Tướng Quân Ở Dưới: Nông Môn Nương Tử Quá Cứng Cỏi - Chương 79: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-02 07:44:06
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qTxv2arfV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngụy Cẩn Chu mất kiểm soát

 

“Thích là , cái chuẩn cả buổi chiều đó, con cứ ở đây sách luyện chữ, học hỏi kiến thức nhé, xem …”

 

Ngụy Cẩn Chu theo tay Hạ Gia Lam, giường nhiều bộ quần áo: “Đây là chuẩn cho con, con là trướng phòng của Hạ Gia Lam , thể ăn mặc quá nghèo nàn, con ngoài chính là để nở mày nở mặt đó.”

 

Ngụy Cẩn Chu gật đầu: “Đa tạ nương.”

 

Hạ Gia Lam xua tay: “Đây là món quà tuyệt nhất, cái nè.” Hạ Gia Lam chỉ thứ bàn: “Cái gọi là bánh sinh nhật, tuy đồ nghề , nhưng vẫn cho con bánh hấp. Cái màu trắng phía gọi là kem, ngọt đó.”

 

Ngụy Cẩn Chu cứ chằm chằm cái vật tròn tròn, trắng trắng, cắm nến mà từng thấy bao giờ, kìm nuốt nước bọt.

 

“Chu nhi, mau ước nguyện , ước nguyện thể ăn bánh kem . Giống như thế …”

 

, nhắm mắt , ước nguyện mới thành hiện thực đó nha.”

 

Ngụy Cẩn Chu học theo Hạ Gia Lam nhắm mắt từ từ ước nguyện, ‘Hy vọng nương và đều bình an.’

Mèo con Kute

 

Hạ Gia Lam dường như xúc động, vỗ tay hát bài hát chúc mừng sinh nhật. Ngụy Cẩn Chu khuôn mặt nàng rạng rỡ như hoa ánh nến, luôn cảm thấy khuôn mặt và khuôn mặt của mẫu phi sẽ trùng lặp. Bất ngờ, khóe mắt nóng lên.

 

Hạ Gia Lam hát xong, dùng tay múc một miếng kem trực tiếp trét lên má Ngụy Cẩn Chu. Hạ Gia Lam : “Thọ tinh thì trét kem, đây là quy tắc.”

 

“Mau thổi nến .” Hạ Gia Lam giục giã, Ngụy Cẩn Chu trong lòng cảm động, từng bước theo chỉ dẫn của Hạ Gia Lam. Khi đưa miếng bánh trắng tinh đó miệng, lộ rõ vẻ mặt kinh ngạc.

 

Tan chảy trong miệng, mềm mịn dễ chịu, ngọt ngào mượt mà, đây là thứ từng ăn bao giờ: “Cái …”

 

Hạ Gia Lam hài lòng với vẻ mặt từng trải sự đời của : “Dùng lòng trắng trứng, thêm đường từng chút một, dùng thần lực bẩm sinh của mà khuấy đều, cuối cùng đ.á.n.h bông lòng trắng trứng, khiến nó trở thành khối đông đặc trắng tinh, mềm mịn, ngọt ngào. Chúng gọi nó là kem, đây chính là điểm nhấn tinh hoa của chiếc bánh. Cái ở là bánh bông lan, ở đây lò nướng, chỉ thể bánh hấp thôi, nhưng hương vị chắc chắn tệ , cho trái cây đó nha.”

 

Ngụy Cẩn Chu Hạ Gia Lam dùng d.a.o thái rau cắt bánh thành từng miếng nhỏ, đặt đĩa của . Những miếng bánh màu vàng tỏa mùi thơm của trứng, khiến mũi ngập tràn hương vị. Hắn đột nhiên chóp mũi cay xè, lệ tức khắc trào dâng khóe mắt. Hắn cúi đầu cố nén, thể hiện khía cạnh yếu đuối như mặt Hạ Gia Lam, nhưng Hạ Gia Lam với tâm tư tinh tế như tóc tơ, ngay khoảnh khắc cúi đầu , tiểu tử cảm động .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuong-quan-o-duoi-nong-mon-nuong-tu-qua-cung-coi/chuong-79.html.]

16. Nàng với giọng ôn hòa: “Không ăn bánh thì lát nữa ăn cũng , xem nương chuẩn mì trường thọ cho con . Tuy nhà con mừng sinh nhật bằng mì trường thọ , nhưng ở chỗ chúng , sinh nhật đều ăn mì trường thọ. Nhìn xem, nương cho con thêm một quả trứng, điều thành đôi, mau nếm thử .”

 

Ngụy Cẩn Chu liếc mắt thấy Hạ Gia Lam đang trộn mì trong bát, bên hai quả trứng ốp la vàng óng. Giọng Hạ Gia Lam vang lên: “Ăn mì trường thọ , sẽ phong điều vũ thuận, đại cát đại lợi, trường thọ trăm tuổi, đời đời vô ưu. Ta hy vọng Chu nhi sẽ bình an thuận lợi.”

 

Giọng nàng nhẹ nhàng êm tai, như làn gió nhẹ lướt qua, trong cái nóng tháng chín, mang đến một chút mát mẻ. Ngụy Cẩn Chu nhịn nữa, nước mắt lã chã rơi, lăn bàn, nở thành từng đóa lệ hoa. Hạ Gia Lam nhận điều bất thường, vội vàng cúi xuống, nâng mặt lên, thấy nước mắt giàn giụa, trái tim vốn lạnh lẽo cứng rắn của Hạ Gia Lam chợt mềm nhũn: “Sao con? Có sai điều gì…”

 

Lời còn dứt, Ngụy Cẩn Chu nhào lòng nàng, òa nức nở: “Nương!”

 

Một chữ đó, khiến Hạ Gia Lam sững. Nếu đây cách xưng hô giữa hai phần nhiều là diễn kịch, thì giờ đây tiếng gọi “Nương” của Ngụy Cẩn Chu thật sự khiến Hạ Gia Lam cảm thấy thật lòng xem là nương. Nàng đưa tay xoa xoa gáy : “Khóc con, chuyện gì đau buồn thì hôm nay chúng cho cạn. Từ ngày mai, chúng vui vẻ đối mặt với cuộc sống .”

 

Ngụy Cẩn Chu trong lòng nàng ôm mặt nức nở, Ngũ lão Lục lão trong bóng tối một cái, đều chút đành lòng mặt , bởi vì cảnh tượng họ cũng nỡ thêm.

 

Khi còn ở kinh thành, Ngụy Cẩn Chu trốn khỏi hoàng cung một cách gian nan đến mức nào, thì bây giờ tiếng của càng khiến xúc động bấy nhiêu. Suốt chặng đường, họ chứng kiến những đồng liêu gục ngã để bảo vệ Ngụy Cẩn Chu trốn thoát. Đối mặt với sự truy sát liên tiếp của Đại hoàng tử, Ngụy Cẩn Chu cuối cùng cũng trốn thoát , và gặp Đại tướng quân.

 

Hạ Gia Lam mối quan hệ giữa Ngụy Cẩn Chu và Tiểu Hắc, nhưng cuộc sống của và sự gian nan trong hành trình chạy trốn của thế nào. Lúc , nàng chỉ thể an ủi trong câm lặng. Đợi khi Ngụy Cẩn Chu nức nở trong vòng tay một lúc lâu, mới chút áy náy rời , y phục mặt Hạ Gia Lam ướt đẫm một mảng lớn. Đôi mắt sưng đỏ của nàng, : “Nương, con xin , bẩn y phục của nương , ngày mai con sẽ giặt giúp nương nhé.”

 

Hạ Gia Lam xoa đầu xuống: “Không , đừng bận lòng. Hôm nay là sinh nhật con, con là ‘lão đại’, tha thứ cho con. Có ăn mì nữa ? Nếu ăn nữa mì sẽ trương hết cả lên đấy.”

 

Ngụy Cẩn Chu phá lệ mà : “Con ăn, con ăn.” Rồi gắp một quả trứng đặt bát Hạ Gia Lam, đó gắp thêm mì: “Con và nương cùng ăn, chúng cùng trường mệnh bách tuế, bình an thuận lợi.”

 

Rồi để ý đến Hạ Gia Lam, cúi đầu ăn ngấu nghiến. Cúi đầu, nhanh chóng chớp mắt, nước mắt nhỏ giọt mì, cùng với những sợi mì thơm lừng trôi xuống. Hôm nay là sinh nhật , nhớ đến mẫu phi của . Hạ Gia Lam thật sự giống mẫu phi, chuẩn đồ ăn ngon cho , cũng xoa đầu , dịu dàng , chuyện cũng dịu dàng. Chỉ là mẫu phi lợi hại như Hạ Gia Lam, giống như Hạ Gia Lam mà tìm đến tận cửa thì đ.á.n.h đuổi ngoài.

 

Tính tình mẫu phi điềm tĩnh yếu mềm, cho cùng là gây chuyện, chỗ dựa duy nhất của nàng chính là cữu cữu. Cữu cữu quanh năm trấn giữ phương Bắc, về kinh, nên đôi khi nàng ức h.i.ế.p đều chọn nhẫn nhịn, gây sự, loạn.

 

Tính cách của mẫu phi và Hạ Gia Lam trái ngược. Nàng sẽ tay trượng nghĩa vì , sẽ che chở cho mặt , cũng sẽ an ủi và chăm sóc như mẫu phi.

 

Ngụy Cẩn Chu tự nhủ trong lòng: con may mắn . Mẫu phi còn, nhưng nương bây giờ đối xử với con còn hơn. Con nên mãi chìm đắm trong nỗi đau mất mát mẫu phi. Con nghĩ mẫu phi trời linh thiêng cũng sẽ thấy con cả ngày ưu sầu phiền muộn. Hơn nữa, cữu cữu , con là của Ngụy gia, Ngụy gia sinh là để hưởng hết vinh hoa phú quý, nên những vất vả, gian truân kèm cũng gánh vác cả.

 

Kinh thành bây giờ đại ca kiểm soát, cho dù kẻ phản kháng cũng là lòng nhưng lực bất tòng tâm. Vậy nên con bây giờ thể chỉ dựa cữu cữu, con cũng trở nên mạnh mẽ, ít nhất là sống một cách đàng hoàng, phụ tấm lòng khổ công của mẫu phi, cũng phụ sự mà nương và cữu cữu dành cho con.

 

 

Loading...