Tướng Quân Sống Không Quá Ba Tháng, Sau Khi Đổi Hôn Ta Khiến Chàng Sống Trăm Năm - Chương 4: Màn che phu dung ấm, nàng ở phía trên
Cập nhật lúc: 2025-09-12 15:33:42
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tất cả trong phòng đều tản hết.
Tiểu tư lau rửa sạch sẽ thể Tiêu Cảnh Dực, cho một bộ tẩm y tơ lụa trắng mềm mại mới.
Khương Lệnh Chỉ cứ thế giường, ánh mắt vẫn luôn dừng gương mặt tuấn mỹ tuấn của , quen với một chút.
Hắn mười lăm tuổi nhập ngũ, chinh chiến nhiều năm, uy danh lẫy lừng, nay trở về, cũng chỉ mới hai mươi ba tuổi.
Trông vẻ hung dữ, nhưng chỉ mới thể uy h.i.ế.p kẻ địch chiến trường!
Huống hồ, dù hung dữ đến mấy thì chứ?
Cũng vẫn ngoan ngoãn ở đây, chờ lát nữa nàng...
“Tứ phu nhân, đây là hợp cẩn tửu lão phu nhân sai đưa đến, do Mục đại phu của Dược Vương Cốc điều chế.”
“Đặt xuống .”
Người mang rượu đến là Liễu ma ma bên cạnh lão phu nhân, rượu mang đến tự nhiên là loại tửu ấm tình.
Bà đặt khay xuống, còn cẩn thận đặt một quyển sổ nhỏ lên bàn:
“Tứ phu nhân, lão nô căn dặn tất cả hạ nhân liên quan trong viện đều lui xuống, chỉ giữ hai nha ở bên ngoài đợi, một tên Tuyết Oanh, một tên Vân Nhu, ngài cứ việc sai bảo.”
Nha và ma ma theo Khương Lệnh Chỉ về của hồi môn đều nhất loạt chạy đến viện Đại phòng hầu hạ Khương Lệnh Uyên, Liễu ma ma còn cách nào, đành điều hai nha trọng từ viện lão phu nhân sang.
Khương Lệnh Chỉ đáp: “Ta .”
Nàng dậy đến bên bàn, tò mò cầm lấy quyển sổ nhỏ, lật mở xem, cảnh tượng nam nữ giao hoan lập tức đập mắt, khiến nàng khỏi đỏ mặt.
Lại đầu nam nhân đang bất động giường, nàng nén sự ngượng ngùng, lật thêm mấy trang, đặc biệt là những phần hướng dẫn nữ tử chủ động thế nào, xem xét nghiêm túc.
Phát hiện bộ quá trình đều cần tự sức, nàng liền bảo Tuyết Oanh và Vân Nhu đưa một ít thức ăn , dùng xong mới tắm rửa y phục.
Hai nha đều lộ vẻ mặt đồng tình, Khương Lệnh Chỉ cũng thêm gì.
Có lẽ trong mắt khác, nàng chấp nhận những chuyện chẳng khác nào tự chuốc lấy sỉ nhục, nhưng đối với nàng mà , đây là con đường nhất.
Sau khi khỏi bồn tắm, nàng chỉ mặc một chiếc yếm và quần lót, khoác thêm một chiếc trường bào màu đỏ tươi, trở chính phòng.
Nàng bình tĩnh rót hai ly rượu.
Một ly nàng ngẩng đầu uống cạn, ly còn nàng cầm đến giường, cúi đầu một cái, đưa tay rót cả ly miệng .
Ngay đó, nàng ném ly rượu xuống, nghiêng ghé sát, một tay khẽ nâng cằm , một tay bóp mũi . Đợi khi nín thở mà há miệng, nàng liền từng chút một đưa rượu trong miệng qua cho .
Không ai hôn mê lâu như rốt cuộc còn thể , cho nên cho uống chút tửu ấm tình, ít nhất cũng còn năng lực hành sự.
Sau khi đưa hết rượu, Khương Lệnh Chỉ đưa tay cởi bỏ ngoại bào của , trèo lên giường, thả rèm giường hai bên xuống. Trong gian nhỏ bé kín đáo , nàng thêm vài phần an .
Vị Tiêu tướng quân uy danh hiển hách, giờ phút tại đây, chờ đợi nàng, một thôn phụ nhà quê, đến cùng động phòng.
Khương Lệnh Chỉ điều chỉnh tư thế, quỳ bên cạnh , học theo những động tác dạy trong quyển sổ nhỏ, bắt đầu thử thăm dò và chính .
Nàng hiểu rõ, nếu tỉnh táo, nhất định sẽ ưa một nữ tử thô tục phóng đãng liêm sỉ như nàng, nhưng may mắn , viên phòng cũng chỉ là màn độc diễn của riêng nàng.
Rất lâu , Khương Lệnh Chỉ tự cho là chuẩn tất, hít một thật sâu... nhưng vẫn đau đến mức nước mắt trào khỏi khóe mắt.
Nàng nhớ khi đón về Khương gia một năm , Khương Lệnh Uyên cố ý đẩy nàng xuống giả sơn, lúc đó nàng gãy tay đau đến mức cả đêm ngủ . Nay nghĩ , nỗi đau đó cũng bằng một nửa nỗi đau .
Nàng hít thở chậm rãi cử động, dần dần thích nghi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuong-quan-song-khong-qua-ba-thang-sau-khi-doi-hon-ta-khien-chang-song-tram-nam/chuong-4-man-che-phu-dung-am-nang-o-phia-tren.html.]
Chẳng là dược tửu của Dược Vương Cốc hiệu nghiệm rõ rệt, là Tiêu Cảnh Dực vốn dĩ thể cường tráng, lâu như , vẫn dấu hiệu 'đầu hàng'.
Khương Lệnh Chỉ mệt đến mức eo như gãy, nàng còn một chút hổ nào nữa, chỉ dốc hết sức lực để nhanh chóng kết thúc.
Tuyết Oanh và Vân Nhu hai nha vẫn luôn im lặng đợi ở cửa phòng tắm, lờ mờ thấy trong phòng, Tứ phu nhân đứt quãng phát những tiếng thở dốc khó nhịn, khiến hai nàng mặt đỏ tai hồng.
Lại qua một lúc lâu, hai cuối cùng cũng thấy trong phòng truyền một giọng nữ yếu ớt, bất lực: “Người .”
Hai nha vội vàng chạy tới đỡ.
Khương Lệnh Chỉ mềm nhũn ngã gục Tiêu Cảnh Dực, nghỉ ngơi một lúc lâu. Khi nha đỡ nàng dậy, nàng vẫn cảm thấy như dẫm mây, eo lưng đau nhức đến mức gần như thẳng lên .
Sau khi tắm xong, nghĩ cũng tiện để hai nha hầu hạ , nàng liền nén mệt mỏi, đích cầm khăn ướt lau rửa cẩn thận cho một lượt, đó mới xuống bên cạnh .
Khi đang mơ màng sắp chìm giấc ngủ, dường như nàng cảm thấy cánh tay chút ngứa ngáy, giống như ai đó khẽ chạm nàng.
Nàng chợt tỉnh giấc, chuyện gì ?
Chẳng lẽ thật sự như lão phu nhân , nàng vượng , cho nên viên phòng thật sự khiến tỉnh ?
Khương Lệnh Chỉ mở mắt, nghiêng đầu Tiêu Cảnh Dực.
Dưới ánh nến lung linh, gương mặt tuấn mỹ của chiếu rọi như vàng như ngọc, nhưng đôi mắt vẫn nhắm nghiền.
Nàng cẩn thận gọi một tiếng: “Tướng quân?”
Đương nhiên là ai đáp nàng.
Dừng một chút, nàng mạnh dạn gọi một tiếng: “Phu quân?”
Hắn vẫn bất động.
Dường như sự chạm , chỉ là ảo giác của nàng.
Khương Lệnh Chỉ tự giễu một tiếng, im lặng xuống, đang ảo tưởng điều gì chứ?
Ngay cả đại phu của Dược Vương Cốc cũng cách nào chữa khỏi cho , còn thật sự hy vọng viên phòng là thể khiến tỉnh ư?
Sáng hôm .
Liễu ma ma ở bên ngoài khẽ gọi: “Tứ phu nhân, giờ Thìn , nên dậy thôi.”
Khương Lệnh Chỉ chợt mở mắt, chỉ cảm thấy giấc ngủ vô cùng an , thần thanh khí sảng.
Thực ngày thường, nàng sáng tỉnh, bởi vì khi ở quê, nàng mỗi ngày đều dậy sớm chẻ củi gánh nước nuôi gà nuôi heo, khi về Khương gia, học quy tắc lễ nghi mỗi ngày, mỗi ngày cũng nhiều nhất là ngủ đến canh tư.
Mười bảy năm đầu đời, nàng cứ như một con cù tùy tiện quất roi, trái đến Quốc công phủ , khiến nàng cảm thấy giống một con .
Rất , nàng thích.
Chỉ là nhớ đến đêm qua, vẫn khỏi ngượng ngùng, ngoảnh đầu xem, Tiêu Cảnh Dực vẫn là bộ dáng hai mắt nhắm nghiền , nàng liền thản nhiên thêm vài phần.
“Vào .” Nàng đáp một tiếng.
Tuyết Oanh và Vân Nhu nhanh nhẹn hầu hạ nàng thức dậy rửa mặt y phục.
Liễu ma ma thì dọn dẹp giường chiếu.
Bà dù cũng là từng trải, những dấu vết đó liền viên phòng , thấy vết lạc hồng nguyên phách, càng hài lòng thôi, vội vàng cẩn thận cất giữ.
Ngay đó cung kính thỉnh an Khương Lệnh Chỉ: "Tứ phu nhân vất vả , lão nô đây sẽ bẩm báo lão phu nhân."