Từ Nữ Phụ Mệnh Khổ Thành Thê Chủ Nhân Gia - Chương 323

Cập nhật lúc: 2025-11-05 09:36:42
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thuở , những lời khen Lục Ngọc tiền đồ vô lượng chỉ là xã giao chút đỉnh. Ai nấy trong lòng vẫn thầm nghĩ, chung quy cô còn quá trẻ non . giờ thì khác , tất cả đều tâm phục khẩu phục Lục Ngọc thôi.

 

Chẳng ai khác thể vì lợi ích của bà con mà tranh đấu như thế. Việc đúng là chỉ Lục Ngọc mới , mở lều trồng rau, giúp thôn xin phép cho bà con nuôi thêm gà, khiến cuộc sống trong làng ngày một khấm khá hơn trông thấy.

 

Mấy chị em phụ nữ trong thôn túm tụm nơi đầu đình, khâu vá râm ran câu chuyện: “Chị coi, Bạch Gia Thôn oách đến cỡ nào, ngay cả chiếc máy kéo cũng sắm . Thế mà bây giờ thì ? Lại cứ rảnh rỗi là rảo qua thôn xem xét!”

 

“Thôn lều rau, còn đất đai của họ tuy màu mỡ nhưng am hiểu, khác gì .”

 

“Nghe đồn mấy vị giáo sư đều là do Lục Ngọc mời về đấy. Chậc chậc, nếu bảo mặt chuyện với những bậc học giả đó, e rằng sợ đến cứng cả lưỡi!”

 

“Nếu chị mà như cô , chắc chị cũng cán bộ từ đời tám hoánh .”

 

“Chẳng cái thai của Lục Ngọc là con trai con gái nhỉ, tính sẽ chuẩn ít quà mọn mang đến mừng.”

 

Giờ thì ai nấy đều nhận , Lục Ngọc đúng là phúc phận. Nếu cô phát đạt, nhất định sẽ còn giúp đỡ, dẫn dắt bà con lên.

 

Mấy bà cô khác góp lời: “Cái còn ? lo liệu xong xuôi , đợi đến khi đứa bé chào đời thì tặng nó mấy bộ quần áo tã nhỏ.” Món quà phí phạm vải vóc, khéo léo, lòng các bà .

 

“Phải là thứ vải bông mềm mại, dày dặn một chút, chứ thể đứa trẻ lọt lòng còn yếu ớt lắm.”

 

!” Mọi lượt cảm khái, đứa bé coi như phúc phận, trong bụng Lục Ngọc. Trẻ con trong thôn đứa nào chẳng mặc đồ cũ của chị. Có một bộ quần áo tã mới coong quả là điều xa xỉ, hiếm hoi lắm mới .

 

Nghe bà thế, mấy chị em khác cũng sốt sắng định may vá thêm đôi chút. Dù gì thì phụ nữ trong thôn ai nấy cũng đều thạo kim chỉ cả.

 

 

Tối đó, trưởng thôn và chủ nhiệm phụ nữ (vợ ông) chuyện trong nhà: “Đầu óc con bé Lục Ngọc quả thực nhanh nhạy!”

 

Trước đây, con bé Lục Ngọc chẳng mấy nổi bật trong thôn, ai ngờ bây giờ việc đến thế.

 

Bây giờ, trưởng thôn chỉ tin lời Lục Ngọc, đôi lúc dù chủ ý riêng, nhưng vẫn tham khảo ý kiến của con bé.

 

Rõ là Lục Ngọc tuổi đời còn trẻ lắm, mà ông cảm thấy con bé hiểu chuyện, còn xa trông rộng hơn cả .

 

Chủ nhiệm phụ nữ cũng đồng tình, trưởng thôn cảm khái: “ !”

 

Cái đề nghị nuôi thêm gà của Lục Ngọc đúng là ho, để mỗi nhà đều thể hưởng chút lợi ích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-nu-phu-menh-kho-thanh-the-chu-nhan-gia/chuong-323.html.]

 

Chủ nhiệm phụ nữ còn khen Lục Ngọc: “Con bé nhanh nhẹn xoay xở, trong huyện cũng tháo vát chẳng khác nào kinh nghiệm. Còn như , đặt chân lên huyện thấy tay chân lúng túng, cứ như gà mắc tóc.”

 

cả buổi, trưởng thôn vẫn trầm ngâm . Chủ nhiệm đầu chồng , thấy ông vẫn còn thức, mắt vô định, chẳng đang trăn trở điều gì.

 

Chủ nhiệm phụ nữ hỏi khẽ: “Này, ông ?”

 

Tiếng gọi khẽ của bà khiến trưởng thôn giật thon thót. Mãi một lúc lâu ông mới hồn, lúng búng : “Không gì cả mà!”

 

Chủ nhiệm phụ nữ thấy ông như liền tâm sự, bà : “Ông mau xem nào.”

 

Trưởng thôn thở dài: “Sắp tới chọn đại biểu thôn , cái chức cốt yếu là thường xuyên lên huyện họp hành, giao tiếp. thật lòng cất nhắc con bé Lục Ngọc, nhưng sang năm con bé sinh nở, con so mà, thành cũng chẳng tiện chút nào. Còn những khác trong thôn thì nghĩ mãi cũng chẳng tìm ai ứng ý.”

 

Dân làng thì đa phần cũng như vợ chồng đây, chăm chỉ ăn thì thừa, nhưng khoản ăn , giao tiếp thì vụng về. Cứ thử ngoài dự họp xem, ai nấy đều lúng túng như con đà điểu, chỉ vùi đầu cát cho xong chuyện.

 

Càng đừng đến chuyện thể hiện bản , gây ấn tượng mặt các cấp lãnh đạo.

 

Lục Ngọc đúng là ưu tú nhất.

 

Trưởng thôn bật dậy khỏi giường. Chủ nhiệm phụ nữ là vợ ông, chẳng ngoài.

 

Trưởng thôn : “ chỉ hận thể giao cái ghế trưởng thôn cho con bé. Cứ Lục Ngọc việc, sang khác, thật tình là kém một trời một vực.”

 

Chủ nhiệm phụ nữ góp ý: “Phải, con bé mang con so, cứ nên cẩn trọng đôi chút thì hơn. Hay là thế , ông cứ chọn lấy vài ba thanh niên trẻ tuổi, tố chất trong thôn mà bồi dưỡng.”

 

Chủ nhiệm phụ nữ xong câu , trưởng thôn nhướng mày: “Bà ?”

 

Chủ nhiệm phụ nữ chậm rãi giải thích: “ , già như chúng , đầu óc còn nhanh nhạy bằng lũ trẻ. Bao gồm cả mấy cái mô hình trồng trọt cải tiến, cách thức ăn mới, chúng mơ cũng chẳng nghĩ .”

 

Ý của bà tiêu chuẩn lựa chọn cán bộ cũng dần chọn một trẻ hơn.

 

Những như họ đầu óc vẫn quá bảo thủ, ví dụ chuyện nuôi gà , nếu Lục Ngọc gợi ý, chắc chẳng ai trong thôn dám nghĩ đến chuyện ăn đó.

 

Vừa gợi ý, mới vỡ lẽ là còn thể như .

 

“Ừm!” Trưởng thôn gật đầu: “Chỉ điều, mấy đứa trẻ còn non nớt quá, từng thử thách, rèn giũa!”

 

---

Loading...