Tướng Quân Ở Dưới: Nông Môn Nương Tử Quá Cứng Cỏi - Chương 55: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-02 07:43:41
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qTxv2arfV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nghe lời nương của ngươi

 

Hạ Gia Lam bản năng ghé tai gần , nàng rõ ràng: “Du Du...”

 

Hạ Gia Lam chính nàng cũng khóe môi cong lên. “Coi như ngươi còn chút lương tâm, thì cứu ngươi uổng công. Ngoan ngoãn ngủ , đêm nay sẽ món bổ dưỡng cho ngươi.”

 

Hạ Gia Lam nhớ trong nhà hình như còn nửa con gà, thì hầm cho Tiểu Hắc tẩm bổ .

 

Hạ Gia Lam bưng nước ngoài, nhịn tự ca ngợi : “Ôi chao, ngươi đúng là tiên nữ giáng trần, lòng Bồ Tát.”

 

Hạ Gia Lam ngoài. Mặc Quân Hành giường khóe môi cong lên, mở mắt trần nhà đang nghĩ gì, nhưng trông tâm trạng y khá .

 

Chiều tối, Chu Đại Miêu đến với Hạ Gia Lam rằng hôm nay ít nhà cùng họ lên núi đào thuốc, bốn năm nhà, nếu mỗi nhà trung bình hai thì ngày mai lên núi ước chừng sẽ hơn chục . Chu Đại Miêu kể cho Hạ Gia Lam những gia đình .

 

Hạ Gia Lam mấy hiểu rõ những , ấn tượng gì nhiều. Nếu nhiều ký ức thì tức là họ từng ức h.i.ế.p nguyên chủ. Hạ Gia Lam gật đầu: “Có thể cùng. Vậy thì ngày mai chúng cùng lên núi, đến lúc đó ngươi giúp trông chừng một chút, đừng hỏng thuốc. Ngày mai và Thuận Tử sẽ sâu trong núi xem xét tình hình, Thuận Tử thường xuyên săn b.ắ.n trong núi sâu, hẳn là ít nơi.”

 

Chu Đại Miêu chợt nghĩ đến tình cảnh của , dám thẳng mắt Hạ Gia Lam, sợ khi nàng sẽ qua với , thì chất phác cứng đầu của nàng e là sẽ đau lòng c.h.ế.t mất.

 

Chu Đại Miêu phụ họa: “Được, sẽ về với Thuận Tử một tiếng. Vậy thì ngày mai chúng cùng . À đúng , còn Ngô Hà tẩu cũng cùng.”

 

Hạ Gia Lam gật đầu: “Được thôi, ngày mai tập hợp tại địa điểm cũ, thời gian cũ.”

 

Hai xong, Chu Đại Miêu liền trở về. Lúc , Ngụy Cẩn Chu quần xắn đến đầu gối, tóc rối bời, đầu đầy mồ hôi, trong lòng ôm thứ gì đó chạy ào sân.

 

Tiểu Đậu Tử ở phía la lớn: “Chu ca, ngày mai đến tìm chơi nha.”

 

Ngụy Cẩn Chu mặt mày tươi , đầu : “Được, ngày mai cùng chơi.”

 

Ngụy Cẩn Chu sân thấy Hạ Gia Lam tựa bên cửa bếp, liền vội vàng tiến lên như khoe công: “Nương, nương xem , con và Tiểu Đậu Tử bắt con gà rừng bằng tay .”

 

Ngụy Cẩn Chu lấy con gà rừng nhỏ xíu trong lòng khoe với Hạ Gia Lam. Nàng thấy con gà rừng bé tí teo , xem e là mới học bay rơi tay nhóc Ngụy Cẩn Chu .

 

Sắc mặt Hạ Gia Lam khựng : “Con gà con định ăn thế nào?”

 

Ngụy Cẩn Chu để ý đến sắc mặt Hạ Gia Lam, mặt mày hớn hở : “Làm món kho tàu là , nương thích món kho tàu mà. Ngày mai con sẽ bắt thêm một con nữa về món tiềm cho phụ .”

 

Hạ Gia Lam nín , cầm lấy con gà rừng, đến cửa phòng Mặc Quân Hành, một tay đẩy cửa . Tay Mặc Quân Hành đang mặc ngoại sam khựng , y ngây Hạ Gia Lam ở cửa. Y theo bản năng tránh , nhưng nghĩ , Du Du t.h.u.ố.c cho y ít , sớm thấy hết cả , nên y cúi đầu tự mặc quần áo.

 

Hạ Gia Lam xách gà rừng bên cửa: “Ngươi tỉnh , chuyện với ngươi.”

 

Mặc Quân Hành ngẩng đầu. Hạ Gia Lam thật sự nhịn mà bật thành tiếng: “Ngươi xem, con trai ngươi bắt gà rừng cho , kho tàu cho ăn đó, ngươi thấy thế nào?”

 

Mặc Quân Hành con gà rừng bé tí đó, chậm rãi mở miệng: “Hình như nhỏ thì ?”

 

Mèo con Kute

Ngụy Cẩn Chu lúc chạy : “Không nhỏ ạ, con tốn ít sức lực , con gà sức mạnh lắm đó.” Nó đạp mấy cú liền, nhưng đầu tiên bắt gà rừng, tâm trạng nó .

 

Mặc Quân Hành Hạ Gia Lam, hai . Ngụy Cẩn Chu hiểu gì hai . Hạ Gia Lam kéo tay áo lên lau mồ hôi trán Ngụy Cẩn Chu: “Thôi , con gà nhỏ quá, còn đủ nhét kẽ răng nữa. Cứ nuôi , sân viện rộng thế , một cái chuồng gà nuôi, đợi khi nào béo hẵng thịt.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuong-quan-o-duoi-nong-mon-nuong-tu-qua-cung-coi/chuong-55.html.]

 

Mặc Quân Hành cũng phụ họa: “Nương của ngươi đúng đó, cứ nuôi .”

 

Ngụy Cẩn Chu thể cho nương ăn thịt gà nên trong lòng chút vui, nhưng nghĩ đến việc nuôi gà, ngược cũng an ủi phần nào, nó ỉu xìu mặt đồng ý.

 

Hạ Gia Lam bữa tối, kéo Ngụy Cẩn Chu : “Hôm nay phụ con châm cứu , thể cử động mạnh, con đến nhóm lửa .”

 

Ngụy Cẩn Chu hết cha dượng của một cái, trong mắt tràn đầy niềm vui, ngay đó theo Hạ Gia Lam nhà bếp. Chẳng bao lâu, từ nhà bếp truyền tiếng Hạ Gia Lam: “Tiểu tử , ngươi bỏ quá nhiều củi đó.”

 

“Ai da, tổ tông ơi, lửa lớn quá đó nương, hun c.h.ế.t !”

 

“Thôi , ngươi ngoài , đừng ở đây gây thêm phiền phức nữa. Đi xem chỗ cha ngươi việc gì ngươi thể .”

 

Ngụy Cẩn Chu cuối cùng đuổi , vẻ mặt chán nản về phía phòng cha dượng. Vừa bước , y liền thấy trong phòng truyền tiếng “Đại tướng quân” khẽ.

 

Y phần lớn là Trần Dự chuyện bẩm báo, y vẫn đợi ngoài cửa, canh chừng giúp cha dượng .

 

Ngụy Cẩn Chu tìm mấy que củi nhỏ, định mò mẫm một cái chuồng cho gà rừng. Y từng thấy chuồng gà bao giờ, cũng từng nuôi gà, cái chuồng gà thế nào y thật sự . Loay hoay mãi nửa buổi vẫn chút tiến triển nào, y bực bội ném que củi , thôi , mai hỏi Tiểu Đậu Tử xem .

 

Tuy y lớn tuổi hơn Tiểu Đậu Tử khá nhiều, nhưng y thật sự bằng Tiểu Đậu Tử, xem học hỏi thêm nhiều.

 

Lúc , Hạ Gia Lam xong cơm, liền gọi vọng từ nhà bếp: “Ăn cơm thôi!”

 

Ngụy Cẩn Chu vội vàng đáp lời: “Ta gọi cha!”

 

Rồi y chạy lạch bạch đến cửa phòng Mặc Quân Hành, giọng cao hơn một chút: “Cha dượng, ăn cơm thôi!”

 

Tiếng Mặc Quân Hành vang lên: “Được, đến ngay đây.”

 

Trần Dự một bên Đại tướng quân chút khó khăn dậy, định tiến lên đỡ thì Mặc Quân Hành ngăn : “Chuyện hôm nay rõ. Chân của chỉ vài ngày nữa lẽ sẽ lành hẳn, khi đó chúng sẽ bàn chuyện . Tất cả hãy ẩn , đừng lộ diện. Ta tin đến nông nỗi , Đại hoàng tử còn thể tìm chúng .”

 

Trần Dự cúi hành lễ, nhanh nhẹn nhảy cửa sổ rời .

 

Mặc Quân Hành lê chân khỏi cửa. Sau khi châm cứu hôm nay, cái chân càng đau đớn hơn. Y là do tác dụng là phản ứng quá lớn.

 

Ngụy Cẩn Chu đỡ y đến sân, Hạ Gia Lam bưng đồ ăn , thấy hai thì : “Mau .”

 

Ba xuống. Hạ Gia Lam gắp một cái đùi gà đặt bát Mặc Quân Hành, đợi Mặc Quân Hành mở lời, nàng : “Dùng hình bổ hình, chân ngươi thì ăn thêm đùi .”

 

Ngụy Cẩn Chu la lên là y cũng , Hạ Gia Lam gắp cho y một đũa rau: “Ăn nhiều rau mới cao lớn .”

 

Ngụy Cẩn Chu ngoan ngoãn đưa rau miệng, Hạ Gia Lam : “Sau thể ngoài chơi, nhưng , bao lâu, đều cho nhà . Hơn nữa, chiều Dậu thì về nhà, đến giờ mà về thì ăn cơm tối.”

 

Ngụy Cẩn Chu liếc cha dượng, Hạ Gia Lam giọng nặng hơn mấy phần: “Ngươi đừng cha ngươi, ý của chính là ý của y, bắt buộc tuân thủ.”

 

Mặc Quân Hành gắp đùi gà c.ắ.n một miếng: “Nghe lời nương ngươi .”

 

 

Loading...