Từ Nữ Phụ Mệnh Khổ Thành Thê Chủ Nhân Gia - Chương 51

Cập nhật lúc: 2025-11-05 06:12:56
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Món vịt kho đầu mắt ở nhà họ Phó gây tiếng vang lớn.

 

Thứ xương nhiều thịt ít, nhưng ăn đỗi thú vị, vị đậm đà, ăn một chiếc cũng đủ ghiền.

 

Mấy cô chị dâu cũng chẳng ăn đủ.

 

Chị ba Phó : "Em dâu , em nhiều ? Hay là chia thêm cho mỗi một chiếc nữa !"

 

Thứ khơi gợi lên cơn thèm ăn của .

 

Lục Ngọc nấu tổng cộng hai nồi lớn, mỗi một chiếc thì thấm tháp gì, họ vẫn ăn tiếp.

 

Không ngờ cổ vịt và cánh vịt trông vẻ tầm thường thể nấu món ngon đến . Có chia cánh vịt, hai ba miếng hết sạch, vẫn là chia cổ vịt lợi hơn, cứ thế cầm gặm, thịt trong từng kẽ xương cũng bỏ qua.

 

Mấy cô chị dâu nhà họ Phó chỉ một với chồng Tiêu Thái Liên rằng, thể chú út cưới một bảo bối ! Cũng là nguyên liệu đó, nhưng em dâu thì cực kỳ ngon, những thứ đầu thừa đuôi thẹo trong con vịt mà em cũng thể chế biến thành món ngon đến , quả là tài tình.

 

Các chị dâu khác cũng Lục Ngọc, họ cũng ăn thêm, nhưng ngại mở lời.

 

Chị ba Phó thường ngày vốn sảng khoái, thẳng thắn.

 

Có chị giúp , những khác chỉ việc chờ đợi để ăn nữa thôi.

 

Lục Ngọc : "Không , còn để dành ngày mai bán nữa."

 

Thấy còn đang phân vân, chị ba Phó bèn kể chuyện họ cùng góp vốn đầu tư.

 

Anh cả Phó : "Món em dâu ngon như , chắc chắn sẽ bán chạy thôi. Nếu cần em bọn gì cứ ."

 

Lục Ngọc đáp: "Cảm ơn cả, tạm thời cần ạ."

 

Chẳng mấy chốc, cả nhà ăn xong, ai nấy về phòng . Hôm nay Lục Ngọc cũng việc ít, khảo sát nhập hàng, mệt rã rời.

 

Thay quần áo xong, cô xuống giường bao lâu thì tiếng hô hấp đều đều vang lên.

 

Đợi Phó Cầm Duy tắm rửa xong về, Lục Ngọc ngủ say. Ánh mắt dịu , đó cũng xuống bên cạnh cô.

 

Anh mới xuống, Lục Ngọc liền trở dựa sát . Cơ thể Phó Cầm Duy nóng, buổi tối tựa ngủ thoải mái.

 

Phản ứng vô thức của Lục Ngọc ngược khiến Phó Cầm Duy trằn trọc mất ngủ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-nu-phu-menh-kho-thanh-the-chu-nhan-gia/chuong-51.html.]

Một đàn ông lập gia đình như , bên cạnh vợ hợp pháp của , buổi tối còn nép sát , mang theo mùi hương thoang thoảng. Mọi thứ đều đang thử thách .

 

Phó Cầm Duy là chính trực, lấy lý trí kiên định mà chống những ý niệm sai trái, cho tới nửa đêm mới chìm giấc ngủ.

 

Sáng hôm Lục Ngọc thức dậy, cô đang ôm chặt eo của Phó Cầm Duy. Bình thường giờ dậy rửa mặt , nhưng lúc vẫn còn đang giường.

 

Lục Ngọc thoáng chút ngượng nghịu, vội vàng rụt tay .

 

Phó Cầm Duy dường như cảm nhận , chợt mở mắt. Anh liếc Lục Ngọc đang tỏ vẻ hoảng hốt, luống cuống, thấy bên ngoài trời sáng rõ, bèn trở dậy, sửa sang quần áo.

 

Hai ăn ý đến lạ, ai nhắc một lời về sự ngượng ngùng lúc tỉnh giấc, cứ như thể cái ôm mật hề diễn .

 

Lục Ngọc tranh thủ rửa mặt qua loa nhanh chóng xuống bếp. Món vịt kho từ hôm qua giờ ngấm gia vị. Cô cẩn thận vớt vịt , cho chiếc thùng gỗ lớn cọ rửa sạch sẽ từ chiều hôm .

 

Đậy nắp cẩn thận, cô chuẩn thêm mấy chiếc bát nhỏ cùng đũa. Mấy thứ lỉnh kỉnh đó buộc gọn ghẽ lên yên xe đạp, hai cùng đẩy xe đường.

 

Mấy chị dâu ngừng dặn dò. Chẳng chuyện ăn của Lục Ngọc, mà nếu hôm nay vướng bận việc đồng áng, lẽ họ kéo cùng cô .

 

Đợi Lục Ngọc khuất, mấy chị dâu vẫn còn đó bàn tán: “Cái món vịt kho , liệu bán thật nhỉ?”

 

Chị ba Phó hì hì: “Không bán thì cả nhà chia mà chén thôi chứ .” Rồi chị hạ giọng, tiếp: “Chẳng giấu gì các chị, hôm qua em thèm đến nỗi trằn trọc cả đêm ngủ .”

 

chỉ riêng chị , ngay cả lão chồng nhà chị cũng cứ nhắc nhắc mãi mấy bận.

 

Ban đầu, chị ba Phó cũng nghĩ đến chuyện kiếm thêm chút đỉnh, nhưng tặc lưỡi: “Trời ơi, tiền bạc mà dễ kiếm đến chứ?”

 

Ở thôn quê như nhà đây, ngày nào cũng quần quật việc ghi điểm công, đến cuối năm chia lãi cũng chỉ vỏn vẹn hai mươi tệ ăn Tết. Một đồng bạc lẻ thôi cũng đắn đo chia năm xẻ bảy, mua sắm vật dụng cần thiết gì cũng cân nhắc tới lui mấy bận.

 

Thôi bán cũng , hôm nay về thế nào cũng chia thêm vài miếng mà đ.á.n.h chén.

 

Chị hai Phó bèn xòa chị : “Cái lời thì chỉ dám trong nhà thôi đấy nhé, chứ vác ngoài thì cho thối mũi.”

 

Chị ba Phó vội : “Ài, em cũng chẳng dám .” Rồi chị thêm: “Nhỡ lọt đến tai nhà họ Lục thì họ um lên cho mà xem. Chị hai tin gì , từ ngày Lục Kiều gả , con bé cứ lóc om sòm suốt ngày ở nhà, cả cái nhà giờ loạn như cào cào . Em còn mấy bà hàng xóm nhà họ bảo, chính vì chuyện của cái thằng Lâm Mạnh mà cha của Lục Kiều mất luôn suất việc huyện đấy.”

 

Chị cả Phó, vốn thạo tin bằng chị ba, liền hỏi: “Ôi giời, chuyện gì mà to tát ?”

 

Chị ba Phó kể ngọn ngành chuyện, đó kết luận một câu xanh rờn: “Người đời nên sống ác tâm, kẻo gặp quả báo nhãn tiền.”

 

Nghĩ đến việc nhà họ Lục quả thực thể gây chuyện rắc rối đến . Phó Cầm Duy là một trai như thế, họ gả con gái còn giả vờ đồng ý, đó tìm khác gả , đủ thấy bọn họ tâm địa hiểm sâu đến mức nào. thiên hạ ai cũng là kẻ ngốc, cớ gì cái trò mèo mả gà đồng như chứ.

 

---

Loading...