Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

TƯỚNG QUÂN NÀNG LÀ NGƯỜI DẪN ĐỘ - Chương 293: Liên Quan

Cập nhật lúc: 2025-09-08 04:44:00
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Phá Sát?” Thần sắc Thời Đức Hậu chợt biến.

Phá Sát là vũ khí của Vệ Thanh Yến, Phá Sát xuất hiện, chẳng lẽ Vệ Thanh Yến cũng đến .

Nếu Vệ Thanh Yến đến, nghĩa là việc cầu phúc kết thúc, Hoàng đế và bọn họ cũng đến , thì hôm nay trốn thoát sẽ khó khăn.

Đang định gọi mấy tên thích khách mang mật đạo để rời , liền một trong bọn chúng , “Lạ , cây trường thương thành tinh ư.”

Thời Đức Hậu lúc mới phát hiện , điều khiển Phá Sát, là nó tự chuyển động.

“A Bố?” Thời Đức Hậu phản ứng , ánh mắt sáng lên, “Tiểu nghiệt súc ngươi thể dựa hồn phách điều khiển trường thương.”

A Bố để ý đến Thời Đức Hậu, với Lam Thư, “Mẫu , lui về phía cấm quân.”

Có thể điều khiển Phá Sát, cũng bất ngờ, nhưng đang lo lắng sốt ruột cho an nguy của Lam Thư, cũng còn tâm trí mà nghĩ, rốt cuộc là huyết dịch của Hoàng đế phát huy tác dụng, sự nuôi dưỡng của tỷ tỷ và tỷ phu, đến thời điểm thích hợp, vốn dĩ nên như .

Lam Thư tự nhiên thấy con trai gì, dù thấy nàng cũng sẽ rời .

Thời Đức Hậu Phá Sát đang bảo vệ Lam Thư, lập tức nảy sinh lòng tham lam, vội vàng quát lên với bọn thích khách, “Trong cây trường thương ẩn chứa một tia hồn phách, là hoàng trưởng tử Đại Ngụy.

Tôn Giả của các ngươi đang cần vật để ôn dưỡng hồn phách ? Mang nó , Tôn Giả của các ngươi nhất định là dùng .”

cũng thể nhân cơ hội tìm hiểu, A Bố rốt cuộc ngưng tụ hồn phách như thế nào, còn bản lĩnh điều khiển vật chất.

Hắn nhớ quyển bí thư cổ xưa mà tìm , hồn phách gặp cơ duyên thể tu luyện thành hình, tiếc là quyển cổ thư đầy đủ, nắm yếu pháp.

Có lẽ bọn chúng hôm nay mang A Bố , thể từ A Bố mà khám phá huyền cơ.

Nếu thể của Yên Nhiên , thể đoạt xá khác nữa, thì tu luyện thành hình bằng hồn phách, bất tử bất lão, chẳng còn hơn đoạt xá .

Dù thực sự tìm bí pháp gì, cũng thể nuốt chửng hồn phách của A Bố, trợ giúp tăng trưởng tu vi, nghĩ đến đây, Thời Đức Hậu lòng bùng lên, “Mang nó , Tôn Giả nhất định sẽ trọng thưởng các ngươi.”

Người dẫn đầu nhíu mày hỏi , “Thật ?”

Sự tính toán trong đáy mắt Thời Đức Hậu khó bỏ qua, hơn nữa cây trường thương cũng dễ kiểm soát.

“Hoàng trưởng tôn c.h.ế.t ở Hoàng Sa Lĩnh thể c.h.ế.t thêm nữa, thể Phá Sát hun đúc thành bộ dạng ngày nay.

Vả cây Phá Sát thương do Huyền thiết ngoài hành tinh của Chú Kiếm sơn trang rèn thành, khó tìm đời, năm xưa Tôn Giả của các ngươi cũng vì tìm kiếm thứ , mới lệnh g.i.ế.c cha con nhà họ Lam ?”

Lam Thư một tay ôm bụng, một tay cầm kiếm đối chiến với thích khách , đột nhiên đầu , “Tôn Giả là ai?”

Thì Thời Đức Hậu đem tung tích của cha và trưởng nàng, tiết lộ cho cái gọi là Tôn Giả đó ư? Vậy thì đây nàng chẳng báo thù sai .

Thời Đức Hậu lạnh, “Đồ đàn bà ngu xuẩn, nàng cần , cứ một con quỷ hồ đồ mà c.h.ế.t .”

Hắn về phía tên cầm đầu thích khách, “Còn ngây đó gì, cơ hội tự đưa đến tận cửa thế , các ngươi cũng bỏ lỡ ?

Phải rằng, Phá Sát , chừng trong lòng của các vị Tôn Giả sẽ thể hồi sinh.

Câu khiến các thích khách động lòng, so với lúc khi lấy mạng Lam Thư, công thế của chúng càng trở nên mãnh liệt hơn.

“A Bố, mau trở về!” Lam Thư thấy A Bố mấy tên thích khách vây công, lòng nóng như lửa đốt.

Vị Tôn Giả thể điều động những thích khách , còn hợp tác cùng Thời Đức Hậu, e rằng cũng là kẻ thuộc tà ma ngoại đạo. Hiện tại A Bố tuy là một cây trường thương.

nếu mang , rơi tay những kẻ tà môn ngoại đạo như Tôn Giả và Thời Đức Hậu, nàng sẽ kết cục .

Hơn nữa, Thời Đức Hậu hết mực xúi giục bọn chúng mang A Bố , ý đồ quả thật quá rõ ràng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuong-quan-nang-la-nguoi-dan-do/chuong-293-lien-quan.html.]

A Bố thể bỏ mẫu ruột thịt mà tự bỏ chạy? Dù , quả thực đang chống đỡ vô cùng chật vật. Hơn nữa, tuy vô hình, ký gửi trong Phá Sát.

thể thương. Các đòn tấn công của bọn chúng đánh Phá Sát, cũng thể tổn hại đến thần hồn của .

“Nhanh lên!” Thời Đức Hậu thúc giục, “Trước tiên hãy g.i.ế.c c.h.ế.t nữ nhân cản trở !”

Kẻ cầm đầu thấy thời gian trì hoãn quá lâu, mà cấm quân kéo đến càng lúc càng đông, bèn vận nội lực khắp châu , đòn tưởng chừng nhẹ nhàng nhưng khiến một hàng cấm quân mặt Lam Thư ngã rạp. Hắn lập tức tung chiêu sát thủ cuối cùng, đánh úp về phía Lam Thư.

Lam Thư hai tên thích khách vây công, ứng phó xuể, là A Bố phút chót nàng đỡ một đòn chí mạng, nhưng cũng vì thế mà kẻ cầm đầu nắm chặt cán thương.

Người nội lực thâm hậu, A Bố vì Lam Thư mà đỡ nhát , thần lực suy yếu nhiều, thế nên kẻ cầm đầu nắm trong tay thể giãy thoát.

“Mang đây! Ta thể trấn áp hồn phách của nó!” Thời Đức Hậu quát lên với kẻ cầm đầu.

Khi cứu , sai xé bỏ bùa chú lưng. Không còn bùa chú trấn áp, thể hấp thụ oán khí.

Trước đó hành hạ, thể xác suy yếu chịu nổi một đòn, nhân cơ hội hút một ít thần lực của A Bố để tự phục hồi.

Kẻ cầm đầu , liền mang theo Phá Sát nhảy đến mặt Thời Đức Hậu.

Nội lực của tuy mạnh, tạm thời khống chế cây trường thương , nhưng cây trường thương ý thức, nếu cứ dọc đường quấy phá, quả thực tự tin thể mang nó rời khỏi Đại Ngụy.

Tâm tư của Thời Đức Hậu, , nhưng thứ là cây trường thương, còn hồn phách bên trong , quản.

Lam Thư rõ cuộc đối thoại của hai kẻ , còn bận tâm đến nguy hiểm, lập tức vung kiếm xoay lao về phía kẻ cầm đầu.

Lam Thư dữ tợn tựa như sói cái bảo vệ con, màng đến an nguy của bản . Kẻ cầm đầu ứng phó kịp, bèn đưa Phá Sát đến mặt Thời Đức Hậu.

Bàn tay lạnh lẽo của Thời Đức Hậu mang theo hắc khí nồng đậm, nắm chặt lấy cây trường thương.

A Bố liền cảm thấy bản một tấm lưới khổng lồ quấn chặt, lực lượng trong cơ thể rút từng chút một, thần thức của dần dần hôn mê.

thấy mẫu thương, từng sinh mệnh cấm quân mất mắt , nhớ đến Hoàng Sa Lĩnh, nhớ đến cảnh tượng thảm khốc của Hộ Quốc quân lấy ít địch nhiều.

Nỗi bi thương tuyệt vọng khi từng Hộ Quốc quân ngã xuống mặt , cùng với cơn đau thấu xương khi trường thương của địch quân dày đặc đ.â.m , khiến bùng lên cơn cuồng nộ ngập trời, ngửa mặt lên trời gầm thét, trực tiếp phá vỡ xiềng xích của Phá Sát.

Sức bộc phát kinh chấn động khiến kẻ cầm đầu thổ huyết một ngụm, còn Thời Đức Hậu đang toan dùng oán khí vây khốn A Bố, thì chấn văng xa, ngã mạnh xuống đất, hôn mê bất tỉnh như một con ch.ó chết.

“Đi!” Kẻ cầm đầu hiểu huyền thuật, nhưng kinh ngạc sức mạnh khủng khiếp bùng nổ từ Phá Sát thương. Sự nhạy bén của kẻ quen sống c.h.ế.t khiến ý thức nguy hiểm, dám tham lam nữa, vội vàng vớt Thời Đức Hậu lên nhảy mật đạo.

Những kẻ còn đang định theo , thì đúng lúc , Thời Dục dẫn đến.

Các thích khách tạm thời rời bèn từ bỏ ý định trốn thoát, tử thủ lối mật đạo, giành thời gian cho Thời Đức Hậu và kẻ cầm đầu.

Thấy Lam Thư trọng thương, Thời Dục vội vã ôm nàng tìm ngự y, những khác thì lao giao đấu với các thích khách còn .

Người của Thời Dục và Vệ Thi Quân mang đến cũng đều là cao thủ, các thích khách dần dần ở thế yếu. Sau khi hai tên thích khách g.i.ế.c chết, Vệ Thi Quân tìm cơ hội, nhảy mật đạo.

Trong các tỷ , chỉ nàng và Vệ Thanh Yến từ nhỏ luyện võ.

giữa hai họ điểm khác biệt. Vệ Thanh Yến từ nhỏ giả trang nam nhi, nuôi dưỡng như kế thừa của tướng quân phủ, buộc học võ.

Còn nàng, đơn thuần là vì mê đắm võ học, còn đạt chút thành tựu.

Phụ lẽ nghĩ nàng chút căn cơ võ học, thể gánh vác việc hơn so với các tỷ khác, nên khi phát giác Tiên Đế kiêng kỵ Vệ gia, Vệ Thanh Yến nguy hiểm đến tính mạng, mới đem bí mật Tiên Đế thể tu luyện tà thuật cho nàng .

Nàng từ những tin tức rải rác mà , đoán kẻ cứu , hẳn là Thời Đức Hậu, nên nàng chút do dự đuổi theo.

Phụ vì Đại Ngụy cống hiến cả đời, Tiên Đế bày mưu tính kế đủ đường. Mối thù , nàng thể báo?

Loading...