TƯỚNG QUÂN NÀNG LÀ NGƯỜI DẪN ĐỘ - Chương 337: Chi An che giấu
Cập nhật lúc: 2025-09-08 15:00:31
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Mẫu hậu, là nhi thần.”
Tiêu Chi An giọng hổn hển truyền đến, chốc lát , thấy xông đến mặt Hoàng hậu, “Mẫu hậu, con tỉnh dậy Trấn Bắc Hầu vu oan cho tẩu tẩu.
Tẩu tẩu là như , thể hãm hại lão phu nhân Trấn Bắc Hầu chứ, chủ cho tẩu tẩu, xử trí tên Trấn Bắc Hầu .”
Mặt ửng đỏ, tóc cũng tùy tiện búi lên, hẳn là tỉnh giấc tin liền vội vàng chạy đến.
“Tiểu Yến.” Hoàng hậu bất đắc dĩ , “Sao thể vì con thiết với tẩu tẩu mà mẫu hậu tùy ý xử trí Trấn Bắc Hầu chứ?”
“Tẩu tẩu căn bản như , vu oan cho tẩu tẩu chẳng ý nào.”
Tiêu Chi An vẻ mặt phẫn nộ, “Nhi thần thấy chẳng lành gì, một võ tướng suốt ngày giả bộ nho nhã, vẻ đạo mạo.
Hơn nữa, nếu thực sự hiếu thuận, sẽ để lão Trấn Bắc Hầu phu phụ ở ngoài thành nhiều năm như . Nay chỉ vì tẩu tẩu đến thăm lão phu nhân mà tẩu tẩu hại , cái đạo lý như .”
Hoàng hậu ngoài cửa, thấy một thái giám khẽ lắc đầu với nàng, Hoàng hậu thầm thở phào nhẹ nhõm, Tiểu Yến mới đến, thấy gì.
Nàng nắm lấy tay con trai, dắt lên long ỷ, “Vậy Tiểu Yến giúp mẫu hậu nghĩ xem, mẫu hậu nên lấy danh nghĩa gì để xử trí đây? Tiểu Yến chứng cứ vu oan cho tẩu tẩu con ?”
Tiêu Chi An sững .
Sau đó nũng , “Mẫu hậu, mẫu hậu minh thần võ của con, giúp tẩu tẩu mà.”
“Mẫu hậu đương nhiên sẽ giúp nàng.” Hoàng hậu quen với việc con trai nũng, cũng tận hưởng sự ỷ của con trai, thở dài một tiếng, “ cái khó là tẩu tẩu con đến trang viên, hiềm nghi , mà lý do của nàng là nhận lời ủy thác từ chết, điều khiến khác tin phục?
Chi An, con đây ở Đại Ngụy một thời gian ngắn, tẩu tẩu con thật sự thể thấy quỷ ?”
“Tẩu tẩu từng quỷ ạ?”
Tiêu Chi An vẻ mặt chút hoang mang, “Không nhập mộng ? Tẩu tẩu từng , c.h.ế.t khi chấp niệm, thể hóa thành oán khí. Tẩu tẩu , oán khí đó là một luồng khí, chỉ nhớ chấp niệm của , hóa giải thì tan biến, quỷ.
Tẩu tẩu thông huyền thuật, thỉnh thoảng thể cảm nhận loại oán khí , tẩu tẩu tâm thiện sẽ khuất thành chấp niệm của họ. Nàng đến thăm lão phu nhân Trấn Bắc Hầu, chắc chắn cũng là vì Lương Phúc Châu khi c.h.ế.t còn vương vấn , tẩu tẩu giúp nàng hóa giải chấp niệm .
Đã là hảo tâm Lương Phúc Châu việc, thì hãm hại lão phu nhân chứ? Mẫu hậu, kẻ nào thích tẩu tẩu, cố ý hãm hại nàng ?”
Hắn nhớ lời Thái tử ca ca từng , chuyện tẩu tẩu huyền thuật, thể tùy tiện cho khác, kẻo lá bài tẩy của tẩu tẩu, từ đó hãm hại tẩu tẩu.
Mẫu hậu tuy ngoài, nhưng khó tránh khỏi việc vì Thời Đức Hậu cướp Thái tử ca ca mà trút giận lên tẩu tẩu.
Hắn những điều tính là tiết lộ quá nhiều, cũng tính là lừa mẫu hậu đúng , chỉ là chút che giấu thôi. đây từng giấu mẫu hậu điều gì, đây là đầu tiên, rốt cuộc vẫn thấy chột , liền vùi đầu vai Hoàng hậu, dám mắt nàng.
“Mẫu hậu, tẩu tẩu đối với Tiểu Yến ơn cứu mạng, mẫu hậu hãy giúp Tiểu Yến báo đáp ơn cứu mạng của tẩu tẩu ạ.”
Hoàng hậu đưa tay vuốt đầu con trai, hàng mày khẽ nhíu .
Oán khí?
Quả là nhất quán với những gì nàng từng , chỉ oán khí của Lương Phúc Châu gì với Vệ Thanh Yến, liệu Vệ Thanh Yến và Thời Dục sự thật, từ đó sinh lòng đề phòng nàng ?
“Theo lời con , oán khí chẳng cũng giống như quỷ ?”
Tiêu Chi An lắc đầu, “Không , đó là luồng khí do chấp niệm hóa thành khi lâm chung, giống như tiểu ngoại tổ nhà họ Lâm , khi c.h.ế.t ông lá rụng về cội trở về Phượng Chiêu, tẩu tẩu giúp ông thành việc , luồng khí đó của ông liền tan biến.
quỷ trong thoại bản thì ý thức giống , nếu oán khí cũng ý thức, tẩu tẩu đây giúp tiểu ngoại tổ nhà họ Lâm hóa giải oán khí khổ sở đoán tới đoán lui như .
Nhi thần ngược mong quỷ đó, như thể để Lương Phúc Châu hiện , cho Trấn Bắc Hầu, tẩu tẩu rõ ràng là việc , vu oan.”
Trước đây tẩu tẩu cho Dương Linh Nhi hiện , để Lương Phúc Châu hiện để chứng minh sự trong sạch cho nàng, chắc chắn nguyên nhân, chừng phía còn âm mưu kinh nào đó, tuyệt đối thể nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuong-quan-nang-la-nguoi-dan-do/chuong-337-chi-an-che-giau.html.]
“Mẫu hậu, mau đồng ý nhi thần giúp tẩu tẩu ạ.” Hắn thẳng .
Hoàng hậu vẻ mặt ngây thơ thường thấy của con trai, ánh mắt tràn đầy từ ái, “Được, mẫu hậu hứa với con. Tẩu tẩu con đến Phượng Chiêu, từng kết oán với ai, nghĩ đến hẳn là hiểu lầm gì đó, mẫu hậu sẽ sai điều tra rõ ràng, con đừng lo lắng.”
“Được, con cung xem bọn họ đây.”
Tiêu Chi An vội vàng dậy, lo lắng nếu cứ ở sẽ giữ bí mật của tẩu tẩu mặt mẫu hậu, “Mẫu hậu, mấy ngày con sẽ ở Thái tử phủ, thể để tẩu tẩu và bọn họ ức h.i.ế.p nữa.”
Hắn xong lời , liền nhanh chóng chạy về tẩm điện của , chạy dặn nội thị chuẩn y phục để .
“Nương nương thứ tội, thuộc hạ lỡ lời, thực đáng chết.”
Đợi Tiêu Chi An chạy xa, Hạ nữ quan lo lắng bất an, vội vàng quỳ xuống cầu xin tha thứ.
Hoàng hậu bóng lưng con trai rời , một câu: “Tiểu Yến đúng là thật lòng quan tâm Thời Dục và bọn họ.”
Hạ nữ quan dám tiếp lời, liền Hoàng hậu : “Mong Thời Dục đừng phụ tấm lòng của Tiểu Yến.”
Tiêu Chi An vội vàng hấp tấp chạy đến Thái tử phủ, thấy Thời Dục cũng nhảy xuống ngựa, liền cấp tốc xuống ngựa đuổi theo trưởng phủ.
Vệ Thanh Yến mà đang lo lắng, đang một lặng lẽ uống .
Nàng tiễn Thanh Vu .
Lương Vĩnh An Thời Dục đưa cung , Đại Lý Tự khanh dẫn xuất hiện trở , tuy thụ lý vụ án , nhưng dám đưa Vệ Thanh Yến đến Đại Lý Tự, chỉ hỏi vài vấn đề, sẽ điều tra rõ tình hình, đó rời .
Hết náo nhiệt, những khác cũng tản , chỉ Thanh Vu theo Thái tử phủ, khi khiến Tào Ức Chiêu đang ngủ say òa, nàng liền đến viện của Vệ Thanh Yến.
Lúc đó, trời gần sáng, Vệ Thanh Yến cũng còn buồn ngủ, liền đến thư phòng sách, đợi Thời Dục trở về.
Thanh Vu lười nhác đối diện nàng, “Ngươi thật là bình tĩnh, dính líu đến án mạng mà vẫn tâm tư sách.”
“Vấn tâm vô quý.” Vệ Thanh Yến ngẩng mày, vỏn vẹn bốn chữ.
“ những việc vô quý là thể vô sự.” Thanh Vu hiếm khi với giọng điệu nghiêm túc.
Vệ Thanh Yến nàng, : “Vậy phiền cô cô hãy để mắt đến vị Kinh Triệu Phủ Doãn , sớm ngày phá vụ án Lương Phúc Châu, tội danh của cháu dâu tự nhiên sẽ gột sạch.”
“Ngươi tin như ?” Thanh Vu đột nhiên vươn tay nâng cằm nàng, hai thẳng mắt .
Vệ Thanh Yến : “Ta và phu quân ngu dốt, hiện tại cô cô ý hại chúng , phu quân nhiều huyết , chúng trân trọng.”
Không ý hại họ là thật, nhưng thể tin tưởng họ cũng là thật, nàng và Thời Dục đều là những nhạy cảm, sớm nhận Thanh Vu ý thăm dò.
Có vì Thời Dục là con trai của Hoàng hậu, nên Thanh Vu, hòa thuận với Hoàng hậu, mới thể đối đãi chân thành? Hay còn nguyên nhân nào khác?
Vệ Thanh Yến nhất thời cũng đoán , chỉ mong từ Thanh Vu đây thể nhận thêm nhiều manh mối.
Thế nhưng Thanh Vu sững sờ, đó khẩy một tiếng: “Miệng lưỡi khéo léo như , đối mặt với lão sơn kê thêm vài câu, còn để khác chống lưng cho ngươi.”
Vệ Thanh Yến nhớ dáng vẻ của Trấn Bắc Hầu, cảm thấy biệt danh lão sơn kê khá phù hợp.
Liền mà đáp bốn chữ : “Vấn tâm vô quý.”
Thanh Vu liếc mắt coi thường, dám nhiều, lo Vệ Thanh Yến cơ trí đoán thế của Thời Dục, lo lời lẽ của đúng mực sẽ khiến họ hiểu lầm đang châm ngòi quan hệ con họ, ngược đẩy Thời Dục về phía Hoàng hậu.
Sau một hồi im lặng, nàng hỏi: “Lương Phúc Châu báo mộng cho ngươi , vụ án nên điều tra thế nào ?”
Ba ngày, Kinh Triệu Phủ Doãn chắc điều tra sự thật.
Vệ Thanh Yến quyết định tự tiến thêm một bước, chỉ chiếc bình sứ tĩnh lặng đang đó : “Cô cô lẽ thể điều tra về chủ cũ của nó.”