Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

TƯỚNG QUÂN NÀNG LÀ NGƯỜI DẪN ĐỘ - Chương 19: Thời Dục nói rõ chân tướng

Cập nhật lúc: 2025-09-04 15:54:29
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời Dục ngoài việc dám để Vệ Thanh Yến , nhận nàng.

Những chuyện khác, giấu giếm nàng, như thật : “Là Vệ phu nhân đồng ý, nàng tự đến Hoàng Sa Lĩnh thọ y cho .

Bảo mang thi hài đến Bắc Lăng, để tận mắt chứng kiến, báo thù cho như thế nào.”

Lại là mẫu bảo như ?

Bàn tay ống tay áo của Vệ Thanh Yến đột nhiên nắm chặt.

“Vệ phu nhân đến Hoàng Sa Lĩnh?”

Thời Dục lắc đầu.

Sau khi Vệ Thanh Yến hòa thượng đưa , đang nghĩ cách dùng nam thi để giấu Vệ phu nhân, thì nàng liền đến.

Nàng thậm chí còn hề thử thăm dò, liệu gặp Vệ Thanh Yến thật sự, liệu bí mật của Vệ gia .

Hắn vốn dĩ Vệ phu nhân đối với Vệ Thanh Yến nghiêm khắc đến mức gần như lạnh nhạt, chỉ là ngờ nàng thể nhẫn tâm đến mức .

Lo lắng nàng sẽ bí mật tìm kiếm t.h.i t.h.ể Vệ Thanh Yến, từ đó khác phát hiện manh mối về phận Vệ Thanh Yến, phái theo dõi nàng, để kịp thời thu dọn tàn cuộc.

Lại ngờ, nàng căn bản tìm.

“Vệ phu nhân cũng rõ nguyên do, thọ y, đóng quan tài, một khắc đồng hồ, liền trực tiếp thúc ngựa về kinh.”

Ngay cả đầu cũng .

Vệ Thanh Yến lưng một trận phát lạnh.

Quan tài đóng đinh c.h.ế.t sẽ mở nữa, một khắc đồng hồ đủ để chỉnh sửa di dung?

Lời đồn mẫu vì nàng tử trận mà đau buồn lâm bệnh là giả, kỳ thực nàng mượn danh dưỡng bệnh bí mật rời kinh, là lo lắng phận của nàng Thời Dục phát hiện ?

Nhìn thấy khuôn mặt A Bố còn phân hủy, mẫu liền thể đoán đó là thế của nàng.

Thân phận của nàng lộ, Vệ gia vô sự, mẫu liền thể an tâm hồi kinh.

nàng để Thời Dục mang A Bố Bắc Lăng.

Thời gian lâu dần, thi hài sẽ thối rữa chịu nổi, khó mà phân biệt nữa, cũng lý do để mở quan tài.

Mẫu lợi dụng tình cảm của Thời Dục đối với , khiến hành động điên rồ là mang thi hài bên .

Kết quả của việc là, khiến nàng là nữ tử suy đoán Dung Vương háo nam phong, hoặc giả cho rằng Dung Vương đối với hộ quốc tướng quân tình thâm sâu.

Hoàng đế nàng là nữ tử.

Thân là đế vương hưởng hậu cung giai lệ ba ngàn, đại khái sẽ nghĩ thích nam nhân, chỉ sẽ cho rằng Dung Vương sớm nàng là nữ tử, nên mới tình căn thâm chủng như .

Mang t.h.i t.h.ể chậm chạp về kinh, cũng là vì che giấu phận của nàng với thiên hạ.

Thời Dục càng như , Hoàng đế càng tin chắc t.h.i t.h.ể đó chính là nàng, sẽ nghi ngờ nàng chết.

Mẫu nhất định chứng thực với Hoàng đế rằng nàng chết?

Hay cách khác, là Hoàng đế nàng chết, còn mẫu động tất tâm tư Hoàng đế, vì bảo Vệ gia, vì bảo Uyển Nghi mà mẫu yêu thương, cho nên, mẫu buộc chứng thực cái c.h.ế.t của nàng.

Mẫu từng trong núi thây biển m.á.u tìm kiếm nàng, lẽ nào từng nghĩ qua, lẽ nàng còn sống?

Vệ Thanh Yến nhớ , khi xuất chinh, mẫu trao cho nàng một quả kinh lôi.

“Mẫu mong con đại thắng trở về, nhưng vì Vệ gia, mẫu thể kế hoạch tệ nhất.

Đây là mẫu nhờ từ giang hồ mua về, nếu rơi cảnh thể sống sót, thì hãy kéo dây dẫn, như , sẽ ai thể phát hiện con là nữ nhi .”

Kinh lôi nổ vang, phấn toái cốt, tự nhiên là thể phân biệt thư hùng nữa.

Phải .

Mẫu hiểu nàng, nàng sẽ bỏ hộ quốc quân một bỏ trốn, nhất định sẽ chiến đấu đến khắc cuối cùng.

Nàng cũng quả thực là khắc cuối cùng của thở, kéo dây dẫn.

Hòa thượng béo , nếu kịp thời đến, nàng thi cốt vô tồn.

Vệ Thanh Yến cố gắng hết sức giữ vững giọng : “Nghe Vương gia vì chuyện bách quan đàn hặc, vì rõ với , là Vệ phu nhân sai khiến?”

Hoàng đế khi đăng cơ, vốn kiêng dè Thời Dục, nếu cho rằng Thời Dục và nàng, nắm giữ mười vạn hộ quốc quân, mối quan hệ đến mức ngay cả bí mật nữ nhi cũng .

Lòng kiêng dè của Hoàng đế chỉ sẽ càng sâu, dù hộ quốc tướng quân chết, vẫn còn tám vạn hộ quốc quân, nhất định sẽ khắp nơi đề phòng Thời Dục, thậm chí tính kế.

Thông minh như Thời Dục, nghĩ những điều , nhưng ...

Thời Dục thần sắc đạm bạc: “Nói , tình hình đều gì khác biệt, huống hồ, đó cũng là ý nguyện của bổn vương.”

Phụ hoàng yêu thương , lo lắng hoàng khi dễ, khi ban cho phong địa, cũng ban cho mười vạn quân.

Mười vạn quân đó trở thành cái gai trong mắt hoàng , chuyện , cũng sẽ cớ khác để thu hồi.

Huống hồ, nếu Vệ phu nhân, nhất định sẽ dẫn đến nhiều chuyện, phận của nàng cũng giấu nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuong-quan-nang-la-nguoi-dan-do/chuong-19-thoi-duc-noi-ro-chan-tuong.html.]

Vệ Thanh Yến trong lòng dâng lên vị chua xót, mẫu của nàng đến Hoàng Sa Lĩnh, nhưng mặc kệ nàng phấn toái cốt, c.h.ế.t đất chôn mà màng.

Thời Dục vì nàng mà trả giá tất cả.

cố tình là con nhà hoàng gia.

Nàng : “Vương gia , tướng quân ở Dữu Châu, Lăng Huyện một ngọn Ngọc Lan Sơn?”

Thời Dục lặng lẽ nàng.

Hắn chuyện , cũng Vệ Thanh Yến vì hỏi điều .

Vệ Thanh Yến khẽ nhếch khóe môi: “Tướng quân , đợi giúp Hoàng thượng bình định thiên hạ, nàng liền từ quan quy ẩn Ngọc Lan Sơn, từ nay về chỉ một nhàn nhân chăm sóc hoa cỏ.”

Nàng từng nghĩ đến việc tham luyến quyền thế.

Bảo tàng Ngọc Lan Sơn là nàng cơ duyên xảo hợp mà , vốn dĩ đợi đến ngày quy ẩn, một phần chia cho tướng sĩ, một phần để cho mẫu an hưởng tuổi già.

hoàng gia phụ bạc nàng.

Mẫu bỏ rơi nàng.

Tay Thời Dục nắm chặt, gân xanh nổi lên.

Hắn dùng sức kiềm chế cực lớn mới bước tới, ôm nàng lòng, nhưng cũng thể mở lời.

Hắn hiểu để Vệ Thanh Yến hành động của Vệ phu nhân, đối với nàng mà tàn nhẫn đến mức nào, nhưng những việc nàng chỉ rõ sự thật mới thể đưa phán đoán chính xác.

Chỉ là lòng đau như d.a.o cắt.

Hắn nhắm mắt , dám nàng nữa.

Xung quanh chìm một mảnh tĩnh mịch.

sự tĩnh mịch duy trì bao lâu.

Tiếng đao kiếm va chạm vang lên.

Kinh Trập, Đông Tàng vội rút kiếm, Thời Dục theo bản năng che chở Vệ Thanh Yến ở phía .

Trong mắt Vệ Thanh Yến sự kinh ngạc.

Hiện tại mặt Thời Dục là Thường Khanh Niệm, một nữ tử chỉ gặp quá ba .

Hắn từ đến nay tính cách thương hoa tiếc ngọc.

Bước chân Thời Dục dịch chuyển, liền nhận , lặng im một lát, giải thích: “Bổn vương nơi đây vấy máu.”

Vệ Thanh Yến thật sâu một cái, ánh mắt chuyển hướng về trận chiến đằng xa.

Vài nam tử vây quanh một phụ nhân, phu nhân dường như thương nhẹ, nơi nàng qua m.á.u đỏ tươi nhỏ xuống.

Nàng dốc sức chống cự.

Đông Tàng che chở bên cạnh Thời Dục, Kinh Trập cầm kiếm xông lên.

Có sự giúp sức của Kinh Trập, nữ tử thở dốc, nàng xé vạt áo , ngoảnh đầu dùng vải băng cánh tay đang chảy m.á.u ngừng.

Trong lúc nàng ngoảnh đầu, Vệ Thanh Yến rõ sườn mặt của nàng, đồng tử co , mũi chân khẽ nhón, liền đến mặt phu nhân.

Là Yến Lam!

Muội của Yến Thanh!

“Ngươi còn ?”

Mắt Vệ Thanh Yến kiểm tra vết thương Yến Lam, tay chuẩn xác sai lầm mà bóp chặt một nam tử đang xông tới.

Một tiếng “khặc”, Vệ Thanh Yến vặn gãy cổ đối phương.

Phía Kinh Trập cũng hạ gục hai .

Vài nam tử thủ bình thường, thấy Kinh Trập và Vệ Thanh Yến võ công cao cường, vội vàng vứt đao, một trong đó : “Đại hiệp tha mạng, đây là nương tử của , nàng bỏ nhà trốn , mới dẫn đuổi theo.”

“Đa tạ hai vị cứu giúp.” Yến Lam hướng Vệ Thanh Yến và Kinh Trập tạ ơn, giận dữ với nam tử : “Ngươi dối, các ngươi rõ ràng chính là sơn phỉ.”

“Ta dối, là phu quân của ngươi đưa ngươi cho chúng .” Tên sơn phỉ kêu la: “Ngươi của chúng , chừng trong bụng còn hài tử nữa .”

Hai chữ “chúng ” khiến mặt Yến Lam tái xanh.

Ký ức nhơ bẩn ùa đại não, nàng nhấc kiếm định đ.â.m tim sơn phỉ.

còn nhanh hơn nàng.

Tất cả sơn phỉ đều một chiêu c.ắ.t c.ổ họng, trợn mắt , phảng phất tin cứ thế mà chết.

Dao găm trong tay Vệ Thanh Yến nhỏ máu, nàng lấy khăn tùy ý lau qua, d.a.o găm thu ống giày, nàng chắp hai tay.

Cúi đầu khép mắt: “Chư ác mạc tác, chúng thiện phụng hành, tru ác tức là dương thiện.”

Lời dứt, vài luồng hắc khí nhàn nhạt bay đến mặt nàng...

Loading...