TƯỚNG QUÂN NÀNG LÀ NGƯỜI DẪN ĐỘ - Chương 504: Muốn bắt Công chúa Nhân ngư

Cập nhật lúc: 2025-09-18 07:19:55
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Chỉ là một kẻ tham sống sợ c.h.ế.t như ngươi, còn vọng tưởng gây chiến loạn?”

 

Một giọng nam vang lên đỉnh đầu Ô Đan Vương.

 

Không giọng của Vệ Thanh Yến?

 

Ô Đan Vương cẩn thận ngẩng đầu lên, thấy là dung mạo tương tự Vệ Thanh Yến, chợt hiểu , đây là cùng mẫu của Vệ Thanh Yến, Hoàng Trường Tử Thời Tinh Lan.

 

Âm thầm thở phào nhẹ nhõm, Vệ Thanh Yến là .

 

Hắn , Vệ Thanh Yến trở về Đại Ngụy cầu viện, theo lý mà bụng lớn hẳn nên ở Đại Ngụy chờ sinh, đến đây.

 

“Quả nhân ép buộc.”

 

Hắn cố gắng ngụy biện, “Bọn họ ép quả nhân công đánh Đại Ngụy, nếu đợi bọn họ chiếm Đại Ngụy, sẽ tiêu diệt Ô Đan chúng , tàn sát bách tính Ô Đan chúng , quả nhân cũng còn cách nào.”

 

Nghe Hoàng Trường Tử xuất ám vệ, nghĩ hẳn khó đối phó như Vệ Thanh Yến.

 

“Hay cho một câu còn cách nào, tận mắt thấy quân Ô Đan đốt g.i.ế.c cướp bóc bách tính vô tội. Dọc đường , ngoài thấy sự hung bạo tàn độc của các ngươi, còn dã tâm rõ rệt.”

 

Giờ đây lừa gạt như đứa trẻ lên ba, A Bố lạnh, “A tỷ, còn cần giữ ?”

 

“Thẩm tra một chút, nếu thể khai những tin tức hữu ích, thì cho bớt chịu tội, c.h.ế.t chút tôn nghiêm.”

 

Vệ Thanh Yến , “Những kẻ sợ c.h.ế.t khi gây tội, phần lớn đều nghĩ kỹ đường lui để giữ mạng. Ta tìm xem lối nào khác .”

 

Giọng vang lên đỉnh đầu Ô Đan Vương, chợt xoay , mới phát hiện Vệ Thanh Yến đang lưng , vội vàng , “Thái Nữ thủ hạ lưu tình, các ngài hỏi gì, đều .”

 

“Vậy khanh hãy cho bổn cung , mật đạo thoát của hoàng đình ở ? Lại đưa ai ngoài?”

 

Ô Đan Vương sợ chết, ngay cả dũng khí uống thuốc độc cũng , vẫn ở đây chờ bọn họ, Vệ Thanh Yến trực giác đang kéo dài thời gian.

 

chuẩn thuốc độc, cho thấy sợ sự tra tấn hình phạt.

 

Thấy Ô Đan Vương chần chừ, Vệ Thanh Yến cất bước , “Quân Ô Đan bức hại bách tính Đại Ngụy thế nào, thì hãy để nếm trải tất cả một , đừng để c.h.ế.t dễ dàng.”

 

Nghe những lời , thể Ô Đan Vương run lên, “Thái Nữ, xin ban cho quả nhân một cái c.h.ế.t đau đớn nhanh gọn, quả nhân sẽ .”

 

Khóe môi A Bố tràn vẻ giễu cợt, “Vậy thì xem lời ngươi thể khiến A tỷ của hài lòng .”

 

Hắn suốt đường đánh đến đây, thấy ít bách tính chiến hỏa liên lụy, trong lòng chút oán trách phụ hoàng.

 

Năm đó A tỷ tấu lên phụ hoàng, yêu cầu trực tiếp bãi bỏ Ô Đan quốc, sáp nhập bách tính Ô Đan Đại Ngụy.

 

Là đảng Tiên Thái Tử và Tạ gia cực lực phản đối, lấy lý do văn minh lễ tục khác biệt, thống trị khác biệt, nếu đột ngột hợp nhất, dễ xảy loạn lạc, chi bằng chọn một kẻ nhát gan sợ phiền phức trong hoàng tộc Ô Đan.

 

Phụ hoàng lúc đó luôn an , liền chấp thuận kiến nghị của bọn họ, đỡ một kẻ như lên ngôi, cuối cùng vẫn xảy loạn lạc.

 

Mà A tỷ và thì c.h.ế.t đường rời Ô Đan khải về kinh. A Bố nghĩ, nếu năm đó A tỷ xảy chuyện, thì Ô Đan chăng còn từ bốn năm , và cũng sẽ chuyện của ngày hôm nay.

 

Vệ Thanh Yến thứ hai nhập Ô Đan Hoàng Đình, trong lòng cũng ngũ vị tạp trần.

 

Lần A Bố dẫn quân phản kích, tuy đại thắng, nhưng Đại Ngụy cũng tổn thất ít tướng sĩ, lẽ năm đó nàng nên trảm thảo trừ căn.

 

, nàng tuyệt đối sẽ mềm lòng.

 

Vị võ tướng nhận lệnh đưa các hoàng tử thoát ngờ khỏi mật đạo Vệ Thanh Yến chặn đường.

 

Hắn thậm chí còn hiểu rõ, Vệ Thanh Yến lối mật đạo, và kịp thời xông tới, liền cảm thấy cổ đau nhói, dường như thấy thể ngã xuống, chỉ là thể đó thiếu mất một cái đầu.

 

“A tỷ, Ô Đan Vương khai , trong chuyện còn dính líu đến Tạ gia.”

 

A Bố thẩm vấn xong, trở bên cạnh Vệ Thanh Yến.

 

“Tạ gia ẩn đủ sâu, phụ hoàng bí mật điều tra cũng hề phát hiện chứng cứ xác đáng nào, ngờ ở trong cuộc viễn chinh Ô Đan nhiều năm của tỷ, cho một nữ tử trong tộc giả c.h.ế.t rời kinh, đổi phận nữ nhi phú thương gả cho Ô Đan Vương hiện tại.

 

Năm đó Ô Đan chiến bại, Tạ gia sức đẩy thuyền để con rể của trở thành Ô Đan Vương, giờ đây càng xúi giục Ô Đan phát binh.

 

Tuy nhiên Tạ gia cẩn trọng, trực tiếp liên hệ với Ô Đan Vương, mà là Ô Đan Vương phi giấu chuyện, riêng tư kể hết chuyện cho Ô Đan Vương.”

 

A Bố lạnh lùng, “Chỉ e bọn họ liên lạc ngầm chỉ với mỗi Ô Đan, chừng đang giăng lưới khắp nơi, chỉ chờ bên nào thành công.”

 

Tạ gia ở triều , chẳng cũng bề ngoài trung thành với triều đình, nhưng ngầm hợp tác với Thời Đức Hậu, khi Thời Đức Hậu kiến quốc, vinh sủng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuong-quan-nang-la-nguoi-dan-do/chuong-504-muon-bat-cong-chua-nhan-ngu.html.]

 

Vệ Thanh Yến trầm ngâm, “Đệ lý, Ô Đan Vương bản tính nhát gan, vì sống, ngay cả con trai cũng thể bán .

 

Tạ gia là thế gia trăm năm, nhiều cáo già lão luyện, sẽ Ô Đan Vương khó thành chuyện. Ta đoán Tạ gia thực sự ủng hộ một khác.

 

Ô Đan chỉ là chiêu nghi binh, cũng là quân cờ khuấy đục vũng nước, A Bố, chuyện Ô Đan giao cho và tỷ phu thu xếp thỏa.”

 

Nàng đích trở về kinh thành, tranh thủ khi Tạ gia kịp phản ứng, nhổ tận gốc cái cây cổ thụ bám rễ sâu trong Đại Ngụy .

 

A Bố đoán nàng gì, “Vậy A tỷ đưa Ô Đan Vương phi về ?”

 

Vệ Thanh Yến gật đầu, nhân chứng đương nhiên mang về.

 

Khi nghỉ ngơi buổi tối, nàng cùng Thời Dục chuyện , nhờ Thời Dục giúp A Bố cùng xử lý việc Ô Đan.

 

Thời Dục tự nhiên từ chối, trầm ngâm , “Ta nghi ngờ Tạ gia thực sự ủng hộ Tào Ức Chiêu.

 

Ta điều tra khi Ân Hoa Hầu chết, ít thuộc hạ của đầu quân cho hai vị vương, nhưng thế lực của hai vị vương đó vẫn bằng bên Ô Đan.”

 

Vệ Thanh Yến gật đầu, “Chàng còn nhớ khi Thời Đức Hậu cứu , là quản gia Tạ gia giúp liên hệ Lâm Vạn Chỉ ?

 

Giờ đây chúng chuyện Lâm Vạn Chỉ ở Đại Ngụy, cơ bản giao cho Tào Ức Chiêu , điều chứng tỏ quản gia Tạ gia năm đó thực sự liên hệ với Tào Ức Chiêu.

 

Lúc đó Tạ gia chủ động giao quản gia, tự thoát tội một cách sạch sẽ. Giờ nghĩ , Tạ gia lẽ sớm liên hệ với Tào Ức Chiêu, sợ phụ hoàng điều tra đến Tào Ức Chiêu, nên mới ‘bỏ giữ tướng’.

 

Ta trở về sẽ lộ diện ngay, thuận theo manh mối mà điều tra thêm. Vì , bên và A Bố cũng đề phòng nghiêm ngặt hơn.

 

Tạ gia ở Ô Đan nhất định cũng ám tuyến, chừng Ô Đan bại, ám tuyến sẽ gửi thư về Tạ gia...”

 

Thời Dục lượt đáp lời, cuối cùng dặn dò, “Xong việc, nàng hãy nghỉ ngơi vài ngày cho khỏe. Chỗ lo, bên Xích Liệt thể chậm vài ngày qua.”

 

“Được, cũng giữ gìn sức khỏe.”

 

Phu thê hai trò chuyện, nhưng rằng trong thư phòng Tạ gia ở kinh thành Đại Ngụy, cũng một cuộc đối thoại tương tự.

 

“Phụ , nhận tin báo, Hoàng Trường Tử đích dẫn binh đến Ô Đan Hoàng Thành, Ô Đan e rằng giữ nổi . Một khi Ô Đan phá, nếu Hoàng Trường Tử dẫn binh tiêu diệt hai vị vương phản, khó tránh khỏi hai vị vương sẽ bán chúng .

 

Hơn nữa Ô Đan Vương phi liệu tiết lộ việc chúng âm thầm hỗ trợ Ô Đan , chúng e rằng sớm tính toán mới .”

 

Sau khi Hoàng đế đăng cơ, vị trí của Tạ gia triều đình còn như thời Thời Đức Hậu nắm quyền. Sau khi Vệ Thanh Yến c.h.ế.t mà sống trở về, Tạ gia càng bằng .

 

Điều bọn họ thể nhịn ?

 

Nếu hoàng gia thất hứa, giữ lời hứa năm xưa Tạ gia và Thời gia cùng vinh hiển, thì Tạ gia sẽ đổi triều đình khác.

 

Hắn tin tưởng vững chắc câu “triều đình trôi chảy, Tạ gia bền vững”.

 

Lâm Vạn Chỉ là chim hoàng tước Thời Đức Hậu, mà Tào Ức Chiêu giả ngu nhiều năm ở Đại Ngụy, để ai manh mối, còn giấu giếm chim hoàng tước Lâm Vạn Chỉ mà mưu đồ riêng của .

 

Thêm đó, Hoàng đế giao giang sơn Đại Ngụy tay Vệ Thanh Yến, mà Vệ Thanh Yến và Tạ gia thù oán. Chỉ cần Vệ Thanh Yến đăng cơ, nhất định sẽ dung thứ cho Tạ gia.

 

, khi Tào Ức Chiêu ý mời bọn họ cùng mưu đồ thiên hạ, bọn họ đồng ý, giúp đỡ mưu tính cẩn thận cuộc đại loạn .

 

Ban đầu tưởng rằng, khi Xích Liệt tấn công Phượng Chiêu, Bắc Lăng, Ô Đan thậm chí Ân Hoa Hầu cùng các đội quân khởi nghĩa khác cùng tấn công Đại Ngụy, nhất định thể trọng thương Đại Ngụy.

 

Không ngờ sự trọng thương dự đoán thành hiện thực, ngược Tào Ức Chiêu c.h.ế.t sớm, Ân Hoa Hầu dễ dàng chặt đầu, kế hoạch chuẩn kỹ lưỡng gián đoạn .

 

Hiện giờ Ô Đan xem chừng cũng sắp bại vong, Đỗ Học Nghĩa trấn giữ biên giới kiên cố, phía Bắc Lăng chẳng chút tiến triển.

 

Tạ gia bọn họ thể tiếp tục chờ chết.

 

Tạ Thủ phụ nhi tử, trầm giọng : “Vẫn cứ bồn chồn như . Chớ đến thời điểm , cho dù thực sự đến lúc đó thì ?

 

Người mưu sự ắt thành bại, huống hồ, chúng đường lui.”

 

“Ý phụ là?” Tạ Thận vội hỏi.

 

“Tạ gia cây lớn rễ sâu, nhiều năm qua thế lực trải rộng. Nàng Vệ Thanh Yến thể nghĩ đến kho lương tại Bộc Quốc, Tạ gia nghĩ tới?

 

Người của chúng sớm đến Bộc Quốc ôm cây đợi thỏ, chẳng cũng phát hiện bất ngờ ?

 

Chỉ cần nắm giữ Ngư công chúa trong tay, lo gì Bộc Quốc Đế hậu vì Tạ gia mà lo liệu một chốn dung ?”

 

 

Loading...