Từ Nữ Phụ Mệnh Khổ Thành Thê Chủ Nhân Gia - Chương 221

Cập nhật lúc: 2025-11-05 09:28:01
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trong tay họ vẫn cầm theo hộp cơm, định về nhà ăn mua bốn lạng cơm về lót . Nào ngờ, nhà ăn hết cơm .

 

Lưu Chương ngớ , thể như , bình thường nhà ăn cơm luôn thừa mứa, sạch bách. Trong lòng , tất thảy đều quy công cho món thịt kho trứ danh.

 

Bếp trưởng cũng đôi phần ngượng ngùng, chuyến ông nấu ít cơm, nhưng bây giờ nấu thêm thì muộn . Từ Ái Đảng liền : “Thôi , qua xưởng chúng mà ăn tạm.” Xưởng lò xo ít , chắc vẫn còn cơm.

 

Y như rằng, khi sang đến nhà ăn xưởng lò xo, vẫn còn cơm trắng và màn thầu.

 

Họ mở hộp cơm , tấm tắc khen: “Bàng Tử quả nhiên quá đỗi chu đáo!” Toàn là món ngon vật lạ bày biện tươm tất.

 

Mỗi thứ một ít, họ cứ thế mà chén một miếng lớn, càng ăn càng ngon miệng, một suất cơm bõ dính răng, xới thêm hai nữa.

 

Đợi khi đặt bát cơm xuống, bụng no căng, chẳng buồn nhúc nhích.

 

Mọi trong xưởng vẫn đang bàn tán rôm rả về món thịt kho và nộm.

 

Ngon đến tê đầu lưỡi.

 

Những mua hoặc chẳng tiền mua đó, xong liền cảm thấy mất cả hồn vía việc. Ai nấy chỉ mong ngóng đến mai, để ào mua cho bằng .

 

Ngay cả bếp trưởng của xưởng gang thép cũng ăn ngon lành. Trên miệng ông ngừng xuýt xoa khen ngon, khiến các đầu bếp xung quanh ứa cả nước miếng.

 

Lại còn vài mua nộm, định bụng tối về nhâm nhi cùng dăm ba chén rượu.

 

Những khác thấy , vội vàng ngỏ lời: “Hay là chúng cùng uống rượu , mang rượu đây !” Ý tứ rõ ràng là ăn ké.

 

Người bên cạnh dứt khoát từ chối: “Không cần , nhà rượu sẵn .” Nói xong, thèm nể nang mà gạt phắt .

 

Đợi tới chiều, khi xưởng trưởng của xưởng gang thép xưởng việc, ông cảm thấy thư ký một mùi đồ ăn lạ lẫm, thơm nức mũi. Bèn hỏi: “Hôm nay bếp trưởng nấu món gì ?”

 

Thư ký đáp là củ cải hầm thịt.

 

Xưởng trưởng xong, vội vàng tới nhà ăn dùng bữa một phần. Thấy xưởng trưởng tới ăn, bếp trưởng vội vã chạy bếp, thêm hai món tươm tất, còn tiện thể chạy sang xưởng lò xo vay chút cơm trắng.

 

Xưởng trưởng ăn xong chỉ thấy nhạt nhẽo vô vị.

 

Ông chút ấm ức trong lòng, nhưng cũng hỏi han gì, bởi chẳng ai hé răng. Mùi thơm nức đó vẫn còn là điều bí ẩn lời giải trong lòng xưởng trưởng.

 

Khi về, lắm điều kể với Lưu Chương.

 

Lưu Chương tật giật , chuyện dám với cha, một đ.á.n.h chén hết cả.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-nu-phu-menh-kho-thanh-the-chu-nhan-gia/chuong-221.html.]

Trong bụng tính toán, quyết định thể để lộ chuyện , nếu cha sẽ đ.á.n.h mất. Anh nghĩ, cùng lắm thì mai sẽ dốc tiền mua thêm một suất, thể để ông cụ nhà cứ mãi tơ tưởng đến đồ ăn của khác.

 

Lưu Bàng và Lục Ngọc trở về.

 

Trong phòng việc riêng của Lưu Bàng một bóng .

 

Anh mở hòm tiền , trút hết xuống nền nhà. Tiền chất đống, tựa một gò đất nhỏ, họ đếm đếm , ngờ hơn bảy trăm tệ.

 

Lưu Bàng mồm ngừng lẩm bẩm: “Phát tài , phát tài lớn !”

 

Mỗi chia , gần 400 tệ.

 

Trước bán ba cái đồ lặt vặt, tổng cộng cũng tới ngàn, bây giờ thì tìm lối thoát, con đường ăn.

 

Lưu Bàng : “Hôm nay tới , còn nhiều . Đợi ngày mai tha hồ mà bán đắt hàng.”

 

Lục Ngọc đồng tình gật đầu.

 

Hôm nay là buổi đầu ăn, nhiều thứ còn thiếu thốn, bao gồm dưa chuột, lạc rang, tới cuối cùng đều cháy hàng sạch bách.

 

Lưu Bàng và Lục Ngọc chia tiền ngay tại chỗ, lòng cô rộn ràng khôn tả.

 

Nếu cứ như , chẳng nửa tháng là thể kiếm ngót nghét hai nghìn tệ ? Trước cô mơ cũng chẳng dám mơ tới.

 

Hơn nữa ở đây xúm xít phụ một tay, thì vẻ bận rộn, chứ thực lòng Lục Ngọc nào mệt nhọc gì.

 

: “Gia vị vẻ đủ, chắc mua thêm kha khá.” Số thịt heo thực sự hao tốn gia vị quá chừng.

 

Mua gia vị bao gồm các loại hương liệu, gia vị khử mùi, dưa chuột và lạc rang cũng sắm sửa thêm kha khá.

 

Lục Ngọc phiếu lương thực, liền tới hợp tác xã mua bán của Phó Cầm Duy.

 

Phó Cầm Duy thấy Lục Ngọc mặt mũi tươi rói, rạng ngời, bèn hỏi: “Tình hình ?”

 

“Bán đắt như tôm tươi!” Lục Ngọc còn đưa hai hộp thức ăn cất giấu từ cho .

 

Phó Cầm Duy mở , chính là món nộm và vài món nguội khác. Các cô mậu dịch viên ai nấy đều tấm tắc khen ngợi, tài nấu nướng của Lục Ngọc đúng là bậc thầy.

 

Thường ngày, duy nhất nếm những món cô nấu chỉ Phó Cầm Duy.

 

Lần , Lục Ngọc ngốn hết cả trăm đồng bạc để mua gia vị, nhưng Lục Ngọc thấy tiền xứng đáng, vì cô sẽ sớm thu hồi vốn liếng.

 

---

Loading...