Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

TƯỚNG QUÂN NÀNG LÀ NGƯỜI DẪN ĐỘ - Chương 137: Thân phận Thái hậu

Cập nhật lúc: 2025-09-06 15:24:18
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong mắt Thái hậu thoáng hiện một tia kinh ngạc, đó là sự sợ hãi, biến mất ngay lập tức.

Vệ Thanh Yến vốn là để lừa nàng, ánh mắt luôn dõi chặt nàng, biến hóa trong mắt nàng đều thu đáy mắt nàng .

“Ngươi… năng bậy bạ.”

Thái hậu chỉ Vệ Thanh Yến, ngón tay run rẩy.

Vệ Thanh Yến để ý đến nàng, tiếp tục , “Nếu để thiên hạ , Thái hậu dung túng Dự Vương phi cùng lũ tàn dư tiền triều , tàn hại dân chúng Đại Ngụy, thì sẽ thế nào?”

“Ai gia , ngươi bậy.” Thái hậu giận dữ , “Ai gia quen tàn dư tiền triều nào cả.”

Nàng chút hoảng loạn mất bình tĩnh.

Nghe thấy tiếng bước chân bên ngoài, nàng nhớ gọi cung nhân, lo lắng họ thấy những điều nên , vội quát, “Không .”

Hoàng đế đến cửa, giơ tay vẫy lui đám phía , chỉ còn một Phùng Nhược Bảo run rẩy một bên.

Trong phòng, Vệ Thanh Yến lạnh, “Nếu , Thái hậu vì ép chúng uống chén độc?”

Trong những hình ảnh oán khí của Dự Vương phi, nàng thấy rõ dáng vẻ của nam tử áo đen , lông mày và đôi mắt chút giống với Thái hậu.

Hay cách khác, là Thái hậu trông giống ông .

Dù vẻ ngoài trẻ trung đến mấy, một đôi mắt thể che giấu , trong mắt đó tràn ngập sự tang thương lắng đọng qua năm tháng.

Dự Vương phi đối với ông cũng cung kính lễ phép, thậm chí phần nịnh nọt lấy lòng.

Nàng khỏi liên tưởng đến oán khí thấy ở Lưu phủ hôm đó, ánh mắt của phụ nữ dung mạo giống Dự Vương phi đàn ông áo đen .

Vệ Thanh Yến giờ đây cũng yêu, nàng thể phân biệt rõ, ánh mắt của Dự Vương phi và những đó đàn ông , tuyệt đối là tình cảm nam nữ.

Mà biểu hiện của Dự Vương phi mặt đàn ông , nàng quá quen thuộc, giống hệt nàng lúc nhỏ khao khát tình mẫu tử của Vệ Tiểu phu nhân.

Trên đường cung, nàng và Thời Dục về những chuyện , Thời Dục cùng suy nghĩ với nàng.

Thái hậu, Dự Vương phi, và phụ nữ dung mạo giống Dự Vương phi , thể đều là con gái của nam tử áo đen.

Chuyện … thật quá khó tin!

biểu hiện của Thái hậu

Nàng hề kinh ngạc việc Dự Vương phi là tàn dư tiền triều, mà hoảng sợ phận của bại lộ, và vội vàng phủ nhận.

“Ta…” Thái hậu nhất thời nghẹn lời.

Rất nhanh, nàng ánh mắt đanh , trong mắt lạnh lẽo như băng, “Ngươi to gan thật đấy, ai gia là Thái hậu.

Ngươi một cô nương nhỏ bé của An Viễn Hầu phủ, dám vu khống chất vấn ai gia, ai gia cho phép ngươi càn rỡ như .”

“Nếu để thiên hạ việc , Thái hậu của liệu thể tiếp tục yên ?”

Khí thế của Vệ Thanh Yến hề thua kém, nàng phản bác , “Thân phận của bằng , nhưng hành xử đường hoàng, quang minh chính đại, còn thì ?

Người rõ ác hành của Dự Vương phi khó mà kể xiết, Thời Dục ngăn cản bọn họ cướp , là thuận theo lòng dân, vì thế mà giận chó đánh mèo , tiếc lấy mạng .

Người dám và Dự Vương phi cùng mưu đồ, chuyện cướp pháp trường xảy đầy một khắc, vội vã gọi Thời Dục cung, dám cấu kết với tàn dư tiền triều?”

Ngón tay Thái hậu run rẩy khi rót , nàng thấy rõ, nếu là thuốc độc thông thường, nàng thể như .

Lời Người đanh thép.

Thái hậu thể phản bác, sắc mặt khó coi đủ để hình dung, Người sang trút giận lên Thời Dục, “Ngươi cứ như nàng ức h.i.ế.p mẫu hậu của ngươi ?”

Trên mặt tràn đầy vẻ âm trầm sắp nổi giông bão.

“Mẫu hậu thể cho nhi thần , câu nào của nàng sự thật chăng?” Thời Dục xem như thấy vẻ mặt gần như sụp đổ của Thái hậu.

Hắn tin rằng, nếu Thái hậu khác thấy cuộc chuyện của bọn họ, lúc nàng nhất định sẽ triệu , tay với Tiểu Yến, thậm chí là với .

Sắc mặt còn vẻ ôn hòa như , Thời Dục lạnh giọng , “Mẫu hậu là Thái hậu của Đại Ngụy, vì còn tiếp tay cho kẻ ác?

phận của mẫu hậu, nên bất đắc dĩ chăng?

Vậy Hoàng liệu , mẫu hậu đang giúp khác gây họa cho giang sơn của ?”

“Ngươi câm miệng! Ai gia !” Thái hậu dường như nghĩ đến chuyện gì đó khủng khiếp, môi run lên, mắt rực lửa, “Ai gia .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuong-quan-nang-la-nguoi-dan-do/chuong-137-than-phan-thai-hau.html.]

Thời Dục chằm chằm nàng, “Vậy mẫu hậu thể cho nhi thần , vì hết đến khác hạ độc nhi thần?

Mẫu hậu cho nhi thần , mẫu hậu ở hậu cung, thế nào mà trong thời gian ngắn ngủi nắm rõ tình hình bên ngoài?

Vương Xuân ma ma chết, trong cung còn ai là tàn dư tiền triều, hoặc là, mẫu hậu cách liên lạc riêng với bọn họ?”

Khi Vương Xuân ma ma Hoàng đế đưa , Thái hậu từng đoán, lẽ Hoàng đế phát hiện điều gì.

Hoàng đế luôn hiếu thuận, nàng lấy hiếu đạo mà áp chế, từ đến nay dễ dàng trái ý nàng.

“Thì , thì là ngươi, giật dây Hoàng của ngươi.”

Thái hậu đột nhiên như phát điên, giơ tay vung quyền lao về phía Thời Dục.

Vệ Thanh Yến theo bản năng ngăn cản, Thời Dục lắc đầu với nàng.

Nắm đ.ấ.m của Thái hậu đ.ấ.m n.g.ự.c Thời Dục, “Ai gia đây yêu thích sự lanh lợi của ngươi bao nhiêu, giờ đây, ai gia hận sự lanh lợi của ngươi bấy nhiêu.

Từ hôm nay trở , ai gia ngươi là nhi tử, mang nàng cút ngoài, cút ngoài cho ai gia.”

Thời Dục yên, mặc cho Người đánh đập.

Một phụ nữ chốn thâm cung võ công, sức lực thể nặng nhâm bao nhiêu, là sự thật từ nàng.

nàng vẫn chịu thừa nhận, Thời Dục lạnh lùng mở miệng, “Người rõ ý đồ chiếm đoạt quốc gia, chỗ nào cũng bao che.

Người còn nhớ , Hoàng là nhi tử của , nhà đẻ của cướp giang sơn của nhi tử , giấu giếm Hoàng .

Người thật sự là cần nhi tử nào nữa ?

Hay là, đang đợi cha của thành đại nghiệp nghìn thu, phong cho một tước công chúa để ?

Vậy nghĩ đến kết cục của nhà họ Thời sẽ , con cháu của sẽ kết cục thế nào chăng?”

“Câm miệng!” Thái hậu dùng sức giáng một tát mặt Thời Dục.

Cổ tay Thời Dục giữ .

Hắn , hất tay Thái hậu , lùi vài bước, giữ cách với nàng, “Mẫu hậu cần nhi tử, cái tát , nhi tử cũng cần nhận.

Ta phái truy kích đội lưu đày của Lưu gia, tuyệt để cơ hội đoạt mạng nữa, mẫu hậu vẫn nên suy nghĩ xem, là giữ hiếu, là cùng Hoàng giải thích tất cả những chuyện .”

Thái hậu ngỡ ngàng , “Ngươi, vì ngươi tận tuyệt như ?”

Dường như thể tin nổi, “Ngươi đoán là ngoại tổ phụ của ngươi, ngươi vì còn tận tuyệt như , .

Sau sẽ động đến bách tính Đại Ngụy nữa, ngươi vì còn đẩy chỗ chết?”

“Lời Thái hậu hỏi thật buồn , thể tay sát hại Thời Dục, Thời Dục vì thể ngăn cản kẻ thôn phệ sinh mệnh của khác để chữa bệnh?”

Vệ Thanh Yến bước đến mặt Thời Dục, che chở phía .

“Đó là ngoại tổ phụ của , là ngoại tổ phụ ruột thịt của .” Thái hậu đè nén giọng , gần như điên loạn, nước mắt chảy đầy mặt.

Hoàng đế ngoài cửa lâu, cuối cùng nhịn đẩy cửa xông .

Hắn mặt đầy giận dữ, “Vậy , trong lòng mẫu hậu, tàn dư tiền triều còn quan trọng hơn nhi tử, quan trọng hơn cả nhà họ Thời, ?”

Thái hậu ngờ xuất hiện, đồng tử co rút.

Hoàng đế thấy tất cả.

Người căm hận Thời Dục, nhất định là , nhất định là dẫn Hoàng đế đến đây.

Giờ phút , lòng oán hận của Người đối với Thời Dục lên đến tột cùng, nàng hối hận vì đây mềm lòng với .

Hoàng đế đến mặt Người, trầm giọng , “Ba năm , mẫu hậu với nhi thần, là nữ nhi của Tạ gia và một vương gia tiền triều.

Nữ nhi Tạ gia qua đời khi sinh , và vị vương gia đó là cưới hỏi đàng hoàng, Tạ gia chê phận đáng hổ, liền đưa thứ nữ Tạ gia nuôi lớn.

Tiên đế vì lôi kéo Tạ gia, liên hôn với Tạ gia, Tạ gia lúc đầu coi trọng ngài, nỡ gả đích nữ Tạ gia cho Tiên đế xuất dân dã, liền đẩy thứ nữ .

Ai cũng ngờ, Tiên đế thật sự thành công, phận của che giấu, Tạ gia dám tiết lộ nửa lời ngoài nữa.

Cho đến trận chiến Hoàng Sa Lĩnh, Hộ Quốc tướng quân tử trận, Thời Dục công phá Bắc Lăng, c.h.é.m c.h.ế.t chủ soái Bắc Lăng Tô Phục.

Trẫm nhận thấy việc điểm khả nghi, định điều tra thì mẫu hậu thổ lộ phận của với nhi thần, đồng thời cho nhi thần , Tô Phục đó chính là trưởng cùng cha khác với mẫu hậu.”

Loading...