Tướng Quân Ở Dưới: Nông Môn Nương Tử Quá Cứng Cỏi - Chương 27:: Nhà dột lại gặp mưa rào ---

Cập nhật lúc: 2025-11-02 07:43:06
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hạ Gia Lam ngẩng đầu cảm thán: " là nhà dột gặp mưa rào mà, xem , ngay cả ông trời cũng gây khó dễ cho chúng ."

 

Ngay đó, Hạ Gia Lam thấy một trận tiếng động lạo xạo. Nàng về phía phát âm thanh, liền thấy một bóng đen đang nhúc nhích qua : "Tiểu Hắc, ngủ, đang gì đó?"

 

Mặc Quân Hành lau một vệt nước , "Mưa dột , ..."

 

"À đúng , bên chỗ dột mà, chân cẳng tiện, chờ một chút, thắp đèn dầu lên ." Hạ Gia Lam mò mẫm trong bóng tối tìm đèn lồng, nhanh, trong miếu đổ nát liền bừng lên một vệt sáng vàng dịu.

 

Hạ Gia Lam giơ đèn lên quá đầu, lập tức thấy Mặc Quân Hành đang cạnh chiếc giường rơm, trong tay xách chiếc chăn bông ướt sũng nhỏ nước, đều ướt đẫm, mặt còn vương những giọt nước.

 

Hạ Gia Lam đầu tiên ngẩn , đó liếc ngoài, quả nhiên mưa xối xả như trút nước. Trên đầu Tiểu Hắc vặn một lỗ hổng lớn, vị trí sai một ly nào chính là phía giường của . Với lượng mưa hiện tại, đúng là chỉ vài phút là thể ướt sũng .

 

"Sao tránh chứ, vết thương của thể dính nước , đừng để ý đến cái chăn bông rách nát đó nữa, mau qua đây ."

 

Trước đây Hạ Gia Lam từng đây là địa bàn của nàng, dễ dàng khác chiếm cứ, ngay cả xuống một chút cũng phép. khoảnh khắc , đàn ông cao lớn , giống như một tiểu đáng thương đang kéo chăn bông, ướt sũng, quả thực chút đáng thương.

 

Hơn nữa nàng sớm ném những lời từng lập đó đầu. Miếu đổ nát cũng thật kỳ lạ, căn nhà ngoài chỗ của Hạ Gia Lam và đỉnh đầu Bồ Tát dột, những nơi khác cơ bản là bên ngoài mưa lớn, trong nhà mưa nhỏ.

 

May mắn nàng vẫn luôn sống dựa Bồ Tát, đồ đạc đều đặt ở chân Bồ Tát, nên quần áo gì đó đều ướt. Hạ Gia Lam cúi lưng tìm quần áo cho Mặc Quân Hành. Mặc Quân Hành liếc thể đang nhỏ nước, lặng lẽ xoay về phía giường của Hạ Gia Lam.

 

Hạ Gia Lam ném quần áo cho Tiểu Hắc, cầm một cái chậu lớn đội lên đầu đến bên tường lấy củi. May mắn vẫn còn củi nước mưa ướt, nàng chọn một ít củi khô ráo, tay chân nhanh nhẹn chuẩn nhóm lửa.

 

Thời tiết như thế , Tiểu Hắc ướt sũng cả , nếu cảm lạnh, thì vết thương e rằng nhất thời khó mà lành .

 

"Mau mau quần áo , lát nữa sẽ xem vết thương cho ." Hạ Gia Lam vẫn đang xổm nhóm lửa, gió chút lớn, luôn nhóm cháy .

 

Nàng chút bực tức ném cành cây nhỏ trong tay xuống, nhặt một mảnh vải rách, trực tiếp xé một dải, dùng để nhóm lửa. Cuối cùng lửa cũng cháy lên, để tránh gió quá lớn thổi tắt, Hạ Gia Lam cố ý đốt lửa ở một chỗ xa giường của .

 

Hạ Gia Lam nhóm lửa xong, đầu hỏi: "Thay xong ?"

 

Mặc Quân Hành ngẩn , bộ y phục trong mà mới miễn cưỡng mặc lên, nên trả lời thế nào, cuối cùng suy nghĩ một lát mới : "Sắp , chỉ còn thiếu y phục ngoài thôi."

 

Nghe thấy lời , Hạ Gia Lam đầu , quả nhiên thấy đàn ông vận y phục trong màu trắng đang cầm quần áo trong tay. Tiểu Hắc khựng , ánh mắt lộ vẻ hoảng sợ, vì Hạ Gia Lam đột nhiên .

 

Thực Hạ Gia Lam căn bản để ý, chỉ sợ với cái thể chất ốm yếu cảm lạnh. Nàng giật lấy quần áo trong tay : "Đừng lề mề nữa, nếu cảm lạnh sẽ tính thêm phí chữa bệnh đó."

 

Mặc Quân Hành đáp lời, tay buông lỏng, y phục liền Hạ Gia Lam giật . Hắn từng nghĩ nhanh nhẹn đến thế, vội vàng cúi xuống để Hạ Gia Lam dễ dàng hơn.

 

Mặc xong y phục, chiếc quần là một vấn đề nan giải, một chân của thể dùng sức, vết thương đầu gối một chút, quá sâu nhưng chạm tới dây thần kinh, cho dù lành cũng khập khiễng một thời gian dài, huống chi giờ vết thương còn lành.

 

Mèo con Kute

“Chàng lên giường, khẽ nhấc chân lên, sẽ giúp mặc .”

 

Mặc Quân Hành theo, nhẹ nhàng nhấc chân thương lên. Hạ Gia Lam chậm trễ chút nào, giúp xỏ , tiện thể kéo lên đến đầu gối.

 

Sau đó, nàng chìa tay về phía Mặc Quân Hành. Hắn khẽ sững sờ, đây là nắm tay ? hiện tại hai danh phận gì, còn cho nàng một danh phận nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuong-quan-o-duoi-nong-mon-nuong-tu-qua-cung-coi/chuong-27-nha-dot-lai-gap-mua-rao.html.]

 

“Tỉnh hồn ? Đưa tay đây, kéo dậy kéo quần, đang nghĩ gì ?”

 

Mặc Quân Hành đương nhiên hồn, còn ngượng ngùng đưa tay cho Hạ Gia Lam. Nàng dùng sức kéo một cái, liền kéo từ giường dậy.

 

Hạ Gia Lam bận tâm nữa, trực tiếp xoay chuẩn nấu ít canh gừng để xua hàn khí. Mặc Quân Hành tự chế giễu chính , nãy đang nghĩ gì !

 

Một ngay cả an nguy của cháu trai, sự định của Đại Chu bình yên của Bắc Địa cũng , nãy nghĩ gì? Lại nghĩ đến việc ban cho một cô nương danh phận, thậm chí còn nghĩ rằng cứ sống thế cũng , nàng ở bên thật .

 

Mưa càng lúc càng lớn, trời dường như thủng một lỗ. Trong miếu quả nhiên cũng dột, Hạ Gia Lam đặt nồi lên bếp lửa, trực tiếp xuống chỗ ngủ của .

 

Nói là chỗ ngủ, thực chất chỉ là một lớp rơm dày, phía trải một tấm chăn bông mà thôi.

 

Mặc Quân Hành một bên, Hạ Gia Lam trực tiếp sát cạnh , bởi vì gió lớn, ngọn lửa dù ở ngay cửa gió cũng thổi bay tứ phía.

 

Hạ Gia Lam tặc lưỡi, “Xem , vẫn sửa sang một chút, nếu trời mưa thực sự khó chịu. Giờ đây, nơi duy nhất chúng thể trú mưa tránh gió chính là góc nhỏ .”

 

“Mấy vị t.h.u.ố.c hái về chiều nay đều ướt sũng cả , nếu ngày mai nắng, e rằng sẽ khó mà khô .”

 

Mặc Quân Hành nghiêng đầu, nàng đang gác cằm lên đầu gối, mí mắt gần như dính .

 

“Thế nhưng, sửa nhà tốn nhiều bạc, nỡ bỏ !”

 

Vừa , Hạ Gia Lam đặt bát canh gừng uống hết trong tay xuống một hòn đá bên cạnh.

 

lúc , một tiếng sấm vang trời đột ngột nổi lên, ầm ầm giáng xuống, kèm theo tia chớp, trong miếu chợt sáng bừng tối sầm.

 

Hạ Gia Lam vốn đang ôm hai chân , khi tiếng sấm vang lên, nàng phản ứng thái quá mà co rúm phía . Nguyên chủ sợ sấm sét, từ nhỏ mỗi trời giông bão đều sống trong sợ hãi, đến nỗi giờ đây tiếng sấm là cơ thể phản xạ co ro , khẽ run rẩy.

 

Mặc Quân Hành nàng đột ngột lùi , vẫn còn run rẩy, dường như sợ hãi.

 

Hắn hạ giọng nhiều, thậm chí mang theo sự dịu dàng, tay vỗ nhẹ lên vai Hạ Gia Lam, “Yêu Yêu, sợ sấm ?”

 

Hạ Gia Lam thấy giọng , cũng cảm nhận sự an ủi dịu dàng của , nỗi sợ hãi trong lòng giảm ít nhiều.

 

“Không sợ, chỉ là cơ thể sợ mà thôi.”

 

Mặc Quân Hành hiểu ý nghĩa trong lời của nàng, còn tưởng Hạ Gia Lam đang cố tỏ kiên cường. Hắn vươn tay ôm lấy vai nàng, “Đừng sợ, đây.”

 

Hành động đột ngột của nam nhân khiến lòng Hạ Gia Lam khẽ chững , lẽ nên đẩy , nhưng lúc nàng tham luyến ấm từ cánh tay .

 

Có lẽ là do uống một bát canh gừng, hoặc lẽ quá nửa đêm, Hạ Gia Lam cảm thấy buồn ngủ, từ từ nhắm mắt .

 

Nàng lơ mơ cất tiếng, “Tiểu Hắc, cánh tay thật ấm áp, cho dựa một chút ? Ta buồn ngủ quá!”

 

 

Loading...