Tướng Quân Ở Dưới: Nông Môn Nương Tử Quá Cứng Cỏi - Chương 69: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-02 07:43:55
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mặc Bạch, chúc may mắn

 

Còn bốn đàn ông khác cùng xông về phía Hạ Gia Lam. Hạ Gia Lam nắm đ.ấ.m của , còn cả thời gian rảnh rỗi mà kiêu ngạo hôn một cái. Mọi đều lo lắng cho nàng, Chu Thuận Tử xông lên giúp đỡ, Mặc Quân Hành vươn tay ngăn : “Nàng chơi, cứ để nàng chơi một chút.”

 

Chu Thuận Tử vẻ mặt thể tin , đây là lúc thể chơi đùa ? Hơn nữa, đ.á.n.h thể tùy tiện chơi ư?

 

Chỉ trong một hoặc hai câu , một đại hán Hạ Gia Lam một quyền đ.á.n.h bay, một khác một cước đá văng. Dường như những hình vạm vỡ mặt nàng nhẹ như một tờ giấy rách .

 

Mọi kinh ngạc, há hốc mồm đến mức thể nuốt chửng một quả trứng gà.

 

Chỉ trong nháy mắt, Hạ Gia Lam đ.á.n.h gục tất cả mấy xuống đất. Nàng tới gần mấy , từ trong lòng lấy kim bạc, ánh mắt kinh hoàng sợ hãi của mấy , nàng đ.â.m kim bạc đại huyệt của họ. Như , sẽ c.h.ế.t nhanh, chỉ cần tức giận thì , nhưng nếu nổi giận, tâm huyết dâng trào, thì cái c.h.ế.t cận kề .

 

Hạ Gia Lam cất kim : “Về nhà cứ cố gắng kiềm chế tính khí, đừng nóng giận. Một khi phát hỏa, các ngươi chắc chắn sẽ tâm huyết dâng trào, cho đến khi huyết mạch căng phồng mà c.h.ế.t. Tin , lừa các ngươi .”

 

Nàng chậm rãi đến gần tú bà: “Muốn đòi tiền của , ngươi là cái thá gì?” Nói xong, nàng trực tiếp giáng một cái tát mặt tú bà. Tú bà cũng là tiến thoái, vội vàng lấy lòng: “Không dám dám, cô nương nợ tiền, nợ tiền, , ngay đây.”

 

Tú bà ăn một bạt tai, bò lổm ngổm khỏi sân. Lúc , Chu Triều cùng cha là Chu Mạnh chạy đến: “Thôn Vĩnh Định của là nơi các ngươi đến thì đến ư? Dám đến thôn Vĩnh Định bắt , đ.á.n.h đuổi chúng !”

 

Chu Triều là đầu tiên hưởng ứng, Chu Thuận Tử theo sát phía . Hai đều nhặt đại côn bên đường, mấy bò lổm ngổm ăn ít gậy, cuối cùng mới khó khăn thoát một kiếp.

 

Chu Mạnh gia đình Hạ Nhị đang trợn mắt giận dữ: “Hạ Nhị, còn loạn gì nữa? Cút về .”

 

Hạ Nhị chút sợ Chu Mạnh, cúi đầu về, nhưng Ngưu thị và Ngô thị hạng dễ đối phó, trực tiếp chống nạnh bắt đầu lóc kể lể: “Mạnh tử, lão bà năm nay sáu mươi mấy , còn hưởng một ngày sung sướng. Hạ Gia Lam vẻ ngày càng sống , nhưng nàng thì chứ? Không hiếu thuận với lớn trong nhà, đoàn kết với chị em, một hưởng lộc. Người như dạy dỗ một chút, sai ở ?”

 

Chu Mạnh Ngô thị vô lý gây sự, với tư cách là trưởng thôn, ông vẫn khuyên giải đôi lời: “Nhà các ngươi rốt cuộc gì?”

 

Ngô thị mắt sáng lên: “Hoặc là Hạ Gia Lam trả năm mươi lượng bạc, nước sông phạm nước giếng, hoặc là nhường căn nhà cho và ông nội nàng ở.”

 

Hạ Như Lan vội vàng thêm một câu: “Với , đàn ông thuộc về .”

 

Hạ Gia Lam ha hả, đến chảy nước mắt: “Tiểu Hắc, nàng chiếm hữu kìa.”

 

Mặc Quân Hành sắc mặt khó coi, đặc biệt là khi lời của Hạ Như Lan, trực tiếp vặn gãy cổ : “Không tự lượng sức.”

 

“Ngô thị.” Hạ Gia Lam đầu tiên gọi Ngô thị như , “Muốn tiền thì , tiền âm phủ ? Đừng năm mươi lượng, năm trăm lượng cũng đốt cho ngươi. Tối nay sẽ đốt cho ngươi. Muốn nhà của ư? Ta e ngươi sẽ tức c.h.ế.t.”

 

Chu Mạnh cũng trầm giọng: “Đừng quá đáng. Lúc đầu đuổi Gia Lam ngoài, các ngươi còn mong nàng c.h.ế.t ở ngoài đường. Căn nhà là do Hạ Gia Lam tự mua, giấy trắng mực đen rõ ràng, qua quan phủ chứng nhận. Hơn nữa, văn thư về việc Hạ Gia Lam cắt đứt quan hệ với Hạ gia cũng . Từ nay về , Hạ Gia Lam tự lập môn hộ, còn chút quan hệ nào với Hạ gia các ngươi. Nếu còn dám đến gây sự, thể trực tiếp báo quan, cũng thể trực tiếp phòng vệ mà đ.á.n.h đuổi ngoài.”

 

Chu Mạnh dứt lời, Hạ Gia Lam vội vàng : “Đại thúc, bây giờ lũ giòi bọ khiến quá ghê tởm, trực tiếp đ.á.n.h đuổi ngoài luôn.”

 

Chu Mạnh nhịn gật đầu: “Tất cả giải tán , một nhà đến gây sự mà xem, ai gì thì cứ .”

 

Mọi xem một màn kịch , tự nhiên cũng ý trong lời của Chu Mạnh, từng cầm lấy dụng cụ của rời .

 

Khi Ngụy Cẩn Chu xách một miếng thịt về, thấy đang ghế uống , toát một khí chất khiến thể kháng cự.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuong-quan-o-duoi-nong-mon-nuong-tu-qua-cung-coi/chuong-69.html.]

 

Mẹ một bên, cúi gia đình họ Hạ đang run rẩy đất. Hạ Như Hoa và Hạ Như Lan đều tát đến sưng mặt.

 

Hạ Gia Lam hỏi: “Hạ Như Lan, còn nam nhân của ?”

 

Mặc Quân Hành đang uống , tay khựng một chút vì ba chữ “nam nhân của ” đó.

 

Hạ Nhị khóe miệng cũng dính máu, nội thương.

 

Ngô thị đất, chuẩn c.h.ử.i bới thì Hạ Gia Lam một ngón tay chọc tim, lập tức bà hô hấp thông, tim đau đớn chịu nổi.

 

“Con tiện nhân, ngươi gì?”

 

Hạ Gia Lam xổm bên cạnh bà , chậm rãi : “Đau ? Đau là đúng , đặc biệt chuẩn cho ngươi đấy, thể khiến ngươi từ từ đau mà c.h.ế.t.”

 

Hạ Lão Đầu đó đánh, bây giờ thì đ.á.n.h nữa: “Nghiệt tử, sẽ trời đ.á.n.h sét đánh.”

 

Mèo con Kute

Hạ Gia Lam khẽ : “Ta sợ gì? Ta ngay cả loại như các ngươi còn gặp , sợ sấm sét ?”

 

Hạ Gia Lam xòe tay , đầu hỏi Mặc Quân Hành đang một bên: “Tiểu Hắc, sợ ?”

 

Mặc Quân Hành đặt chén xuống, nhẹ nhàng gì, nàng gì thì là thế.

 

“Tất cả cút , nhất là kẹp đuôi , nếu Hạ Tiểu Tam nhà các ngươi sống c.h.ế.t thì còn do các ngươi quyết định nữa .” Hạ Gia Lam dậy chuẩn rửa tay, nếu điều kiện cho phép, nàng tắm một , gặp loại , thật là xui xẻo.

 

Vừa , thấy Ngụy Cẩn Chu về, giọng chuyển một trăm tám mươi độ: “Chu nhi về , ăn món thịt gì nào, thịt kho tàu, thịt kho trứng, thịt nướng?”

 

Ngụy Cẩn Chu để ý đến cảnh tượng trong sân, đến gần Hạ Gia Lam: “Nương, con từng ăn thịt kho tàu.”

 

Hạ Gia Lam xách miếng thịt lên, thấy cũng khá , bán lừa vì là một đứa trẻ mua: “Đi thôi, ăn thịt kho tàu.”

 

Gia đình họ Hạ nương tựa lẫn về nhà, đường gặp ai cũng chỉ thể cúi đầu, nhưng vẫn những kẻ lắm miệng thêm vài câu, khiến cả nhà họ ngẩng mặt lên .

 

Hạ Gia Lam xong món ăn, hôm nay phá lệ cúng cơm cho Bồ Tát , miệng lẩm bẩm: “Bồ Tát, hại , đến hại . Hành động hôm nay của lương tâm hổ thẹn. Hạ gia sống c.h.ế.t quan tâm, nhưng mấy kẻ tú bà mang đến nhất định c.h.ế.t, vì tay sát thủ .”

 

“Ngươi ăn của miệng ngắn, ăn của lâu như , chấp nhận phản bác , g.i.ế.c sống nổi nữa.”

 

Mấy tên đ.á.n.h thuê , về nhà quá ba ngày sẽ c.h.ế.t, c.h.ế.t vì ngừng tim đột ngột, dù pháp y cũng thể kiểm nghiệm . Loại ngỗ tác ở triều đại nàng càng sợ.

 

Hôm nay xảy chuyện, Hạ Gia Lam còn tâm trí lên núi nữa. Nàng và hai dùng bữa xong, liền bắt đầu xử lý d.ư.ợ.c liệu của , để ý đến Mặc Quân Hành đang một bên. Mặc Quân Hành chuyện với nàng nhiều hơn nhưng mở lời thế nào, vì chỉ một việc, một quan sát.

 

Buổi trưa, Hạ Gia Lam châm cứu cuối cho Mặc Quân Hành: “Chân thể dần dần hồi phục trong vài ngày tới, đến lúc đó sẽ khập khiễng nữa. Tuy nhiên, ban đầu vẫn nên hạn chế dùng chân thương. Vết thương ở bụng đóng vảy, cũng còn vấn đề lớn nữa. Đắp t.h.u.ố.c cuối , quan hệ y bệnh giữa coi như chấm dứt.”

 

Hạ Gia Lam cất kim ngoài, nhịn đầu : “Mặc Bạch, chúc may mắn.” Nàng ngược sáng khiến tim Mặc Quân Hành chợt thắt .

 

 

Loading...