Từ Nữ Phụ Mệnh Khổ Thành Thê Chủ Nhân Gia - Chương 461

Cập nhật lúc: 2025-11-06 00:44:34
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hai mươi vạn còn tái đầu tư, tiếp tục mua bán .

 

Như , khoản tiền đó đều là tiền lời, cho dù lỗ hết, cô cũng chịu đựng nổi.

 

Không thể để mất tiền vốn, Lục Ngọc cầm ba mươi vạn đưa cho Phó Cầm Duy.

 

Phó Cầm Duy ngỡ ngàng hỏi: “Tiền ở ?”

 

Lục Ngọc : “Tiền cổ phiếu.” Lục Ngọc cũng xây nhà tốn nhiều tiền, nên càng nhiều tiền càng .

 

tiền , Phó Cầm Duy như hổ mọc thêm cánh. Ban đầu mua đất tốn ba mươi vạn, đó mua vật liệu xây dựng hai mươi vạn.

 

Bây giờ trong tay thêm ba mươi vạn, bộ tám mươi vạn mang đến Thâm Quyến đều gọn trong tay .

 

Như , thứ đều dư dả.

 

Phó Cầm Duy cảm động Lục Ngọc, cô thầm lặng mà gỡ rối chuyện khiến canh cánh trong lòng bấy lâu.

 

Ngày nào cũng quần quật như thế, bữa ăn thiếu thốn, Lục Ngọc thật sự đỗi trăn trở.

 

tự nhận phần việc bếp núc cho công trường, nhưng một cô sức mà kham nổi, chị dâu Từ tới thăm.

 

Nghe Phó Cầm Duy từng xuýt xoa khen ngợi, vợ Từ Đại Nguyên chỉ đảm đang mà còn sạch sẽ ngăn nắp, tay nghề nấu ăn cũng tiếng nữa chứ!

 

Chị dâu Từ sẵn lòng giúp một tay, liền đáp: “Được chứ!” Dẫu họ ngày nào cũng ăn cơm suất công trường, đám em thợ thuyền tới chiều cồn cào cả ruột gan .

 

Đồ ăn bán bên ngoài mục đích chỉ để kiếm tiền, mà tươm tất cho . Dù thì tự tay nấu vẫn yên tâm hơn nhiều.

 

Lục Ngọc : “Chị dâu, nếu chị nhận lời, mỗi tháng em sẽ trả chị tám mươi tệ!” Cũng là đồng lương khá khẩm ở đất Thâm Quyến .

 

Chị dâu Từ xong giật thon thót, đời chị từng tự kiếm đồng tiền nào, đều là theo chồng phiêu bạt đó đây, chăm lo nồi cơm cái bếp cho cả nhà.

 

Chị dám nhận tám mươi tệ chứ.

 

Chị dâu Từ : “Không cần trả tiền cho cô. Không thì ở nhà cũng vẫn nấu cơm thôi mà.”

 

Lục Ngọc : “Vậy ạ, thể để chị thiệt thòi như . Một chị cũng khó mà xoay xở nổi, em sẽ thuê thêm hai nữa phụ chị.”

 

Chị dâu Từ còn thuê , : “Vậy thì tốn kém chừng nào?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-nu-phu-menh-kho-thanh-the-chu-nhan-gia/chuong-461.html.]

Tuy Từ Đại Nguyên nhà chị từng kiếm tiền, nhưng tính tình khẳng khái, luôn lo lắng cho em trong đội, thành tiền bạc cũng chẳng dư dả bao nhiêu. Quanh năm chật vật, thấy nên dám thuê thêm ngoài.

 

Chị dâu Từ : “Thế nhé, xin mạn phép đưa một con , ba chị em tụi , mỗi xin bốn mươi tệ là .”

 

Tính toán như , cho dù kiếm bốn mươi tệ, cũng sẽ cảm kích, đồng đồng vẫn hơn là tay trắng.

 

Lục Ngọc : “Vậy thì chị dâu vất vả quá .”

 

Chị dâu Từ : “Đâu vất vả gì !” Sau đó chị liền ngoài tìm , những vợ con em thợ thuyền còn thể kiếm tiền, ai nấy cũng hăm hở hẳn lên.

 

Tối đó, Lục Ngọc kể đầu đuôi cho Phó Cầm Duy .

 

Phó Cầm Duy ủng hộ, những năm nay, Lục Ngọc nuông chiều quen , cái miệng cũng trở nên khó tính, bây giờ thật sự chỉ vì chẳng đặng đừng mới ăn đồ ăn bên ngoài.

 

Sau ba ngày, bếp núc công trường chính thức bắt đầu hoạt động.

 

Buổi trưa, khi công nhân trong công trường cảm thấy uể oải, công việc cũng phần chùng xuống.

 

Đột nhiên ngửi thấy một mùi thơm nức mũi, hơn nữa từ xa tới gần, mùi hương cứ như cánh mà len lỏi từng thớ mũi, khiến ai nấy đều hít hà.

 

Ai nấy đều ngẩng mặt lên hỏi: “Mùi gì thơm thế nhỉ?”

 

Từ Đại Nguyên đội chiếc mũ công trường màu vàng : “Vợ của Phó duyệt tiền, thuê chị dâu mấy về nấu nướng đó. Từ nay, chuyên lo việc bếp núc cho em .”

 

Các công nhân lập tức mắt sáng bừng: “Ấy chà, thế thì còn gì bằng!”

 

“Ngày nào cũng ăn cơm suất công trường nhạt thếch, chẳng vị gì, tới chiều sức mà .”

 

Từ Đại Nguyên bực buồn , lẳng lặng huých chân một cái: “Mấy sức thì sức, đừng đổ vấy cho bữa cơm chứ.”

 

Đám công nhân đều là dẫn từ quê nhà tới, vốn quen thói bông đùa, cũng chẳng lấy giận dỗi gì, : “Thật đó, nếu cơm canh ngon, một em sẽ chén sạch hai phần cơm, luôn gấp đôi công việc.”

 

Từ Đại Nguyên hừ một tiếng: “Thôi bớt ba hoa .”

 

Trời nắng chang chang, cộng thêm mùi thơm nức mũi cứ mời gọi, họ cứ mong đến bữa cơm cho nhanh.

 

Đợi đến khi bữa cơm thực sự dọn , những thợ ở công trường ai nấy đều kinh ngạc, ngờ bữa ăn thịt.

 

Lục Ngọc mua xương gà ở chợ bán sỉ, chặt thành từng khúc lớn đem hầm cùng khoai tây. Phần thịt dính xương gà cũng ít. Hơn nữa, những miếng xương gà còn chia đều, ai cũng phần của .

 

---

Loading...