Tướng Quân Ở Dưới: Nông Môn Nương Tử Quá Cứng Cỏi - Chương 122: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-02 07:44:55
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hắn là phế nhân cũng thích

 

Lúc , Mặc Quân Hành ở tận kinh thành rằng vẫn luôn nhớ mong đang vội vã chạy đến bên .

 

Sợ những kẻ truy sát tin tức của Mặc Quân Hành, Hạ Gia Lam cẩn thận, cũng cho phép Lão Ngũ liên lạc với Mặc Quân Hành. Thực nàng tư tâm, nàng cho đó một bất ngờ.

 

Từ khi rời đến nay hơn một tháng, trong suốt hơn một tháng qua, nàng nhớ mong là giả. Mỗi khi nửa đêm tỉnh giấc, cũng vài , Mặc Quân Hành xuất hiện trong giấc mộng của nàng.

 

Cảm giác đó bên cạnh khi tỉnh dậy khiến Hạ Gia Lam trong lòng khó chịu, thậm chí cảm thấy cái gì cũng hứng thú, ngay cả việc kiếm tiền mà nàng vẫn luôn yêu thích cũng còn hứng thú nữa.

 

Lần cũng may việc trùng hợp, nếu , Hạ Gia Lam trong lòng cũng trù tính đến kinh thành gặp Tiểu Hắc một chuyến. Dù xa cách như , cảnh của nguy hiểm, Hạ Gia Lam luôn cảm thấy nếu tận mắt thấy Tiểu Hắc, trong lòng nàng mãi mãi yên.

 

Hạ Gia Lam cùng một thương đội đến kinh thành, như cũng thể che giấu phận của Ngụy Cẩn Chu. Nàng rằng thương đội thực chất là của Hạ gia.

 

Hạ Hi Dương suốt đường quan tâm nàng ngớt, áo choàng lông cáo, bình giữ nhiệt từ chất liệu , các loại thức ăn ngon... liên tục đưa đến xe ngựa của Hạ Gia Lam.

 

Ngụy Cẩn Chu những thứ , trong lòng bực bội: “Nương, vị Hạ công tử thích nương ?”

 

Tay Hạ Gia Lam đang thưởng thức chiếc áo choàng khẽ khựng : “Sao nghĩ ? Tuổi nhỏ tí, nghĩ gì thế?”

 

Ngụy Cẩn Chu vỗ ngực: “Ta trưởng thành . Với , nương, hứa với , trông nom nương thật .”

 

Hạ Gia Lam bĩu môi: “Đồ vô lương tâm, ngày nào cũng đồ ăn ngon cho ngươi, ngươi giúp trông ngươi, ngược còn trông , đúng là đồ bạch nhãn lang.”

 

Ngụy Cẩn Chu theo Hạ Gia Lam thời gian lĩnh hội chân truyền của Hạ Gia Lam, chuyện cũng châm chọc: “Đó là vì bên cạnh như ? Nhìn bên cạnh nương mà xem, đến khác. Ta thấy Hạ Hi Dương tâm tư chắc chắn trong sáng, đợi đến kinh thành, bộ mặt thật của chắc chắn sẽ lộ .”

 

Hạ Gia Lam khoác áo choàng: “Thôi , ngươi cứ ở xe ngựa mà tiếp tục suy tính về ý đồ bất chính của Hạ Hi Dương . Ta ngoài dạo một chút, chiếc xe ngựa khó quá, sắp rã rời .”

 

Hạ Gia Lam khoác chiếc áo choàng lông cáo màu trắng tinh, ôm bình giữ nhiệt. Chu Đại Miêu theo bên cạnh. Hai nhân lúc thương đội nghỉ ngơi liền ngoài dạo một chút. Chu Đại Miêu quen việc đồng áng, cũng quen xe ngựa.

 

Chu Đại Miêu thông minh, từ khi rời Tây Trấn, vẫn luôn theo thương đội. Vị Hạ công tử vẫn luôn đặc biệt chiếu cố, nàng Hạ Gia Lam còn là cô bé nhỏ yếu dễ bất nạt trong làng ngày xưa nữa .

 

Hai đến bên bờ suối nhỏ, tuy gió lạnh thổi qua, nhưng tuyết rơi, thuộc dạng thời tiết khô lạnh. Hạ Gia Lam hít một khí lạnh sâu. Chu Đại Miêu vội vàng khuyên: “Đừng hít khí lạnh, nhiễm lạnh thì ?”

 

Vừa dứt lời, Hạ Gia Lam quả nhiên đúng lúc mà hắt một cái. Chu Đại Miêu lập tức dáng chị cả, vì nàng Hạ Gia Lam chính là thiếu sự quản giáo, suốt đường nếu nàng trông coi, sẽ xảy bao nhiêu chuyện.

 

Nàng vươn tay sờ bình giữ nhiệt của Hạ Gia Lam, nguội lạnh: “Ta lấy thêm nước nóng cho , nếu cảm lạnh thì sẽ khổ sở lắm đấy.”

 

Hạ Gia Lam để ý, lưng về phía Chu Đại Miêu : “Ta là đại phu, cơ thể rõ.”

 

Lúc , một giọng âm lãnh truyền đến, giống như tiếng . Hạ Gia Lam quanh bốn phía, Lão Ngũ lập tức hiện bảo vệ Hạ Gia Lam. Hạ Gia Lam thêm hai giây tiếng liền , chắc chắn là nam nhân áo đỏ đeo mặt nạ .

 

Sắc mặt nàng trở nên khó coi đôi chút: “Âm dương quái khí, nam nhân, thật vô liêm sỉ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuong-quan-o-duoi-nong-mon-nuong-tu-qua-cung-coi/chuong-122.html.]

 

Quả nhiên, nam nhân áo đỏ đeo mặt nạ xuất hiện, giọng cũng trở về giọng thật của : “Nha đầu, lâu gặp.”

 

Sắc mặt Hạ Gia Lam chút , kẻ đúng là âm hồn bất tán. Mặc dù nàng cảm nhận ác ý của , nhưng luôn cảm thấy thâm sâu khó lường.

 

“Lần ngươi gì?”

 

Nam nhân để tâm đến vẻ ghét bỏ của nàng lúc , tiến hai bước: “Nha đầu, thị vệ của ngươi đáng sợ quá, liệu đ.á.n.h ?”

 

Hạ Gia Lam liếc Lão Ngũ bên cạnh: “Vậy ngươi thử tiến thêm một bước nữa xem, đảm bảo sẽ giữ cho ngươi thây.”

 

Nam nhân áo đỏ dẹp bỏ ý trêu chọc, ngữ khí nghiêm chỉnh đôi chút: “Muốn kinh thành? Đi gì?”

 

Hạ Gia Lam vẫn vẻ mặt lạnh nhạt đó: “Vô khả phụng cáo.”

 

Mèo con Kute

Huyết Minh cũng tức giận, tiếp tục hỏi: “Không ? Đi theo , những gì thể cho ngươi tuyệt đối là những điều ngươi thể tưởng tượng .”

 

Hạ Gia Lam bật , vẻ tuyệt sắc tả xiết, chỉ là trong nụ đó dường như mang theo vài phần châm biếm, bởi vì nàng chợt nhớ một câu , .

 

Nếu lời là Tiểu Hắc với nàng, nàng nhất định sẽ đáp một câu: “Không , nuôi ?”

 

lúc đối mặt với nam nhân rõ lai lịch , nụ khóe môi Hạ Gia Lam mang theo sự chế giễu: “Ngươi cho cái gì? Một bát độc d.ư.ợ.c giam cầm nửa đời?”

 

“Ta hỏi ngươi tên gì, bất kể ngươi là ai, ngươi trúng nhiều độc như cũng sẽ hỏi thêm một câu nào. Đây là cách xử lý nhất của , cũng là thái độ của đối với ngươi, ngươi đối với , là một kẻ xa lạ.”

 

Huyết Minh xong lời , cảm thấy rõ ràng tim thắt một phần: “Ta tưởng chúng ít nhất là bằng hữu, cho nên mới đưa ngươi . Nha đầu, đừng ép bắt ngươi về.”

 

Hạ Gia Lam phá lên ha hả, một cách phóng túng chút kiêng dè: “Ta thật sự hiểu, vì ngươi cố chấp theo ngươi? Ta chỉ là một phụ nhân, điểm nào đáng để ngươi thèm ? Nếu là vì độc của ngươi, khuyên ngươi đừng tìm , thể cứu ngươi, đương nhiên cũng thể hại ngươi. Đừng tưởng lòng mềm yếu, ngươi hiểu , tay sẽ nhẹ nhàng .”

 

Huyết Minh giận mà ngược bật . Dường như kể từ khi gặp Hạ Gia Lam, thích . Chỉ cần chuyện với nàng, bất kể là những lời châm chọc thẳng thắn, đều vô thức bật .

 

Đây chính là lý do vì luôn đưa nàng , nhưng đành lòng dùng vũ lực, khiến cho mỗi đều chỉ thể đấu khẩu với Hạ Gia Lam.

 

“Phu quân của ngươi , một phế nhân.” Huyết Minh từng gặp phu quân nàng, thậm chí chỉ là tin tức do thuộc hạ dò la , rằng Hạ Gia Lam gả cho một phu quân tàn phế, còn luôn thích ngoài, ít khi ở nhà.

 

Huyết Minh chẳng bận tâm nàng kết hôn , chỉ cảm thấy một nữ tử như nàng, nên ở nhà một , càng nên sánh duyên cùng một kẻ tàn phế. Y hiểu tâm tình của lúc , nhưng y chỉ Hạ Gia Lam sống một cuộc đời như .

 

Hạ Gia Lam thấy hai chữ "tàn phế", sắc mặt càng thêm lạnh lùng: "Y là tàn phế cũng thích. Lão Ngũ, thôi!"

 

Hạ Gia Lam quả thật đôi co với kẻ , gã ăn thô tục, ghê tởm vô cùng. Một như Tiểu Hắc, thể là tàn phế? Kẻ tàn phế chính là gã mới , khắp nhiễm độc, bệnh tật, còn thể thấy ánh sáng.

 

Huyết Minh thấy Hạ Gia Lam tức giận rời , cũng chẳng tức giận. Lúc , bên cạnh y xuất hiện một nữ tử áo đỏ, A Dư lúc , nhưng dung mạo giống A Dư.

 

 

Loading...