Tướng Quân Ở Dưới: Nông Môn Nương Tử Quá Cứng Cỏi - Chương 119: --- Kiếp này chỉ muốn người đó

Cập nhật lúc: 2025-11-02 07:44:51
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lão Lục và Chu Đại Miêu khỏi nhà Hạ Gia Lam, Chu Đại Miêu giành lấy túi gạo trong tay : “Lục ca, thương nặng, vẫn là để xách .”

 

Lão Lục khẽ nghiêng tay: “Vết thương nhỏ với chuyện lớn gì, đừng lo lắng.”

 

“Có bôi t.h.u.ố.c đúng giờ ?”

 

Lão Lục khựng , mắt đảo một vòng: “Cái ... chỉ là...”

 

Chu Đại Miêu dừng bước : “Chỉ là gì?”

 

Lão Lục đang cân nhắc rủi ro của việc dối. Nếu dối mà Chu Đại Miêu phát hiện, liệu nàng chán ghét ? Hắn quyết định liều một phen, Lão Lục thở một : “Chỉ là quên uống thuốc, trí nhớ cho lắm.”

 

Chu Đại Miêu mỉm : “Chuyện gì khó , đưa t.h.u.ố.c cho , sẽ nhắc uống t.h.u.ố.c mỗi ngày.”

 

Khóe môi Lão Lục thoáng qua một tia đắc ý: “Đại Miêu, hôn sự giữa nàng và Lý Cường hủy bỏ, gia đình tìm khác cho nàng ?”

 

thì Chu Đại Miêu cũng còn nhỏ nữa, lớn hơn Hạ Gia Lam một hai tuổi, coi là lớn tuổi .

 

Chu Đại Miêu cúi đầu mũi chân : “Tạm thời nghĩ đến những chuyện , giờ chỉ giúp Gia Lam quản lý d.ư.ợ.c liệu là , những chuyện khác, cần suy nghĩ nhiều.”

 

“Lục ca, còn thì ? Có gia thất hôn ước ?” Lời khác , nhưng Chu Đại Miêu ấp ủ trong lòng lâu, mới cố ý giả vờ vô tình nhắc đến.

 

“Không , cô gia quả nhân một .” Lão Lục tính tình phóng khoáng, chuyện tùy tiện, tựa như đang đùa giỡn.

 

Hai nhanh chậm về phía nhà họ Chu, họ thêm lời nào, nhưng trong lòng nghĩ gì, gì, thì ai .

 

Thời gian trôi qua nhanh, Mặc Quân Hành rời Vĩnh Định thôn gần một tháng. Cơ sở d.ư.ợ.c liệu của Hạ Gia Lam về cơ bản xây dựng xong, nàng tay hào phóng, tiền công trả cao hơn bình thường, thanh toán nhanh chóng. Trong thời gian , danh tiếng của nàng lan truyền khắp mười dặm tám làng.

 

Vĩnh Định thôn một vị thần y, thể tranh với Diêm Vương, d.ư.ợ.c phẩm trong tay hiệu nghiệm phi thường, bệnh đến t.h.u.ố.c , một tay ngân châm châm cứu đạt đến mức kỳ tích.

 

đến cầu y, Hạ Gia Lam cũng tỏ vẻ cao ngạo, khi rảnh rỗi thì chữa trị, nếu bận rộn, nàng cũng sẽ chỉ cho một con đường sáng. Đất đai của nàng giờ trồng đầy d.ư.ợ.c liệu, d.ư.ợ.c liệu trong núi cũng Hạ Gia Lam tìm thấy ít.

 

Giờ nàng và Ngụy Cẩn Chu ở nhà, dân làng cũng lấy lạ, bởi vì phu quân của Hạ Gia Lam vốn là khắp nơi ăn, chừng đó bàn chuyện ăn . Hạ Gia Lam giải thích, đúng ý nàng.

 

Đa dân làng đều đến giúp Hạ Gia Lam, sự dẫn dắt của Chu Triều và Chu Thuận Tử, việc diễn trật tự. Còn những thể việc, là Hạ Gia Lam cần, ví dụ như nhà họ Hạ.

 

Giờ là mùa đông, trong đất gì. Trước cả thôn đều nghỉ ngơi cũng thấy gì lạ, nhưng năm nay đều đang giúp Hạ Gia Lam trồng và hái thuốc, chỉ còn mấy nhà nhàn rỗi, trông vẻ lạc lõng.

 

Điều mấu chốt là tiền công Hạ Gia Lam trả hề thấp, thu nhập . Ngưu thị Hạ Nhị việc cho Hạ Gia Lam, chỉ dựa mối quan hệ , ít nhất cũng cho một chức quản sự nhỏ.

 

Hạ Nhị nghĩ đến việc đây sớm x.é to.ạc mặt mũi với Hạ Gia Lam, lúc thể đến cửa . Ngưu thị và Ngô thị bàn bạc một hồi, Hạ Gia Lam đối xử với ngoài còn như thế, gì đến họ là , một tiểu quản sự thì , để nàng nuôi dưỡng là may mắn .

 

Ngày hôm đó, Hạ Gia Lam xem bức thư Lão Ngũ mang đến, là thư do Mặc Quân Hành tự tay , cho nàng chuyện ở kinh thành. Hắn bí mật đến kinh thành, ngầm liên lạc với những đây, đương nhiên chỉ là một bộ phận nhỏ.

 

Hắn thể xác định những trung thành, giờ triều đình ngấm ngầm một bộ phận nhỏ nguyện ý chờ Lục hoàng tử trở về. Mặc Quân Hành báo tin vui báo tin buồn, trong thư ngoài việc đơn giản về chuyện của , phần dài dòng còn đều là nỗi nhớ nhung.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuong-quan-o-duoi-nong-mon-nuong-tu-qua-cung-coi/chuong-119-kiep-nay-chi-muon-nguoi-do.html.]

 

Đây tuyệt đối là đầu tiên trong đời của Định Bắc Đại tướng quân, đầu tiên một bức thư dài đến , đầu tiên trong lòng tràn ngập nỗi nhớ nhung thể nào hết. Khi mới cầm bút, cũng nghĩ lẽ thể .

 

khi bóng dáng mềm mại của Hạ Gia Lam hiện mắt, nỗi nhớ nhung trong lòng lập tức chiếm lấy tâm trí, hiểu vì , bút pháp như thần, đầy cả trang giấy đều là nỗi nhớ vô tận dành cho nàng.

 

Mối thù gia quốc và tình cảm lứa đôi đều hiện hữu mắt, cân bằng thế nào. Hắn nhiều việc , cũng hiện tại cần gì, và sâu thẳm trong lòng điều gì.

 

Nói thật, hơn hai mươi năm , từng nghĩ một cuộc sống như thế nào, chỉ giữ vững Bắc địa, một Định Bắc Đại tướng quân trung quân ái quốc là đủ , lẽ sẽ cô độc cả đời, lẽ cuối cùng sẽ tùy tiện tìm một nữ tử nào đó.

 

từ khi gặp Hạ Gia Lam, suy nghĩ về cuộc sống của đều đổi long trời lở đất, một , kiếp chỉ đó.

 

Muốn cùng nàng một gian nhà tranh, ba bữa cơm một ngày, chỉ cần nàng là đủ. Hắn thậm chí còn yêu thích cuộc sống "nhật xuất nhi tác", yêu những ngày tháng an bình như ở Vĩnh Định thôn. Nghĩ đến triều đình quỷ quyệt, các mối quan hệ phức tạp ở kinh thành, liền đối mặt.

 

Mèo con Kute

Hạ Gia Lam sự cẩn trọng trong từng lời chữ của , câu từ dùng thật phù hợp. Hạ Gia Lam đủ loại suy tính khi bức thư . Lá thư theo lối cổ, Hạ Gia Lam mấy lượt.

 

Cuối cùng vẫn kìm mà cầm bút thư hồi đáp cho .

 

"‘Đông đến, tiết trời dần se lạnh, ở kinh thành hãy tự lo liệu cho bản . Chu nhi và vẫn , đừng bận lòng. Ngoại trừ mỗi sáng một nồi nước nóng đun đợi , những việc khác đều bình thường. Tiến độ d.ư.ợ.c liệu vẫn đang trong tầm kiểm soát. Mong ở kinh thành bảo trọng, nếu việc gì nhất định gửi thư về. Luyến!’"

 

Chữ cuối cùng nàng dùng là "luyến" (yêu mến), chứ "niệm" (nhớ nhung). Nàng Mặc Quân Hành nhất định sẽ hiểu dụng ý của nàng, nhất định cũng nàng đang tương tư .

 

Nàng chuẩn giao thư cho Lão Ngũ. Hạ Gia Lam còn chuẩn ít loại t.h.u.ố.c mới chế cho Mặc Quân Hành, hy vọng sẽ thương.

 

Vừa bước cửa, nàng thấy Ngưu thị và Ngô thị tiến sân nhà : “Lão Lục.”

 

Nàng gọi một tiếng, Lão Lục hiện : “Ta cần chuẩn thuốc, ngươi hãy tùy cơ xử lý.”

 

Lão Lục gật đầu , xách theo cây đao bổ củi Hạ Gia Lam vẫn dùng đây chờ ở sân cho hai tiến gần, còn Hạ Gia Lam thèm liếc một cái, bắt đầu sắp xếp d.ư.ợ.c liệu.

 

Ngô thị và tới sân, kịp cất lời thì thấy dáng vẻ g.i.ế.c của lão Lục, cây đao bổ củi trong tay ánh lên vẻ lạnh lẽo.

 

Ngô thị cảm thấy gáy lành lạnh, run rẩy mở lời: "Hạ Gia Lam, ngươi gì? Muốn g.i.ế.c bà nội ngươi ?"

 

Hạ Gia Lam dậy nhưng đầu: "Lão Lục, gia quyến Hạ Gia Lam là ai ngươi rõ. Con ch.ó nào lời khuyên thì cứ việc đ.á.n.h thẳng ngoài."

 

Lão Lục lên tiếng hùng hồn: "Vâng, cô nương, hôm nay sẽ đ.á.n.h một hồi ch.ó đây."

 

Hai còn kịp phản ứng, đao của lão Lục c.h.é.m về phía họ. Ngưu thị co cẳng bỏ chạy, Ngô thị già nua chân chậm, tụt xa, lòng càng sợ hãi, bước chân càng theo kịp.

 

Mãi mới chạy khỏi sân Hạ Gia Lam, đầu , thấy lão Lục khỏi sân, sợ đến mức đái quần, cẩn thận trượt chân, ngã thẳng xuống rãnh nước.

 

Lão Lục những kẻ vô liêm sỉ nhà họ Hạ, khóe miệng nở nụ lạnh lùng. Dáng vẻ mà còn dám đến đ.á.n.h thu phong (xin xỏ), tự lượng sức. Hắn là một ám vệ, ngày ngày đối phó với mấy bà già , thậm chí còn cảm thấy với ba bữa cơm mỗi ngày của cô nương.

 

Thôi , vẫn nên xách nước , xách nước xong bổ củi, thể để lão Ngũ cướp mất.

 

 

Loading...