Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

TƯỚNG QUÂN NÀNG LÀ NGƯỜI DẪN ĐỘ - Chương 100: Thời Dục bày tỏ tâm tình

Cập nhật lúc: 2025-09-05 11:29:17
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vệ Thanh Yến cuối cùng vươn tay về phía Thời Dục.

Nếu bọn họ thật sự là huyết mạch chí , thì đó cũng là ý trời trêu .

nàng và Thời Dục, khi bọn họ động lòng với đều những điều .

Cho dù nàng thật sự thể ở bên Thời Dục, nàng cũng nên thành thật rõ với .

Mới phụ những năm tháng Thời Dục dốc lòng trao gửi.

Cùng lúc đó, Lam Thư cũng kết thúc cuộc giằng xé nội tâm của , bất luận thế nào, tính mạng cô nương là quan trọng nhất, hiện tại nàng đang cần hồi phục sinh cơ.

Phản ứng của hai đều thu mắt Thời Dục.

Hắn ôm Vệ Thanh Yến trong phòng, đặt nàng lên giường, khi nắm tay nàng, hỏi, "Tiểu Yến, xảy chuyện gì ?"

Vệ Thanh Yến gật đầu, "Ta lẽ con của nhà họ Vệ."

Không con của nhà họ Vệ?

Thời Dục nhíu mày thành chữ xuyên.

Tiểu Yến xuất thế nào, để tâm, để tâm là phản ứng của Vệ Thanh Yến và Lam Thư.

Nói chính xác hơn, là phản ứng của hai họ đối với .

Điều liên quan gì đến thế của Tiểu Yến?

Suy nghĩ đầy chốc lát, Thời Dục liền hiểu rõ mấu chốt, dậy xuống mép giường, kéo Vệ Thanh Yến gần trong lòng.

Cảm nhận thể trong lòng cứng đờ một chút, trong lòng càng thêm xác định suy đoán của .

"Tiểu Yến, nàng lo lắng và nàng là huyết ?"

Giọng một chút ưu tư, khiến Vệ Thanh Yến khỏi liếc .

"Chàng đoán ?"

thấy chút lo lắng nào, trong chuyện còn ẩn tình ư? Vệ Thanh Yến trong lòng nghi hoặc.

Thời Dục xoa đầu nàng, đành lòng để nàng vướng mắc đau khổ trong lòng, thở dài một tiếng, thẳng, "Đứa trẻ bỏ rơi ở Đại Giác Tự, chính là ."

Vệ Thanh Yến chợt ngẩng đầu, "Chàng?"

"Thái hậu cao tuổi sinh con, đứa bé đó sinh yếu ớt, Tiên đế gửi đến chùa để mong Phật pháp che chở, nhưng cuối cùng vẫn sống nổi.

Tiên đế đành lòng để Thái hậu chịu nỗi đau mất con, liền từ trong chùa chọn trúng , đưa về cung."

" hôm đó bảo điều tra chuyện Đại Giác Tự, là hai mươi bốn năm , Thái hậu sinh con là hai mươi ba năm , đứa trẻ lớn hơn một tuổi, Thái hậu sẽ nhận ư?"

Vệ Thanh Yến nhanh từ sự chấn động khi Thời Dục con của hoàng gia mà hồn , nắm bắt điểm đáng ngờ.

Thời Dục gật đầu, "Tiên đế , khi đó lớn nhanh, thêm đứa bé nuôi dưỡng ở chùa nửa năm.

Người thường trẻ con qua tháng ở cữ liền lớn nhanh như thổi, Thái hậu nửa năm gặp đứa bé , thêm đó Tiên đế sắp xếp thỏa đáng, nàng liền cứ thế lừa gạt qua ."

"Chàng phận của từ khi nào?"

Vệ Thanh Yến nhớ rằng, Thời Dục lúc nhỏ với Thái hậu và Tiên đế đều cận.

Thời Dục kéo tự giác lùi khỏi lòng , một nữa ôm lòng, hai tay từ phía vòng qua nàng, bàn tay bao lấy tay nàng.

"Tiên đế lúc lâm chung, cho sự thật."

Vệ Thanh Yến nhớ , thời gian Tiên đế qua đời, tâm trạng Thời Dục sa sút, nàng chỉ cho rằng đau khổ vì mất phụ .

Giờ nghĩ , ngoài việc đau lòng vì Tiên đế, còn đau khổ vì thế của , ai khi thế đổi mà thể thờ ơ .

Đặc biệt là những năm tháng qua, là thiên chi kiêu tử, đột nhiên chấp nhận chỉ là một đứa trẻ cha bỏ rơi ở trong chùa.

Tiên đế yêu thương như , vì cho Thời Dục sự thật? Khiến khó chịu ư?

Vệ Thanh Yến nhanh liền hiểu rõ, "Hắn sợ nhung nhớ giang sơn nhà họ Thời , sợ tranh giành vị trí với Hoàng đế?"

Thời Dục gật đầu.

Vệ Thanh Yến đột nhiên dấy lên một tia tức giận đối với Tiên đế.

Tiên đế hiểu rõ đứa trẻ do nuôi lớn, vì , dùng ân tình để uy h.i.ế.p Thời Dục.

Thời Dục bản tính lương thiện, con của nhà họ Thời, nhưng hưởng thụ vinh quang mà con cái nhà họ Thời đáng , nhất định sẽ lấy oán báo ơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuong-quan-nang-la-nguoi-dan-do/chuong-100-thoi-duc-bay-to-tam-tinh.html.]

Cho nên, khi phát binh Bắc Lăng, Hoàng đế thu hồi binh quyền của , liền trao trả.

Tiên đế lo lắng Thời Dục tranh ngôi, đây vì sủng ái đến mức đó.

Nếu Thời Dục tâm tư thanh chính, sự sủng ái như , khó để sinh dã tâm.

Vệ Thanh Yến thể hiểu điểm .

nàng hiểu hành vi của Thái hậu, "Thái hậu cũng , nên mới đối với thái độ đổi, ?"

Thời Dục im lặng một chút, "Đại khái là ."

Nếu , vì đột nhiên đối xử với như .

"Nếu , nàng công khai phận của bên ngoài?"

Ngay cả khi bệnh yếu, còn nhẫn tâm hạ độc, hẳn là thể dung thứ cho Thời Dục tiếp tục sống danh nghĩa con trai của nàng .

Vấn đề , Thời Dục đây cũng từng tìm hiểu, nhưng tìm nguyên nhân.

Sau trong những Thái hậu liên tục lạnh lùng đối mặt, thêm thể , tinh lực đủ, cũng mất hứng thú.

Liền nhàn nhạt , "Có lẽ là Tiên đế dặn dò, hoặc sắp xếp."

Sự đổi của Thái hậu đối với Thời Dục, là bắt đầu từ chuyện phát binh Bắc Lăng, lúc đó Tiên đế qua đời mấy năm, Vệ Thanh Yến mơ hồ cảm thấy gì đó đúng.

Thời Dục vẻ nhiều về chuyện , nàng liền thêm nữa.

Chỉ là, nghĩ đến những gì Thái hậu với Thời Dục, cuối cùng vẫn nhịn , "Sau đừng để tổn thương nữa."

Thời Dục sự đau lòng trong giọng nàng, liền xòe bàn tay nàng , mười ngón tay đan với nàng, "Một thuốc thôi tình, hai nứt xương, ba roi đánh, ân tình cần trả trả hết ."

Ngừng một chút, , "Bây giờ thấy nên cảm ơn nàng , nếu đó nàng sai hạ thuốc thôi tình cho , sẽ đến suối nước nóng, liền cũng gặp nàng."

Tiểu Yến ban đầu cũng ý định nhận với , nếu vì cứu , ấn công đức trong cơ thể , những ràng buộc về , lẽ, đến giờ vẫn còn ẩn trong Dung Vương phủ dưỡng bệnh, Tiểu Yến về kinh.

Vệ Thanh Yến cũng nghĩ đến điểm , nắm tay , "Đại khái chính là duyên phận ."

Thời Dục , "Bây giờ nàng thể yên tâm chứ?"

Vệ Thanh Yến khẽ ừ một tiếng, dựa lòng .

May mắn là giấu Thời Dục, mà là thành thật rõ.

Cũng cảm kích Thời Dục thể hiểu nàng đến , thậm chí vì xóa tan lo lắng của nàng, kể bí mật thế của cho nàng.

Lam Thư ở cửa, thở phào một dài, tảng đá trong lòng rơi xuống, bước chân cũng nhẹ nhàng hơn nhiều.

Dung Vương hoàng gia, nếu cô nương kinh thành, việc đưa cũng dễ dàng hơn.

Thật sự , nàng liền dẫn bọn họ về Trú Kiếm Sơn Trang .

Thời Dục tiếng Lam Thư xa, khẽ , "Ở cạnh nàng thêm một lát, liền bận ."

Vệ Thanh Yến bận là phục chế t.h.i t.h.ể Yến Thanh, liền gật đầu.

Lại Thời Dục , " yên lòng về nàng."

Đang chuyện, y liền nâng mặt nàng lên, hôn xuống.

Vệ Thanh Yến khẽ ngẩn .

Nhanh chóng đáp .

Nàng thể cảm nhận sự vui vẻ của Thời Dục, thấy Thời Dục vui vẻ, nàng cũng… chút vui.

Giờ đây trong lòng còn tạp niệm, hai đều cảm nhận tình ý nồng đậm của đối phương trong nụ hôn .

Một nụ hôn dứt.

Thời Dục lau vệt nước môi nàng, tiếp tục : “Như hiệu quả sẽ hơn.”

Vệ Thanh Yến lườm y một cái, giục y lo việc của .

“Ôm thêm chút nữa, , tối nay nàng xảy chuyện gì ở Cảnh Vương phủ?”

Vệ Thanh Yến liền kể chuyện cho .

Thời Dục xong, nhíu mày: “Cảnh Vương ý với Uyển Nghi từ khi nàng còn nhỏ, đột nhiên dính dáng đến mẫu nàng… đến Vệ tiểu phu nhân?”

“Hắn thích Uyển Nghi từ nhỏ ?”

Loading...