Tự Sát Bằng Vòi Nước - Chương 12

Cập nhật lúc: 2025-12-03 06:25:18
Lượt xem: 593

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"16 năm qua, vẫn luôn dùng cách đó để hòa giải với bản , tất nhiên, do ảnh hưởng của tiềm thức, vẫn thể bắt đầu một mối quan hệ yêu đương mật bình thường. Cho đến khi, cô xuất hiện mặt ."

 

"Những điều đây là suy đoán của ."

 

"Vào ngày xảy sự việc, tức 12 tháng 9, cô mượn danh nghĩa công việc đến tìm , trong lúc đó nhắc đến những chi tiết như Tết Trung thu, bánh trung thu, cua, là bước đầu khiến liên kết với ngày hôm đó của 16 năm ."

 

"Đặc biệt là cua, đây cô từng bảo hỏi Hình Phi một câu, sở dĩ điều tra là vì Thịnh Biện Ngôn vốn ăn cua đột nhiên bắt đầu ăn cua. Có thể suy đoán, bao năm nay Thịnh Biện Ngôn luôn né tránh khía cạnh cuộc sống liên quan đến sự việc , nhưng vì cô, cánh cửa ký ức của hé mở một khe nhỏ."

 

"Buổi trưa, bộ đến hội trường báo cáo, xem camera giám sát, bên cạnh con đường bắt buộc qua một chiếc máy trộn bê tông đang hoạt động. do cô sắp xếp , dù dự án công ty cô cũng liên quan đến máy móc công trình."

 

"Tiếp theo là buổi thuyết trình. Trước khi bắt đầu, vẫn biểu hiện bình thường; trong lúc thuyết trình, chuyện với ai, cũng điện thoại xem di động. Nói cách khác, nếu thực sự chuyện gì xảy thì chỉ thể xuất phát từ nội dung buổi thuyết trình."

 

" với cô , ngay từ đầu cuộc điều tra chú ý đến buổi thuyết trình đó, lúc phát hiện điều gì. Sau khi bắt đầu suy đoán về thủ đoạn gây án của cô, xem kỹ buổi thuyết trình đó vài nữa. để ý thấy, trong đó một phần về sự cải tiến thiết kế của máy rải nhựa đường trong mười mấy năm qua, và dùng nhiều hình ảnh để minh họa, trong đó loại máy mà đêm hôm đó sửa. Dù thế nào nữa, điều hé mở cánh cửa ký ức thêm một chút."

 

cau mày, đầy bất lực.

 

"Anh thấy những gì đều mơ hồ viển vông, vô cùng khiên cưỡng ?"

 

Hắn thành thật gật đầu.

 

" thừa nhận bản cũng thấy thế. mà, khi xem kỹ PPT phát hiện một chỗ. Bên mỗi trang PPT đều một dòng chữ nhỏ như logo, đó : La Chấn, ngày 12 tháng 9. Nhìn chữ thì thấy gì sai, nhưng nếu bối cảnh hôm đó, diễn thuyết chắc chắn sẽ lời mở đầu với thể khán giả: tên là La Chấn. Hai chữ La Chấn phát âm gần như giống hệt Lạc Trân. Hôm đó, theo từng trang PPT lật, ngày tháng cứ hiện lên lặp lặp mặt Thịnh Biện Ngôn đang bên , giống như một cái xẻng sắt, từng chút từng chút cạy tung cánh cửa , thậm chí đập nát cả căn phòng!"

 

"Trong tâm lý học, PTSD (Rối loạn căng thẳng sang chấn) sẽ vì những ký ức xâm nhập và hồi tưởng xuất hiện với tần suất cao mà khiến cơ chế phòng vệ tâm lý vô hiệu hóa, dẫn đến sự sụp đổ trong việc tường thuật ký ức của , từ đó dẫn đến sự sụp đổ về mặt hiện sinh, cuối cùng đưa lựa chọn mang ý nghĩa kết thúc và chịu trách nhiệm."

 

"Cuối cùng, còn đường lui mà chọn cách tự sát."

 

Mấy chữ cuối cùng thốt , căn phòng rơi sự im lặng ngắn ngủi.

 

Hồ Hội trầm giọng bổ sung thêm một câu.

 

"Sau đó, liên hệ với tên La Chấn , nội dung bài thuyết trình của phụ trách dự án của công ty Hình Phi sửa đổi, nghĩ đó chính là cô, đúng ? Nhuế Mạn."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-sat-bang-voi-nuoc/chuong-12.html.]

15

 

ghế, cứng đờ nhúc nhích.

 

Không khí dường như đông cứng .

 

"Lúc ở công ty Hình Phi, cô để một sơ hở và bằng chứng, theo , công ty gia đình đang chuẩn kiện cô tội đ.á.n.h cắp bí mật kinh doanh, một cô gần như thể đối phó nổi bọn họ."

 

"Nhuế Mạn, cô là tri kỷ duy nhất mà tự hào trong hơn 20 năm cuộc đời. Chúng trải nghiệm tương đồng, bộ não tương đồng, nhân cách tương đồng. Bất kể cô tin , luôn về phía cô."

 

Giọng Hồ Hội bỗng nhiên nhẹ, nhẹ.

 

"Nhuế Mạn, cho một cơ hội giúp cô, ?"

 

"..."

 

nhắm mắt .

 

Hồ Hội nữa, dường như đang đợi tự quyết định.

 

Rất lâu , thở dài một tiếng, nước mắt từ từ trào nơi khóe mắt.

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

"Anh chúng trải nghiệm tương đồng, chắc thể hiểu cảnh của ở nhà thím lúc đó. Đó là những ngày tháng mà ngay cả cũng trốn , nơm nớp lo sợ đ.á.n.h đập vì hỏng hình tượng của thím."

 

" thường xuyên cơm ăn, đói meo cả ngày, nhưng chẳng ai nghĩ đang đói, vì lúc nào cũng sưng vù. Thím đ.á.n.h riết thành quen tay, bà thể đảm bảo tát sưng vù mà để bất kỳ dấu vết nào mặt."

 

"Hôm đó, con đê gọi bố , thực bố trông thế nào, nhưng gọi ai. gọi lâu, vì cả ngày ăn gì nên ngã nhào xuống nước, ngay lúc cảm thấy cái c.h.ế.t thực là một điều hạnh phúc, thì một đôi tay mềm mại nâng lên. Chị thành thạo ôm bơi bờ, mở to mắt, phụ nữ đang ôm , dè dặt hỏi: ‘Cô là cháu ạ?’"

 

"Ngày hôm đó, cô bé đáng thương bất lực cuối cùng cũng gặp nữ thần mà nó cầu xin ông trời hàng ngàn hàng vạn ."

 

"Lúc đó, cuộc sống của chị Lạc Trân thực cũng chẳng dễ dàng gì, chị là trẻ mồ côi, nguồn sống dựa trợ cấp của thôn và học bổng của trường. Chị càng khả năng vạch trần cái gọi là ngược đãi mà dân làng thời chẳng coi là chuyện gì to tát. chị thông minh bao, chị chủ động với thím là thể gia sư miễn phí cho mấy đứa con trong nhà, thế là, chỉ cần chị mặt ở trong thôn, chị sẽ qua con đê dài dằng dặc đó, từ thôn Giải Điền sang thôn Nhuế Gia đến chơi với , dạy học.” 

 

Loading...