Từ Nữ Phụ Mệnh Khổ Thành Thê Chủ Nhân Gia - Chương 485:2: Một Gia Đình Hạnh Phúc (1) ---

Cập nhật lúc: 2025-11-06 00:45:36
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lục Kiều năm nay bước sang tuổi tứ tuần, việc trong nhà máy.

 

chải chuốt, thích trưng diện, đây là gái nức tiếng trong xưởng, từng quan hệ tình ý với chủ nhiệm phân xưởng.

 

Mãi đến khi kết hôn, mới tin cô từng một đời chồng. Ở nhà máy , thứ thiếu chính là nữ công nhân, như chủ nhiệm, dĩ nhiên ít cô gái trẻ để ý. Vừa tin, trong xưởng liền xì xào bàn tán, gièm pha Lục Kiều ngớt.

 

cũng chẳng Lục Kiều giở chiêu trò gì, dù thì chủ nhiệm vẫn kết hôn với cô .

 

Nương nhờ thế , cô cũng thành công leo lên vị trí tổ trưởng.

 

Trong xưởng giống như một xã hội thu nhỏ, trong tay chút quyền lực, cô liền vẻ đàn áp khắp nơi.

 

Trước đây Lục Kiều mấy lòng , cho nên khi lên tổ trưởng, càng ngày càng tỏ hách dịch, lộng quyền.

 

Hơn nữa, cô còn thích khoe khoang, kể lể về thời son rỗi bao nhiêu giàu săn đón.

 

Mọi xong khịt mũi bĩu môi coi thường, cũng chỉ tự , còn huênh hoang khoác lác với thiên hạ.

 

với chủ nhiệm sinh một đứa con trai, đứa trẻ ốm yếu từ bé, từ nhỏ uống t.h.u.ố.c triền miên. Hai vợ chồng đều , kiếm ít, nhưng đều dốc hết chữa bệnh cho con.

 

Chủ nhiệm đối xử với cô tồi, nhưng cô suốt ngày cằn nhằn, than vãn, khi thì chồng chu đáo, khi thì bảo chẳng lãng mạn bằng chồng khác.

 

Nghe xong, ai nấy đều bĩu môi coi thường, tự chẳng mà suốt ngày đòi hỏi khác.

 

Cũng một ghét Lục Kiều, kìm mà bĩu môi : “Không thích thì ly hôn . Cái lão chủ nhiệm mà cô chê bai , tám trăm đang xếp hàng xin cưới, mau nhường chỗ cho xứng đáng hơn .”

 

Lục Kiều liền tức giận, bắt đầu kể lể về thời vàng son của , nào là phóng viên thư sinh, xưởng trưởng quyền thế đều từng là những kẻ say mê cô .

 

Mấy quyền thuộc làu những câu chuyện , liền đáp: “Thôi bà ơi, bộ dạng đầy nếp nhăn mà vẫn nghĩ là cô gái mười tám đôi mươi ? Nếu cô thực sự thể tìm hơn, thì đến nỗi chịu cảnh gả cho chủ nhiệm ở cái xưởng , nào?”

 

Lời lẽ chạm đúng tự ái, khiến Lục Kiều tự ái sâu sắc.

 

Với lòng tự tôn cao ngất trời, Lục Kiều lập tức xông tới, giáng cho một cái bạt tai trời giáng.

 

Kẻ dám lớn tiếng ngay mặt cô cũng dễ đối phó, hai bên nhanh chóng xô xát với . Bị gọi tới phòng việc của lãnh đạo, vị lãnh đạo vô cùng tức giận. Sau khi tìm hiểu rõ ngọn ngành, phát hiện Lục Kiều tay , ông lập tức gọi chủ nhiệm tới, chất vấn ngay cả một phụ nữ cũng quản nổi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-nu-phu-menh-kho-thanh-the-chu-nhan-gia/chuong-4852-mot-gia-dinh-hanh-phuc-1.html.]

 

Ông còn vốn dĩ định đề bạt lên chức, nhưng chuyện gây tai tiếng quá , thôi đành để dịp khác . Ông là dịp khác, nhưng chủ nhiệm rõ, e rằng chẳng còn chút hy vọng nào.

 

Sau đó, chủ nhiệm với Lục Kiều: “Sau đừng gây chuyện nữa, con cái trong nhà còn trông chờ tiền của .”

 

Lục Kiều gạt phắt : “Nếu lúc đầu chịu lời em, chúng sớm phất lên !” Lục Kiều cứ một mực mở xưởng nhỏ, rằng lúc đó cô sẽ thành bà chủ, sung sướng nhường nào.

 

Chủ nhiệm xong liền nhức óc. Mở một xưởng nhỏ bây giờ tốn cả triệu bạc, lấy tiền, chỉ những lời viển vông.

 

Lục Kiều bĩu môi : “ đúng là mắt như mù mới chọn ! Lúc đầu bao nhiêu như điếu đổ, lòng cơ chứ.”

 

Chủ nhiệm thật sự quá mệt mỏi. Trước đây yêu quý Lục Kiều, nhưng mệt mỏi tích lũy nhiều năm qua, thấy cô như , lòng nguội lạnh: “Vậy thì chúng ly hôn .”

 

Lục Kiều chẳng hề nao núng, ngược còn : “ sớm như , đừng mà ân hận.”

 

Chủ nhiệm hiểu Lục Kiều lấy tự tin đến thế.

 

Bây giờ con bệnh, đủ đau đáu trong lòng , Lục Kiều còn cứ gây chuyện hết đến khác.

 

Nghe Lục Kiều đồng ý ly hôn, cả cảm giác như trút gánh nặng. Chủ nhiệm ngay lập tức tiến hành thủ tục ly hôn.

 

Lục Kiều chần chừ hai tháng, một đến trung tâm mai mối để đăng ký hội viên, nhờ tìm kiếm những giàu , rốt cuộc vớ mấy kẻ lừa đảo.

 

Những tên lừa đảo đó khi vạch trần còn vênh váo tuyên bố: nếu chút tiền, ai đời thích một đàn bà như cô chứ?

 

Lục Kiều một hồi lăn lộn bên ngoài, phát hiện giá trị của bản như cô vẫn tưởng, bắt đầu ly hôn nữa.

 

Phía chồng cứ thúc giục, cô liền rống lên: “Được thôi! Bây giờ thấy xí, già nua, bắt nhường chỗ cho đàn bà khác ? Đừng hòng!” Vừa lóc la lối om sòm, chẳng khác gì mấy mụ đàn bà đanh đá, chua ngoa trong thôn.

 

Chủ nhiệm lạnh lùng lưng bỏ . Cô vội vàng lau nước mắt thẳng đến nhà ăn để lấy suất cơm. Quả thực, những thứ khác thì cô chẳng học gì, nhưng cái thói trơ tráo, mặt dày thì thể coi là đạt đến cảnh giới!

 

Nhà máy lớn thật, ngay cả nhà ăn cũng một chiếc ti vi. Tình cờ, cô xem tin tức về nhà đầu tư bất động sản Phó Cầm Duy cùng vợ Lục Ngọc đang tham dự một bữa tiệc từ thiện. Lục Ngọc trông vẫn trẻ trung, rạng rỡ, phơi phới sức sống, chẳng khác nào cô gái đôi mươi tám, đôi mươi chín.

 

Lục Kiều vô cùng hối hận, nước mắt lưng tròng. Hồi còn ở làng, cô vẫn luôn khao khát trèo cao. cuối cùng bỏ lỡ một cơ hội ngàn vàng. Chỉ tiếc rằng đời , nào t.h.u.ố.c hối hận.

 

---

Loading...