Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

TƯỚNG QUÂN NÀNG LÀ NGƯỜI DẪN ĐỘ - Chương 171: Trẫm sẽ thành toàn cho Thanh Yến

Cập nhật lúc: 2025-09-07 08:15:55
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh mắt Hoàng đế về phía bánh ngọt đặt cạnh chén .

Không gì.

Thấy Lam Thư động đậy, Phùng Nhược Bảo vội vàng : "Nương nương, giúp Bệ hạ nếm thử món bánh ngọt ."

"Chẳng ngân châm ư?"

Lam Thư ngốc, nào tâm tư nhỏ bé của Hoàng đế.

Phùng Nhược Bảo cầu tài: "Có vài loại độc ngân châm thể thử , nay thái giám thử độc cũng chắc đáng tin, đành phiền Nương nương ."

Lam Thư tức : "Ngươi thật là rộng lượng, nghi ngờ ngươi mà ngươi vẫn tận tình như , với , Nương nương của các ngươi."

Tuy , nhưng nàng vẫn dùng ngân châm gạt một miếng nhỏ từ bánh ngọt, cho miệng.

Phùng Nhược Bảo chỉ , cúi lui xuống.

Hoàng đế liền cầm lấy miếng bánh ngọt thử độc, bắt đầu ăn. Ăn xong một miếng, mới : "Sau khi nàng rời cung."

Lam Thư gặp chuyện khi sinh nở, đó rời cung, khiến nhận sự bất lực của , liền bồi dưỡng vài của riêng .

"Vậy quen nào hiểu về huyền thuật ? Ví như hòa thượng, đạo sĩ gì đó?"

Nếu là khi nàng rời cung mới thu dụng Ngọc Diện Lang Quân, thì hòa thượng béo nhất định là khi nàng rời cung từng đến kinh thành, hoặc là chú ý đến hành tung của Hoàng đế. Bất luận lúc đó Thời Cẩn là Thái tử, trở thành Hoàng đế, động thái của thường thể dò xét. Có thể Thời Cẩn thu dụng Ngọc Diện Lang Quân, ngoại trừ việc tin tức từ Ngọc Diện , thì chính là từ chỗ Thời Cẩn mà hiểu . Ngọc Diện trung thành với Hoàng đế, sẽ tùy tiện tiết lộ mối quan hệ giữa và Hoàng đế.

Hoàng đế khẽ nhướng mày, như thể đang hỏi, vì hỏi điều .

Khoảnh khắc , Lam Thư thấy bóng dáng Vệ Thanh Yến trong thần sắc của Hoàng đế. Con gái nhiều cũng thường biểu cảm . Tự mang một luồng khí chất uy nghiêm.

Nàng thu liễm tâm thần, lấp lửng: "Chuyện đoạt xá chút đáng sợ, nếu quen trong phương diện , cũng tiện sự phòng ."

Hoàng đế hỏi một câu, nàng đang quan tâm đến trẫm ư? rõ tính cách của Lam Thư, nếu đằng chân lân đằng đầu, nàng nhất định sẽ trở mặt với , liền nhấp một ngụm : "Hòa thượng thì trẫm quen mấy , nhưng những kẻ bản lĩnh huyền ảo thì trẫm quen."

Thời Cẩn quen hòa thượng béo ư? Chẳng lẽ là hòa thượng béo lén lút giám sát Thời Cẩn? một hòa thượng thường xuyên du ngoạn, vì để mắt đến Thiên tử? Lam Thư nghĩ , bèn quyết định buổi tối cung một chuyến, mượn nhờ đầu óc của con gái.

Không tin tức , Lam Thư cũng lười thêm, tìm một chiếc khoanh ỷ cạnh cửa sổ xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuong-quan-nang-la-nguoi-dan-do/chuong-171-tram-se-thanh-toan-cho-thanh-yen.html.]

Ngoài cửa sổ Ngự thư phòng , dù là mùa đông, trong vườn cũng trồng đầy các loại hoa, xa xa còn một hồ nhân tạo thể chèo thuyền. Ánh nắng chiếu mặt hồ, lấp lánh, đặc biệt mắt.

Mấy năm nay, hòa thượng béo đưa họ ngắm nhiều cảnh . Nàng và Thanh Yến đều bộc lộ cảm xúc ngoài, dù cho thấy cảnh , nhiều nhất cũng chỉ là thêm vài . hòa thượng béo thích lắc lư hình mập mạp của trong biển hoa mà xoay tròn, vỗ phành phạch, đó rủ rê các nàng cùng tham gia, còn yêu cầu Thanh Yến tết cho ba họ mỗi một vòng hoa. Cuối cùng, cái đầu trọc lóc béo ú của đội vòng hoa, dẫn các nàng ngang nhiên xuyên qua đám đông. Hắn sẽ đỉnh núi liên tục reo lên " quá" khi ngắm bình minh, đó lấy giấy bút , bảo Thanh Yến vẽ cảnh bình minh tuyệt . Trong tranh hòa thượng đang đả tọa hướng về ráng chiều, và nàng đang múa kiếm đón ánh bình minh. Hắn sẽ vui vẻ thi tài với cá nước, để cho nàng, cô nãi nãi của Chú Kiếm Sơn Trang , tự xuống nước bắt cá, bắt tôm, đó theo lời kể mà chế biến nhiều món với hương vị khác ...

Bất cứ chuyện gì , đều cho phép các nàng ngoài cuộc. Vị xuất gia nhân , kéo nàng và Thanh Yến trần thế, đưa họ trải qua bao điều đời. Hắn thường lẩm bẩm với họ rằng, đời ở thế, kịp thời hưởng lạc. Mấy năm đó, nàng và Thanh Yến thật sự vui vẻ, thoải mái.

So sánh mà xem, Lam Thư chợt thấy Thời Cẩn, vị Hoàng đế , thật đáng thương. Ngay cả khi ở giữa cảnh như , ánh mắt cũng phần lớn dừng các loại tấu triệp, rảnh thưởng thức những điều xung quanh. Nghĩ đến đây, nàng Hoàng đế với ánh mắt đầy đồng tình. Lại thấy Hoàng đế đang ngẩn nàng.

Bị phát hiện trộm, Hoàng đế khẽ ho một tiếng, thu thần sắc, nghiêm nghị : "Lam Thư, nếu một ngày, trẫm thực sự gặp chuyện, hoặc là biến thành khác, nàng hãy tìm cách g.i.ế.c trẫm. Sau đó mang Thanh Yến rời , đừng bao giờ đặt chân đến kinh thành nữa."

"Người..."

Lam Thư tiếp lời thế nào. Hắn quả nhiên đoán Thanh Yến vẫn còn sống.

"Ta với thù oán gì, mà hại mang tội thí quân."

Hoàng đế khẽ nhếch khóe môi. Hắn đương nhiên để nàng mang tội danh đó, chỉ là lo lắng bản sắp xếp đủ chu . Lời Lam Thư đồng tình, chuyện đoạt xá huyền ảo như , dù là quân vương cũng đối sách nào, chỉ thể phái bí mật theo dõi Cảnh Vương, tiếp tục truy tìm tung tích Tô Mậu. Giống như đây đột nhiên ngất xỉu dấu hiệu, ngự y bó tay , khi nào thể tỉnh , nếu thêm một ngất xỉu nữa liệu còn tỉnh , ai . Hắn cũng âm thầm hỏi Khâm Thiên Giám, Khâm Thiên Giám đối với việc đoạt xá cũng chỉ dừng ở mức . Nếu Tiên đế thể đoạt xá Cảnh Vương, vì thể đoạt xá trẫm, vị Hoàng đế ? Lại còn Tô Mậu đoạt xá khác để hồi sinh con trai...

bi quan cũng chỉ là nhất thời, là trụ cột của Đại Ngụy, nếu cũng sợ hãi, chẳng sẽ càng hoảng loạn hơn ? Hắn cầm tấu triệp lên, tiếp tục bận rộn với quốc sự muôn đời dứt.

Lam Thư thấy , tâm trạng bỗng nhiên chút phiền muộn, Thời Cẩn hôm nay nhắc đến cái c.h.ế.t mấy . Nàng thích những lời như . Đột nhiên dậy, nàng đến ngự án, rút tấu triệp trong tay , kéo đến bên cửa sổ: "Ta thấy như , dù đoạt xá, cũng thể sẽ kiệt sức mà chết. Chuyện mỗi ngày đều , nghỉ ngơi một chút thì ? Là hoa đủ , là ánh mặt trời đủ rực rỡ?"

Phùng Nhược Bảo đang ngoài cửa, lau mồ hôi lạnh trán. Khắp cung , kẻ dám với Hoàng thượng như , chỉ thể là Thục Trắc phi, thế mà chủ tử nhà chẳng những để bụng, ngược còn bật . Hắn chợt hiểu sự bất thường của Hoàng đế hôm nay. Từ nhỏ nuôi dạy như Thái tử, quen với việc kìm nén cảm xúc. Hôm nay chân diện mục của Tiên đế, trong lòng Bệ hạ nhất định là vô cùng khó chịu. Bởi , đó mới cố ý để Thục Trắc phi thử độc, ầm ĩ một phen như , lẽ là để giải tỏa nỗi buồn uất trong lòng. Nghĩ như , Phùng Nhược Bảo cũng chút đồng tình với chủ tử nhà .

Vị Hoàng đế liên tục đồng tình, đang thuận theo chỉ dẫn của Lam Thư, về phía cảnh vật ngoài cửa sổ. Những cảnh vật đối với hề xa lạ, dù bận rộn đến mấy, mỗi ngày , cảnh vật đều ở ngay mắt , thành chuyện thường tình. trong lòng nhẹ nhõm hơn nhiều, thậm chí những cảnh quen thuộc cũng một chút khác biệt.

Hai tựa cửa sổ lặng im lâu.

Hoàng đế đột nhiên : "Chuyện của nhạc phụ và đại ca nàng, trẫm vẫn luôn với nàng một câu xin . Mặc dù điều chẳng ý nghĩa gì."

Lam Thư đột nhiên đầu . Hắn ư?

Lần Hoàng đế nàng, ánh mắt hướng về phía hồ nước xa xa: "Nàng là bảo bối trong lòng bàn tay của nhạc phụ và đại ca. Khi nàng sinh nở, dù họ giận việc năm xưa nàng theo trẫm, cũng sẽ vì lo lắng cho nàng mà chạy đến kinh thành. cho đến khi nàng gặp chuyện, họ đều xuất hiện. Nàng đột nhiên giả điên, trẫm liền , họ nhất định gặp chuyện . Họ vì thư của trẫm mà xuống núi, là trẫm hại họ. Trong lòng nàng chắc chắn hận trẫm vô cùng, trẫm cũng còn mặt mũi giữ nàng ở bên cạnh nữa." Trẫm càng , Chú Kiếm Sơn Trang còn phụ cần nàng đến chủ trì đại cục.

"Vì đột nhiên với những điều ?" Hắn chuyện, đây , giờ đây cần gì .

Hoàng đế đầu, : "Trẫm cho nàng , năm xưa trẫm thể để nàng , nay, nếu Thanh Yến lộ diện, trẫm cũng sẽ thành cho nàng."

Loading...