Tướng Quân Ở Dưới: Nông Môn Nương Tử Quá Cứng Cỏi - Chương 96: --- Tự Bộc
Cập nhật lúc: 2025-11-02 07:44:23
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bắt mạch cho y xong, Hạ Gia Lam ngoài chuẩn bữa tối.
Ngụy Cẩn Chu hiểu ý buông sách xuống, theo Hạ Gia Lam bếp. Giờ đây, y quen với việc nhóm lửa khi Hạ Gia Lam nấu cơm, quen với việc khi Hạ Gia Lam thuốc, càng quen với việc mỗi ngày đun sẵn nước nóng chờ Hạ Gia Lam.
Mặc Quân Hành giấc ngủ say, y dường như chỉ ở đây ngủ mới thấy an . Đến khi y mở mắt, ngoài cửa sổ tối đen, mà ở cửa phòng, đang ồn ào, náo nhiệt.
Mặc Quân Hành một lát, coi như hiểu, mấy đang ăn cơm, Lão Lục đang lớn tiếng khen tay nghề của Hạ Gia Lam , là món ngon nhất mà y từng ăn.
Giọng Hạ Gia Lam khẽ khàng truyền đến: "Hôm nay củi bổ tệ, ngươi ăn nhiều một chút."
Trần Dư vội vàng cẩn thận mở miệng: "Cô nương, thật củi đó là do bổ."
Hạ Gia Lam gượng gạo: "Mọi đều là , ai cũng như , cứ ăn nhiều ."
Hôm nay nàng mua hai con gà, xào một con gà nồi khô, mấy ăn đến miệng thơm lừng, con còn thì vẫn đang hầm bếp, chỉ chờ Mặc Quân Hành tỉnh dậy để uống. Mấy vây quanh bàn , vì sợ thấy, Hạ Gia Lam liền bê bàn ăn trong nhà, đúng ! Ngay tượng Bồ Tát.
"Trần Dư."
Một tiếng trầm thấp vang lên, mấy nhanh chóng dừng động tác đang , ngay cả thứ trong miệng cũng nuốt chửng trong một giây. Hạ Gia Lam khỏi thầm nghĩ, sợ cái gì chứ, dáng vẻ các ngươi kìa, giờ y là một kẻ tàn phế thì thể tổn thương các ngươi ?
Trần Dư đặt bát đũa xuống liền nhà, thật đáng tiếc miếng thịt gà lớn trong bát, y và Lão Lục tranh giành công khai lẫn lén lút mấy hiệp .
"Ngươi cứ , xem ." Hạ Gia Lam dậy, với Trần Dư.
Trần Dư thấy Hạ Gia Lam dậy, khóe miệng mang ý , khom phịch xuống ghế, bắt đầu ăn ngấu nghiến. Hạ Gia Lam cũng nghĩ nhiều, chỉ là bắt mạch cho y, xem tình hình cụ thể, cần t.h.u.ố.c , cũng chỉ là một quá trình tái khám bình thường.
Mặc Quân Hành giường nhắm mắt giả vờ ngủ, chờ Trần Dư . Nghe tiếng mở cửa, mở mắt , Hạ Gia Lam với bộ xiêm y màu hồng phấn nhạt xuất hiện ở mép cửa. Mặc Quân Hành chút kích động định chống dậy: "U Du..."
Hạ Gia Lam thẳng đến gần: "Nằm yên đấy."
Hai chữ của Hạ Gia Lam, Mặc Quân Hành ngoan ngoãn xuống trở , trong ánh mắt mang theo sự dịu dàng Hạ Gia Lam. Nàng bắt mạch cho y, nàng kiểm tra vết roi n.g.ự.c y, Mặc Quân Hành ngay cả thở mạnh cũng dám, tim đập thình thịch.
"Lão Lục, bưng canh đây."
Ngoài cửa lúc truyền đến giọng Lão Lục: "Dạ, cô nương."
Hạ Gia Lam hai bước để lấy bông gòn bôi t.h.u.ố.c cho y, y rõ ràng thấy Hạ Gia Lam bước thận trọng hơn một chút, mà nàng vẫn đang mặc váy, trong mắt Mặc Quân Hành thoáng qua sự xót xa.
Khi gì đó, Lão Lục bưng canh , kính cẩn hành lễ với Hạ Gia Lam: "Cô nương, canh đến, hâm t.h.u.ố.c cho chủ tử."
Hạ Gia Lam gật đầu: "Dùng lửa nhỏ hâm nóng, trông chừng một chút, t.h.u.ố.c quý giá đấy."
Lão Lục gật đầu, xoay xuống.
"Dậy uống chút canh , đổi t.h.u.ố.c cho y." Nói xong Mặc Quân Hành một cái: "Có dậy nổi ?"
Trong chăn, tay Mặc Quân Hành đang chống đỡ liền buông lỏng: "Hơi đau, dậy nổi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuong-quan-o-duoi-nong-mon-nuong-tu-qua-cung-coi/chuong-96-tu-boc.html.]
Y thầm nghĩ trong lòng, nếu , U Du hẳn sẽ đút canh cho chứ. Nghĩ đến đó, trái tim y khó khăn lắm mới yên bắt đầu đập loạn xạ.
Hạ Gia Lam nghiêng đầu: "Chu nhi, đây đút canh cho cha con."
Mặc Quân Hành: "..."
Ngụy Cẩn Chu , gật đầu: "Cha ăn thịt ?"
Sắc mặt Mặc Quân Hành chút nhẫn nhịn, hoặc lẽ là tức giận vì suy đoán bậy bạ của chính , sắc mặt khó coi. Ngụy Cẩn Chu cho rằng y sắc mặt là vì thương.
"Cha ăn thịt thì uống canh !" Ngụy Cẩn Chu múc một muỗng canh trực tiếp đưa cho Mặc Quân Hành, miệng Mặc Quân Hành còn kịp há , tay Ngụy Cẩn Chu vững, một muỗng canh trực tiếp chảy từ khóe miệng xuống. Điều còn khiến suy sụp, quan trọng nhất là canh nóng.
Mặc Quân Hành khẽ rít lên một tiếng, Hạ Gia Lam ngẩng đầu, mắt thấy canh từ cằm sắp chảy vết thương. Nàng vội vàng cầm bông gòn lau vệt nước canh chảy xuống, với Ngụy Cẩn Chu: "Đặt xuống , thành sự thì chẳng thấy, bại sự thì thừa, con xem sách của con ."
Ngụy Cẩn Chu chút thương tâm, vì giúp nương , Mặc Quân Hành khe khẽ lên tiếng: “Lui xuống .” Ngụy Cẩn Chu vẻ mặt của , bỏng mà vẻ vui mừng thế .
Mèo con Kute
Ngụy Cẩn Chu mãi trong phòng, bèn trực tiếp ngoài. Trong phòng, chỉ còn Mặc Quân Hành và Hạ Gia Lam, nhất thời hai tương đối nên lời. Mặc Quân Hành , nhưng thế nào để tự nhiên và tùy ý khơi gợi chủ đề.
Hạ Gia Lam thì đang chuyên tâm thuốc, nghĩ gì khác. Thay t.h.u.ố.c xong, canh chắc cũng nguội. Hạ Gia Lam đang : “Hay là gắng gượng dậy, kẻo sợ canh vương vết thương .”
Mặc Quân Hành gật đầu: “Được, sẽ dậy, ...” Chàng khó khăn chống đỡ dậy từng chút một. Hạ Gia Lam thấy vội vàng tiến lên đỡ. Mặc Quân Hành liền buông lỏng , giống hệt một kẻ tàn phế liệt , dựa Hạ Gia Lam để dậy.
Hạ Gia Lam sức lực lớn, đối với việc cố ý dựa cũng nhận , một tay liền đỡ Mặc Quân Hành dậy. Hạ Gia Lam múc một muỗng canh đưa cho . Mặc Quân Hành lập tức cong khóe môi, há miệng đón lấy, khẽ : “Đa tạ.”
Hạ Gia Lam miệng lưỡi tha: “Đừng tạ, chỉ là giao dịch tiền bạc thôi. Chàng khỏe thì trả gấp mười tiền khám bệnh là . Lần nữa cũng sẽ giữ , cần lo lắng.”
Nói lời thật Hạ Gia Lam vài phần tức giận trong đó, tiếp lời : “Với , lúc thì mang theo của luôn.” Mấy ngày nay lão Ngũ và lão Lục cứ theo nàng ăn uống, tuy tốn bao nhiêu tiền, nhưng dù cũng giúp nàng ít việc.
Thế nhưng, đối với nàng bây giờ đầy đủ sức lực, những việc nàng tự thấy thể , cần tìm giúp.
“Ta nữa.” Mặc Quân Hành đột nhiên trả lời. Tay Hạ Gia Lam đang cầm muỗng canh còn cứng đờ giữa trung, mặt cũng là vẻ mặt khó tin.
Mặc Quân Hành cúi đầu, trực tiếp uống hết chén canh: “Yêu Yêu, sẽ rời lâu như nữa. Sau dù , cũng sẽ mang nàng theo ?”
Hạ Gia Lam tỉnh táo trong nháy mắt: “Ta đồ vật mà cần mang theo?” Hạ Gia Lam nhận nàng hề từ chối, cũng nhận thật nếu Tiểu Hắc mang nàng , nàng sẽ đồng ý.
“Yêu Yêu, họ Mặc, tên Quân Hành, tự Bạch.” Mặc Quân Hành nghiêm túc Hạ Gia Lam đang bên giường.
“Ta là Định Bắc Đại tướng quân của Đại Chu, Chu nhi là Lục hoàng tử của Đại Chu. Lần thương là do Chu nhi truy sát, một đường bảo vệ, nên thương và nàng cứu giúp...”
“Dừng!” Hạ Gia Lam lên tiếng ngăn , Mặc Quân Hành sắc mặt còn tái nhợt, chậm vài giây, ngập ngừng hỏi: “Chàng là Định Bắc Đại tướng quân? Chu nhi là Lục hoàng tử?”
Mặc Quân Hành gật đầu: “Phải.”
“Vậy bây giờ đột nhiên với ?” Hạ Gia Lam chằm chằm Mặc Quân Hành.