốn lượn. Trong tửu lâu chỉ ăn uống, đạo, mà còn xướng khúc, kể chuyện, b.ắ.n hồ vui chơi… đủ thú tiêu dao.

Công tử tiểu thư nhà quyền quý nơi Thượng Kinh mỗi khi nhàn hạ chẳng việc gì, đều thích lui tới nơi giải khuây.

Khương Tầm dường như quá quen thuộc nơi đây, bước chân Phồn Lâu, lập tức tiểu nhị tiến lên nghênh đón:

“Nhị công tử Khương.”

Khương Tầm khẽ gật đầu, hiệu cho tiểu nhị dẫn đường phía .

Trong phòng riêng thứ bày biện thỏa đáng, chính là yến tiệc hoa cánh, món mới đưa thực đơn của Phồn Lâu.

Canh đậu hũ hoa hồng, bách hợp xào thanh, đào giao hầm đu đủ, bánh hoa quế, cá nghiền hoa sen, thêm một bình rượu hoa đào và lài, bày kín đầy cả một bàn lớn.

Tinh xảo đến nỗi Khương Lệnh Chỉ nhất thời chẳng nên gắp món nào .

Khương Tầm chút đắc ý, tựa như khoe khoang:

“Thích chứ? Ta hỏi nhũ mẫu của , bà từ nhỏ ưa những món tinh tế như thế . Mỗi tháng phủ đưa xuống mười lượng bạc còn chẳng đủ tiêu…”

Hắn khựng , ngừng lời:

“Muội mau nếm thử .”

Khương Lệnh Chỉ khẽ sững .

Nhũ mẫu nơi quê, Từ Phân, tới bốn đứa con, vốn dĩ chẳng lo nổi cho bản .

chẳng qua vì mười lượng bạc mà miễn cưỡng cho nàng miếng ăn, cầm cự qua ngày.

Còn về phần ăn ngon — khỏi mong đợi. Khi đói quá, nàng thậm chí từng ăn cả đồ cho heo.

Rốt cuộc, một đứa con gái mà ngay cả phụ ruột cũng chẳng thèm để tâm, còn mong gì ngoài để lòng?

Khương Lệnh Chỉ cụp mắt, nhẹ giọng:

“Là bà , tận mắt thấy.”

Nụ mặt Giang Tuần thoáng chốc cứng đờ, dần dần lộ vài phần hối hận.

Hắn lỡ lời nữa ?

Thế nhưng Khương Lệnh Chỉ hề truy cứu thêm, chỉ lặng lẽ gắp một đũa bách hợp, đưa lên miệng nếm thử, thản nhiên bình luận:

“Món ăn tuy vẻ bình thường, nhưng thật kỳ lạ, ăn liền ngay là vị của thứ đắt tiền.”

Khương Tầm thở phào nhẹ nhõm. Nay nàng những lời ngây ngô, thiếu trải đời như , chẳng hiểu trong lòng thấy chán ghét như nữa.

Vương phủ Thụy Vương.

Quận chúa Linh Thư tức giận đập phá trong phòng.

Nàng từ nhỏ cha nâng niu trong lòng bàn tay mà nuôi dạy, yêu chiều hết mực chẳng cho trăng.

Hiện giờ công khai đuổi khỏi Lam Thúy Hiên, nàng nào từng chịu loại tủi nhục .

A Tiểu Liên liền ở một bên khuyên nhủ: “Quận chúa, đừng so đo với kẻ quê mùa đó gì, chúng nghĩ cách, để cô chịu thiệt, cho cô một bài học là .”

Linh Thư rốt cuộc cũng đập phá mệt mỏi, ấn ấn mi tâm, đáy mắt một mảnh hận ý: “......Hừ, nhất định cho nàng tay! Gần đây, nhà nào tổ chức yến tiệc ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuong-quan-song-khong-qua-ba-thang-sau-khi-doi-hon-ta-khien-chang-song-tram-nam/chuong-45-bieu-ca-da-khoe-hon-roi.html.]

Tiểu Liên nghĩ nghĩ, đến bàn bên cạnh, từ cùng lật một cuốn thiệp mời: “Đây là, Di nương Uyên bên cạnh Đại công tử Tiêu của Quốc công phủ gửi đến.”

Linh Thư bất mãn trừng mắt nàng một cái: “Ngươi cũng điên . Một tiện thể thống gì, tiệc của nàng ai sẽ chứ?”

Tiểu Liên vội vàng mở thiệp mời , : “Quận chúa, xem .”

Linh Thư khuyên, bán tín bán nghi một cái, lập tức mắt sáng rực lên: “Biểu ca khá hơn ?”

Lần ở yến tiệc mẫu đơn, là tên quê mùa đó biểu ca đoản mệnh, sống quá ba tháng, nàng mới bất đắc dĩ từ bỏ ý định gả cho biểu ca.

mới bao lâu, biểu ca khá hơn ?

Chẳng , nàng thể gả cho biểu ca yêu quý của ?

Nghĩ , trong lòng Quận chúa Linh Thư càng cảm thấy, tiện nhân Khương Lệnh Chỉ thật sự chướng mắt.

Hiện giờ nàng còn chiếm giữ vị trí chính thê của biểu ca, thật đáng ghét.

Linh Thư thiệp mời , cũng còn ghét bỏ như nữa, nàng mắt chợt lóe, hỏi Tiểu Liên: “Nàng gửi thiệp mời cho , còn gì nữa ?”

Tiểu Liên xung quanh, hạ thấp giọng cẩn trọng : “Ý của Di nương Uyên là nàng hợp tác với Quận chúa...... chỉ cần Quận chúa chịu mặt, nghĩ cách, để Đại phu nhân chùa Hồng Loa, những việc còn , nàng sẽ tay.”

Không cần tự bẩn tay , thể triệt để nhổ cái gai trong lòng, Quận chúa Linh Thư suy nghĩ nhiều, liền đồng ý chuyện : “Đi với nàng , bảo nàng chuẩn kỹ lưỡng, nhất định khiến tiện nhân đó c.h.ế.t chỗ chôn!”

Tiểu Liên vội vàng đáp lời.

Tiễn Tiểu Liên , Linh Thư liền y phục, tìm Thụy Vương phi.

“Mẫu ,”

Linh Thư bày một gương mặt tươi , lao tới phía Thụy Vương phi, ôm lấy nàng nũng: “Con chuyện với .”

Thụy Vương phi mỉm , đưa tay vuốt tóc nàng: “Đã lớn thế , vẫn còn bất như .”

Linh Thư bĩu môi: “Chẳng phụ ? Dù con bao nhiêu tuổi, vẫn là bảo bối trong lòng của Mẫu và phụ mà.”

Thụy Vương phi như nàng đánh bại, cưng chiều : “Được , con là bảo bối của cha ! Con , rốt cuộc là chuyện gì?”

Linh Thư chớp chớp mắt: “Mẫu , con chùa Hồng Loa thắp hương. Cầu một chút về nhân duyên của con.”

Thụy Vương phi lập tức mở to mắt, vẻ mặt vui mừng: “Ôi chao, Linh Thư, con của , con cuối cùng cũng thông suốt .”

Linh Thư say đắm Tiêu Cảnh Dực nhiều năm như , tự lỡ đến tuổi đôi mươi, hôn sự vẫn định.

Đây vẫn luôn là một nỗi lo trong lòng Thụy Vương Phi.

Nay con gái cuối cùng cũng nghĩ thông, bà liền đáp lời: "Được, mẫu đưa con ."

"Mẫu thật !" Linh Thư nũng, nhân tiện : "Con mấy vị phu nhân của Quốc Công phủ cũng đến chùa Hồng Loa, là Đại phu nhân Tứ phu nhân cầu Tử Quan Âm, mẫu , con cũng cùng các bà cho náo nhiệt."

Thụy Vương Phi mắt lóe lên, ý : "Thân thể biểu ca con như , còn cầu Tử Quan Âm gì nữa?"

Linh Thư chút bất mãn: "Mẫu , con biểu ca chuyển biến , mẫu đừng những lời như !"

Nói , sợ Thụy Vương Phi ngăn cản, vội vàng bổ sung một câu: "Nói chừng, biểu ca thật sự thể sống bên cô gái thôn quê trọn đời."

"Đã khá hơn ?"

Thần sắc Thụy Vương Phi cứng , nhanh chóng trở bình thường: "Vậy thì cùng bọn họ ... , con thích biểu tẩu đó ?"

Linh Thư : "Sau thì sẽ thích."

Sau Khương Lệnh Chỉ c.h.ế.t , nàng thích nhất.

Loading...