Tự Sát Bằng Vòi Nước - Chương 13
Cập nhật lúc: 2025-12-04 07:03:14
Lượt xem: 45
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-12-04 07:03:14
Lượt xem: 45
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
“Có chị ở đó, thím buộc diễn vai hiền từ. Ngay cả chị Lạc Trân lên trường học, chị cũng ngại phiền hà cứ hai tuần về thôn một , hồi đó giao thông phát triển như bây giờ, xe khách cộng thêm bộ, một chiều mất sáu bảy tiếng đồng hồ. Tóm hai năm đó, dần lớn lên trong sự che chở trong khả năng của chị ."
"Đêm chị Lạc Trân c.h.ế.t, đang ở ngay bên cạnh chị ."
Hồ Hội kinh ngạc .
rút một tờ khăn giấy, chậm rãi lau khóe mắt, nở nụ với , đồng thời cũng đổi giọng điệu.
"Từ lúc phân tích là thôn Giải Điền, trong lòng công nhận năng lực của . Sau đó quả nhiên thất vọng, quản ngại vất vả, bôn ba mấy , từng chút từng chút bóc tách sự việc xảy 16 năm ."
Hồ Hội vội hỏi: "Vậy đêm hôm đó rốt cuộc còn xảy chuyện gì? Thịnh Biện Ngôn đúng là giữa chừng ?"
hai giây gật đầu.
", giữa chừng ."
Mắt sáng lên, rõ ràng vui mừng vì suy đoán của xác nhận.
" chuyện đêm hôm đó còn phức tạp, khúc khuỷu và tàn khốc hơn tưởng tượng nhiều."
Ký ức nặng nề như bùn lầy.
Đối với một cô bé 9 tuổi trải sự đời, nó vốn dĩ là một mớ hỗn độn, nhưng khi cô bé dần lớn lên, cuối cùng cũng chắp vá những sự việc hỗn loạn, vô trật tự, phi logic trong ký ức đêm hôm đó thành diện mạo vốn ...
từng đến nhà Thịnh Biện Ngôn vài , là chị Lạc Trân dẫn .
Chị với thím rằng, chị dạy kèm miễn phí, ít nhiều cũng chút báo đáp, chi bằng để con bé Nhuế Mạn sang nhà chị giúp chút việc vặt !
Thế là, ký ức vui vẻ nhất thời thơ ấu của chính là việc nhà, sắc mặt khác, theo chị Lạc Trân lên núi xuống sông, chỉ đơn thuần là chơi đùa.
Chị Lạc Trân lau vết bẩn mặt , dịu dàng :
"Tiểu Mạn đừng sợ, hồi nhỏ chịu khổ chịu tủi thì lớn lên sẽ chịu nữa, Tiểu Mạn nhất định sẽ trở thành hạnh phúc nhất, vui vẻ nhất!"
Mỗi từ trường về, chị sẽ sang nhà Thịnh Biện Ngôn giúp dọn dẹp , thỉnh thoảng cũng sẽ dẫn theo.
Chị luôn lén gắp miếng thịt to nhất, quả trứng rán ngon nhất bát , trêu đùa: "Kệ bọn con trai, con gái chúng ăn ngon!"
Nhà Thịnh Biện Ngôn ở dốc, mỗi thấy đèn sáng từ xa là chị Lạc Trân về.
Đêm hôm đó cũng .
thực sự quá nhớ chị Lạc Trân.
Nhìn thấy đèn sáng mừng quýnh lên, đợi cả nhà thím ngủ say, lén trốn ngoài.
Từ thôn Nhuế Gia sang thôn Giải Điền mất nửa tiếng bộ, quen đường thuộc lối, đường tắt, nhanh đến con dốc nhà Thịnh Biện Ngôn.
Từ xa, thấy một bóng lặng lẽ xuống trong màn đêm, nhất thời sợ hãi, co rúm nấp đống rơm, dám động đậy.
Sau khi qua chỗ , đó đầu căn nhà một cái.
nhận , là Thịnh Biện Ngôn.
chỉ một cái, thất thần về phía con đê.
thấy lạ trong lòng, cứ ngẩn tại chỗ một lúc.
Cũng qua bao lâu, đột nhiên, cửa tông mạnh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-sat-bang-voi-nuoc/chuong-13.html.]
Một thanh niên cao lớn bước chân lảo đảo lao từ nhà Thịnh Biện Ngôn. Hắn đeo thắt lưng, cả vẻ hoảng loạn cực độ, tay run lẩy bẩy.
ngạc nhiên, xem là ai, nhưng vì ngược sáng nên rõ mặt.
Hắn đến khúc ngoặt thì gặp hai thanh niên đang say khướt tới. Bọn họ xách chai rượu, nhiệt tình chào hỏi như thể quen , thấy cũng chẳng ngạc nhiên chút nào.
"Không đúng."
Hồ Hội bỗng ngắt lời .
"Trong đó Thịnh Biện Ngôn ?"
lắc đầu: "Không ."
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Hắn nhíu mày: "Đêm đó đến nhà Thịnh Biện Ngôn lẽ là hai chứ, cán bộ thôn bọn họ đều thấy mà, xuất hiện thứ ba?"
mặt cảm xúc: "Không ai thấy thì thể thứ ba ?"
Hắn ngậm miệng , nhưng ánh mắt đầy vẻ nghi hoặc.
tiếp tục kể...
Gã đàn ông cao lớn đẩy mạnh hai thanh niên say rượu , bỏ chạy trối c.h.ế.t. Hai lầm bầm nghi hoặc một hồi trong nhà.
Lúc đó nhát gan, thấy nhà Thịnh Biện Ngôn khách nên dám nữa.
nhớ chị Lạc Trân, nên nhất thời rời .
Không bao lâu , trong nhà truyền tiếng kêu thét thê lương, âm thanh kéo dài, biến điệu, giọng chị Lạc Trân , cảm thấy giống tiếng con .
sợ c.h.ế.t khiếp, đầu bỏ chạy.
Chạy một đoạn bao lâu, lo nhỡ chị Lạc Trân gặp nguy hiểm thì , thế là , chạy ngược về phía nhà Thịnh Biện Ngôn.
thấy chị Lạc Trân con đê của hồ chứa nước.
Chị lặng im ở đó, quần áo chỉ mặc một nửa, kỳ lạ vô cùng.
chạy về phía chị , lo lắng gọi: "Chị Lạc Trân, chị lạnh ? Mau về nhà mặc áo ."
Chị đầu .
Nói thế nào nhỉ?
Rất nhiều năm , vẫn quên ánh mắt chị lúc đó.
Không đau khổ, tuyệt vọng.
Mà là... thánh khiết.
Chị , lẩm bẩm :
"Chị , chị là nạn nhân, chị nên cảm thấy nhục nhã, cho dù thể bẩn, chị vẫn là chị, chị nên vì lầm của khác mà từ bỏ chính ..."
Lúc đó mới 9 tuổi, trí nhớ cũng lắm.
kỳ lạ là, từng chữ chị Lạc Trân đêm hôm đó như vết sắt nung in sâu não .
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.