Từ Nữ Phụ Mệnh Khổ Thành Thê Chủ Nhân Gia - Chương 231

Cập nhật lúc: 2025-11-05 09:28:11
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chị Lý thấy liền hớn hở, ngại châm thêm dầu lửa, lớn tiếng : “Thân là cán bộ thôn, mà dám ngang nhiên ăn kinh tế riêng!”

 

Trưởng thôn Vương vạch áo cho xem lưng. Vừa thấy chị Lý đó ăn cây táo rào cây sung, năng lung tung hỏng hình ảnh của thôn, ông liền khỏi tức giận, lớn tiếng hỏi:

 

“Lục Ngọc mà nghĩ cho thôn ư? Gian hàng rau ngoài chợ đó, chẳng chính là của chung cả thôn ? Còn chuyện nuôi heo, tiền chia nhiều như , trong lòng các tự ?”

 

Rõ ràng Lục Ngọc cống hiến vì thôn nhiều như , mà vẫn kẻ lòng tham đáy, đủ.

 

Các cán bộ thôn khác chỉ tròn phận sự phân công, những chuyện ngoài luồng đều chẳng dám đụng , chỉ sợ nhiều sai nhiều. Nay một hết lòng nguyện ý giúp dân làng giàu, cớ gì nỡ lòng nào tổn thương như ?

 

Hơn nữa, Lục Ngọc là cầu nối giữa thôn với huyện.

 

Lãnh đạo huyện đặc biệt coi trọng Lục Ngọc. Đợt , đích xưởng trưởng xưởng phân bón gọi điện đến tận nơi, điều Lục Ngọc về việc, chỉ hưởng lương công nhân mà còn cấp hộ khẩu huyện. Vậy mà Lục Ngọc đều khéo léo từ chối, bởi cô cống hiến cho thôn. Thế nhưng giờ đây, khi cô việc vì lợi ích chung, còn kẻ khác xoi mói, dèm pha?

 

Chị Lý dù ưa Lục Ngọc mặt, nhưng cũng dám công khai đối chọi với trưởng thôn. Lúc , một đồng chí trong tổ điều tra lên tiếng giải thích: “Không , chúng tìm hiểu sơ bộ , chuyện khác hẳn với những gì các vị !”

 

Họ đặc biệt tới chỗ Lưu Bàng tìm hiểu tình hình.

 

Chỉ là dùng một phế phẩm, nguyên liệu thừa thãi, đó chế biến, thành món ăn nhiều ưa thích. Món ăn nhận phản hồi . Lưu Bàng cũng khai rằng, việc do chủ trì, Lục Ngọc chỉ là hỗ trợ, giúp đỡ thôi.

 

Hợp tác ăn và tự ý kinh doanh trái phép là hai việc khác .

 

Sau mùa vụ thu hoạch, việc ngoài thêm chút việc để kiếm tiền là chuyện thường tình.

 

Những thợ mộc, thợ nề tay nghề trong thôn ngoài thêm kiếm tiền, từ đến nay, thôn vẫn hề cấm cản.

 

Những khác tổ điều tra , ánh mắt Lý Đại Nguyên và chị Lý bỗng trở nên khác lạ, đầy ý tứ.

 

Bản họ chẳng gì, mà còn chia chác thành quả lao động của khác, thật là vô liêm sỉ đến thế!

 

Sau khi tin, Tiêu Thái Liên lập tức xông tới, mắng xối xả: “Đồ trời đ.á.n.h thánh vật nào còn dám tố cáo Lục Ngọc nhà ! Bản thì chịu việc, ngày ngày chỉ rình rập khác, phì! là đồ ti tiện!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-nu-phu-menh-kho-thanh-the-chu-nhan-gia/chuong-231.html.]

Bà Tiêu Thái Liên cao giọng tuyên bố: “Tiền Lục Ngọc kiếm đều do giữ, chuyện gì thì cứ tìm mà hỏi!” Ai mà dám dây bà nữa, nếu bà dữ lên, đến cả trưởng thôn cũng nể ba phần.

 

Người của tổ điều tra khi điều tra rõ, liền rời .

 

Những khác thì còn đỡ, riêng Lý Đại Nguyên trưởng thôn Vương điểm mặt chỉ tên, nghiêm khắc phê bình: “Thôn thể dung túng cho hạng như ! Cậu giỏi giang đến thế thì đừng ở thôn nữa!” Sau đó, ông bảo tự mà tìm nơi nào khác dung chứa, bởi thôn thẳng thừng vứt bỏ .

 

Đây là chuyện lớn.

 

Đối với dân bình thường mà , hộ khẩu chính là mạng sống, vô cùng quan trọng.

 

Sau khi cha của Lý Đại Nguyên tin, lập tức giáng hai bạt tai trời giáng ngay tại chỗ, còn bắt quỳ xuống xin Lục Ngọc.

 

Rất nhanh đó, tiếng than vang trời. Vợ của Lý Đại Nguyên cũng chạy tới, đ.á.n.h mắng cô út (tức chị Lý) là kẻ phá hoại gia đình, vội vàng phân trần với trưởng thôn, rằng: “Chồng cũng là nhất thời quỷ mê hoặc tâm trí, xin trưởng thôn hãy rộng lòng cho thêm một cơ hội.”

 

Cha của chị Lý mắng phụ nữ ngay tại chỗ: “Nếu mày còn xúi giục mày chuyện sai trái nữa, đừng về cái nhà ! Có c.h.ế.t đói ngoài đường tao cũng mặc kệ, coi như đoạn tuyệt quan hệ cha con!”

 

Chị Lý xong thì ngây tại chỗ.

 

Những xung quanh cũng xì xào bàn tán. Ai nấy đều khỏi cảm thán, đàn bà bình thường trông vẻ bụng, lòng hiểm độc như thế.

 

Chẳng ai còn dám gần tiếp xúc với chị nữa, sợ lỡ lời đắc tội. Chẳng xưa câu: thà đắc tội với quân tử chứ thể đắc tội với tiểu nhân đó .

 

Chị Lý hề rằng, vì sự việc , trong thôn xa lánh và cách ly .

 

Trưởng thôn Vương chỉ hù dọa Lý Đại Nguyên đôi lời, bởi thể vì chuyện mà xử lý quá nặng. Ông : “Cũng cho một bài học. Thế , công việc thu gom phân bón cho hợp tác xã năm , chủ yếu giao cho đấy!”

 

Trong thôn vẫn luôn ủ phân bón. Mỗi đầu năm, dân thu thập phân từ các hố chứa với . Công việc tuy quá vất vả, nhưng bẩn thỉu và nặng mùi.

 

Trong thôn ai thích công việc , thường thì những phạm mới giao cho. Năm nay, đến lượt gánh vác.

 

Lục Ngọc thấy trưởng thôn xử lý sự việc vô cùng thấu đáo, cũng thêm gì nữa. Lúc , tiếng máy kéo "cạch cạch cạch" từ Bạch Gia Thôn xa xa vọng , mỗi lúc một gần, thu hút sự chú ý của .

 

---

Loading...