Từ Nữ Phụ Mệnh Khổ Thành Thê Chủ Nhân Gia - Chương 222

Cập nhật lúc: 2025-11-05 09:28:02
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qTxv2arfV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngày hôm , còn tới buổi trưa, các công nhân trong xưởng rục rịch từ sớm, thi thoảng lén ngoài qua ô cửa kính.

 

Chuyện trò rôm rả, ai nấy đều nhắc đến món thịt kho và gỏi trứu danh hôm qua.

 

“Hôm nay mua hai cân mới !” Hôm qua chỉ vớ một cân, về nhà, cả nhà xơi tái trong nháy mắt, chẳng bõ bèn gì.

 

Lần định mua hai cân mang về, buổi tối cùng cả nhà thưởng thức.

 

Mấy đồng nghiệp cứ như hổ đói, ăn thịt kho thì ngốn cơm . Họ tranh gắp miếng cuối cùng, khiến ăn chẳng bõ dính răng.

 

Cũng ngại từ chối, dù cũng là đồng nghiệp cùng , khác xin thì dám cho.

 

mua một cân là !”

 

Rất nhiều chụm , chuyện vô cùng hăng say.

 

Ai từng mua thì mua tiếp, ai mua thì cũng nếm thử và đặt mua.

 

Ngay cả ông chủ bếp của xưởng gang thép cũng sang dặn dò học đồ bên cạnh: “Hôm nay nấu nhiều cơm lên một chút, còn đồ ăn thì giảm bớt .” Ông cũng đồn hôm nay vẫn thịt kho để bán.

 

Nghe ông , học đồ phục: “Họ lấy quyền gì mà bán thịt kho, còn bán ngay cổng nhà máy nữa chứ? Đây chẳng là ngang nhiên cướp khách ?”

 

Ông chủ bếp : “Có gì mà ầm lên?” Ông nếm thử , món đó ngon tuyệt vời.

 

Tay nghề của món quả thực cao hơn ông một bậc.

 

Những đầu bếp lão luyện như họ đều hiểu rằng, nghề bếp là cả một kho tàng kiến thức chung, chẳng ai dám vỗ n.g.ự.c xưng độc bá cả.

 

Hơn nữa, khi ông ngoài tỉnh tham gia thi bằng cấp, cao thủ trong mảng nấu nướng nhiều kể xiết, tuyệt đối thể coi thường khác.

 

Tuy học đồ bất mãn, nhưng cũng dám tranh biện gì thêm với ông chủ bếp, chỉ đành ấm ức ngậm miệng.

 

Ông chủ bếp đích đến kiểm tra việc nấu cơm, nhà bếp nấu lượng cơm gấp đôi bình thường.

 

Người đầu bếp chủ quản nấu cơm hoảng hốt: “Nấu nhiều cơm như , liệu bán hết ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-nu-phu-menh-kho-thanh-the-chu-nhan-gia/chuong-222.html.]

Thời tôn sùng tiết kiệm, chỉ thị nhiều , yêu cầu ăn bao nhiêu thì nấu bấy nhiêu. Nếu xuất hiện tổn thất lớn, nhà bếp đều gánh vác.

 

Ông chủ bếp điềm tĩnh : “Cứ như , tự cách xử lý!” Thấy ông , những khác chỉ đành theo lời ông , nấu nhiều cơm hơn.

 

Lưu Chương và Từ Ái Đảng gặp từ sớm, đang đợi Lưu Bàng và bên ngoài.

 

Chẳng cần ai khác, ngay cả họ thấy giờ cơm trưa sắp đến cũng chút sốt ruột: “Lưu Bàng quả nhiên bản lĩnh, đúng là tạo chút tiếng tăm .”

 

Món thịt kho và gỏi hôm qua của họ đúng là đãi một bữa ngon miệng. Cứ đó chuyện trò, ai cũng đều đang về các món ăn hôm qua.

 

“Theo , vẫn là Lục Ngọc lợi hại nhất.” Từ Ái Đảng thở dài cảm thán. Trước đây chỉ Phó Cầm Duy tài giỏi, bây giờ xem thật sự là kẻ chiến thắng cuộc đời.

 

Bản Phó Cầm Duy đành là tài giỏi xuất chúng, nay cưới cô vợ xinh đảm đang việc bếp núc.

 

Từ Ái Đảng : “ định mua nhiều một chút!” Lúc về, trong xưởng lò xo đồn ầm lên khắp nơi .

 

Ai cũng tấm tắc khen ngon, khiến ngay cả trong nhà cũng đ.â.m tò mò.

 

Anh là con trai của phó xưởng trưởng, trong nhà đều là quyền cao chức trọng, bình thường quen với những món sơn hào hải vị. Nghe món thịt đầu heo ngon đến mê hồn như , ai nấy đều tới nhờ mang về một ít.

 

Từ Ái Đảng đồng ý, nghĩ bụng đằng nào cũng là công mua. Tiện miệng hỏi thử, kết quả ai cũng mua. Anh tính , ít nhất mua hai mươi cân.

 

Lưu Chương kinh ngạc đến đần mặt : “Cậu mua nhiều như gì?”

 

Anh vốn chỉ định mua một cân về cho cha nếm thử.

 

Vừa Từ Ái Đảng mua đến hai chục cân, bỗng nảy ý ganh đua, cất tiếng: “ cũng mua hai chục cân!” Anh còn chẳng kịp nghĩ mua xong sẽ chia chác , chỉ tuyệt đối thể để Từ Ái Đảng qua mặt.

 

Từ Ái Đảng hỏi: “Cậu mua nhiều đến thế gì? thực sự là mua hộ đấy!”

 

Lưu Chương cũng cứng miệng y chang.

 

Họ đợi, xa xa thấy chiếc xe ô tô của Lưu Bàng từ từ chạy đến. Nhìn đồng hồ thấy sắp đến giờ kẻng nghỉ trưa, từng tốp lượt xin phép ngoài mua hàng.

 

Hai sốt ruột, chẳng thế là lỡ hết việc ?

 

---

Loading...