Từ Nữ Phụ Mệnh Khổ Thành Thê Chủ Nhân Gia - Chương 268

Cập nhật lúc: 2025-11-05 09:29:39
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đến chiều, những công nhân của xưởng gang thép đều trở nên uể oải, mệt mỏi.

 

Trong phân xưởng, Lưu Hiểu Linh lấy một quả dưa leo, c.ắ.n một miếng "rộp" một tiếng. Mùi thơm thanh mát của dưa leo lập tức lan tỏa, khiến những xung quanh, đang lúc khát buồn ngủ, bỗng chốc tỉnh cả .

 

Ngửi thấy mùi thơm , tất cả đều giật , lập tức sang chằm chằm: “Dưa leo ở ?”

 

Lưu Hiểu Linh đáp: “ mua ở bên ngoài mà!”

 

Chuyện Lục Ngọc ngoài bán rau củ thì ai cũng , nhưng đa phần đều mấy để tâm.

 

Nghe giá cả đắt, nhưng khi tiếng Lưu Hiểu Linh c.ắ.n dưa giòn rụm, chẳng hiểu ai nấy đều bắt đầu thèm thuồng.

 

Nghĩ kỹ , hai tháng trời ăn dưa leo còn gì. Chị Khánh Tử, cùng tổ với cô , liền : “Cho một miếng với, mai cũng mua, trả .”

 

Lưu Hiểu Linh : “Cần gì trả, đừng khách sáo với gì, ăn thì cứ ăn !” Nói , cô bẻ ngay cho chị một quả.

 

Thấy cô hào phóng như , những khác cũng nhao nhao đòi.

 

Chị Khánh Tử sợ Lưu Hiểu Linh khó xử, vì trông chừng cô cũng mua bao nhiêu, nhiều như chắc đủ chia.

 

Thế là, chị Khánh Tử chủ động tìm một con d.a.o gọt hoa quả, cắt quả dưa leo rửa sạch thành năm khúc, tạm bợ chia cho mỗi một khúc nhỏ.

 

Mỗi chỉ đủ ăn hai miếng thôi.

 

Nào ngờ, c.ắ.n một miếng, dưa leo giòn tan, sướng miệng vô cùng, mang theo một thứ vị ngọt mát từng thấy. Sau khi ăn xong, cảm giác thanh thanh, mát rượi còn ngon hơn cả hoa quả.

 

Ai cũng ăn thêm nữa, nhưng đáng tiếc, hết sạch .

 

Những ăn đều rướn cổ ngoài, xem thử Lục Ngọc và những bán rau . Nếu , họ còn mua thêm chút nữa.

 

Đáng tiếc, bên ngoài còn một bóng .

 

“Ngày mai nhất định mua năm cân!”

 

đó, họ còn bụng, mua năm cân tặng hẳn một cân cơ!”

 

“Vậy thì quá.”

 

Đến chiều thấy khát khô cổ, tinh thần uể oải, thật sự cần chút gì đó thanh mát để sảng khoái tinh thần.

 

“Mai sẽ đến sớm một chút.”

 

cũng .”

 

Người trong xưởng chỗ rau Lưu Hiểu Linh mua, măng xanh mơn mởn bắp cải tươi non. Nhìn từng cành từng lá đều xanh mướt, lúc để ý thì chẳng thấy gì, giờ thấy , bỗng nhiên : “ thật sự thèm một đĩa thịt xào măng quá chừng!”

 

Nghe , bụng của bên cạnh sôi ùng ục. Mới chỉ ăn miếng dưa leo giòn ngọt đủ các loại rau khác chắc chắn cũng ngon kém.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-nu-phu-menh-kho-thanh-the-chu-nhan-gia/chuong-268.html.]

Chị Khánh Tử tấm tắc: “Lục Ngọc đúng là bán cái gì cũng ngon hết sảy!”

 

Lần bán thịt kho cũng , đến còn giành giật mới mua nổi. Lần bán dưa leo ban đầu chẳng ai để tâm, ai dè Lục Ngọc mang đến cho họ một bất ngờ lớn đến thế.

 

 

Lục Ngọc bán rau quả trái vụ tương đối thành công, đầu tiên chợ bán sạch sành sanh.

 

Trước đó bà chủ nhiệm phụ nữ còn lo lắng bán , thì , mấy món cuối cùng đều Lục Ngọc bán rẻ cho hết, chỉ còn hai cái giỏ trống .

 

Đây quả là một kết quả ngoài mong đợi.

 

Trên đường về thôn, bà chủ nhiệm phụ nữ cầm tiền mà lòng vui khôn xiết. Bà từng thấy tiền, nhưng là rau quả trái vụ trồng trong lều lớn, do chính thôn chủ động , ý nghĩa khác hẳn với . Quay về mà kể, chắc chắn cả thôn ai nấy cũng đều vui mừng.

 

Khi về đến thôn, bà thấy gần nửa thôn đang đợi ở cổng.

 

Xa xa còn thể ngửi thấy mùi đậu phụ thối chiên giòn thoang thoảng trong khí. Tuy mùi đó nồng nặc, nhưng thu hút bao nhiêu thực khách quen thuộc!

 

Đàn ông trong thôn cả ngày chỉ nghĩ kiếm thêm chút tiền để ăn đậu phụ thối.

 

Mấy bà cô lắm lời trong thôn Đại Vũ đều tìm cơ hội đề xuất với trưởng thôn, rằng thôn cũng nên bán đậu phụ thối!

 

Thứ , ai buôn bán đó kiếm tiền!

 

trưởng thôn lờ , trong thôn còn mối bán rau quả trái vụ , mới dập tắt lời xì xào của họ.

 

Lúc , đều xem thử, Lục Ngọc và bán bao nhiêu tiền.

 

Bà chủ nhiệm phụ nữ cùng Lục Ngọc bước xuống từ chiếc ô tô tải, trưởng thôn, bí thư thôn, cùng mấy vị giáo sư già lập tức vây . Thực , lòng họ đều nóng như lửa đốt.

 

thì đây cũng là đầu tiên cái chuyện buôn bán lớn .

 

Lục Ngọc họ đang căng thẳng chuyện gì, bèn báo tin cho họ: “Hôm nay buôn bán khá!”

 

Bà chủ nhiệm phụ nữ ở bên cạnh liền bổ sung thêm: “Bán sạch trơn ạ!”

 

Dân làng xung quanh , ai nấy mặt mày tươi rói, thế thì quá đỗi tuyệt vời .

 

Đợi đến khi họ lấy giỏ rau xuống, bên trong quả nhiên trống .

 

Lưu Bàng : “ xin phép về .” Anh lái xe riêng, vướng bận gì, chuyến mới chỉ qua buổi trưa, về đến nhà vẫn kịp đ.á.n.h một giấc bù.

 

Mọi xung quanh thấy Lưu Bàng , liền bu hỏi chuyện.

 

Chưa kịp để họ cặn kẽ hỏi han, bà chủ nhiệm phụ nữ níu tay Lục Ngọc, chiều mật, : “Đến ủy ban thôn mà chuyện!”

 

Bàn bạc ở bên ngoài tiện chút nào.

 

---

Loading...