Ban đầu, trưởng thôn bảo học chỉ là họ thời gian rảnh rỗi, đỡ sinh chuyện, phá phách lung tung.
thôn Đại Vũ lãnh đạo cấp huyện chú ý. Cứ dăm ba hôm, cán bộ huyện ghé thăm dò hỏi. Nghe họ bắt đầu mở lớp xóa mù chữ cho nông dân, sức ủng hộ, còn ngớt lời khen trưởng thôn giác ngộ cao.
Trưởng thôn khen nên vui, bèn khoe khoang với cấp ở huyện.
Bây giờ học nữa, chẳng đang vả mặt ông .
Ông lỡ buông lời khoe khoang .
Người dân trong thôn thấy trưởng thôn vui, vội vàng lựa lời tránh, sợ ông ghi thù trong lòng.
Sau một hồi ầm ĩ như , tỉ lệ đến lớp cao hơn một chút.
Chị Lý suốt ngày ở bên ngoài lải nhải chuyện chuyện về Lục Ngọc.
Trưởng thôn còn đặc biệt gọi chồng của chị tới: “Bảo con Lý bớt lời một chút, đừng gây sự hoài. Lục Ngọc là do đề cử, nếu gì bất mãn thì cứ đến tìm thẳng mà .”
Chồng của chị Lý cũng vợ đắc tội với cán bộ, vội vàng xun xoe : “Con cô ý gì ạ, chỉ là miệng mồm khéo léo thôi. Cháu về nhất định sẽ cô , thủ trưởng đừng chấp nhặt gì.”
Trưởng thôn hừ một tiếng: “Làm gì cũng xong, gây sự thì giỏi!”
Chồng của chị Lý ở chỗ trưởng thôn lấy lòng xong, về nhà liền hung hăng giáo huấn vợ một trận trò.
“Có cô ngốc ? Lục Ngọc bây giờ là cán bộ thôn, cô lấy gì mà lấy trứng chọi đá với ?”
Sở dĩ con Lý mặt chống đối Lục Ngọc như là vì chồng lỡ khen cô mấy câu, chị liền đ.â.m nghi ngờ, cho rằng chồng ý tơ tưởng Lục Ngọc.
Cái tính đa nghi ăn sâu m.á.u chị từ lâu, giờ chỉ cần nhắc đến Lục Ngọc là y như rằng chị bùng nổ ngay lập tức: “Được thôi, cứ bênh vực cô !”
Cái giọng điệu thật khó chịu, chồng chị cũng phát cáu: “Cái gì mà bảo vệ cô chứ? Lục Ngọc là cán bộ thôn, cần bảo vệ chắc!”
“Cái con cô việc gì cũng thích hắt nước bẩn lên đầu khác.”
Chị Lý đáp: “Chẳng chỉ vì thấy xinh , sức bảo vệ thế nào thì cũng của . Đàn ông các , chẳng đứa nào nên hồn cả!”
Chồng chị , bực : “Hình như cô điên đó, thích gì thì , sống ở đây thì cút về nhà đẻ mà ở!”
Chị Lý thấy chồng thật sự nổi giận, cũng dám chọc giận thêm nữa, bèn lủi phòng bắt đầu hờn dỗi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-nu-phu-menh-kho-thanh-the-chu-nhan-gia/chuong-202.html.]
…
Lớp bổ túc văn hóa học hơn một tháng, phần lớn chẳng thêm là bao nhiêu chữ, vả , ai nấy đều thể tự tra từ điển, khi gặp chữ , tra xong cũng tự cách .
Ông cụ trong thôn gọi Lục Ngọc , hỏi dò: “Này cô bé, đồn thổi là trong thôn sẽ đặt mua báo dài hạn ? Thật ?”
Mọi bên ngoài thì đồn đại ầm ĩ, nhưng từ đầu tới giờ ai xác nhận.
Lục Ngọc khẳng định: “Dạ, là thật đấy ạ!” Quả thật, đề nghị đặt báo chính là do cô đề xuất.
Trưởng thôn cũng thích báo, nhưng những tờ báo ông mua về từ sạp báo đa phần đều là báo cũ, hết thời sự.
Trưởng thôn đặt mua báo nhưng cách.
Việc đặt mua báo trong thời buổi vô cùng rắc rối, thư đặt mua, đó gửi tiền ngân hàng. Khi thủ tục tất, mỗi kỳ họ sẽ gửi báo về tận nơi.
Lục Ngọc nhất định báo, bởi cô rõ thập niên 80 là thời kỳ biến động khôn lường, mỗi giây mỗi phút đều thể chính sách mới ban hành.
Ý nghĩ bỗng chốc trùng khớp với trưởng thôn.
Trưởng thôn vốn thích báo, nay chịu khó đặt giúp, còn gì bằng!
Trước ông ý định đặt báo, nhờ cậy ở huyện, mà còn họ buông lời trêu chọc mấy câu.
Báo về đến nơi, trưởng thôn thông báo , bảo rằng ai cũng đều thể .
Tin khiến bà con trong thôn vô cùng phấn khởi, bởi lẽ trong thôn chẳng mấy nhà máy thu thanh.
Muốn tin tức bên ngoài đều dựa lời truyền miệng. Nay báo trực tiếp thì càng tiện lợi, hơn nữa, báo cũng vẻ học thức.
Có động lực , tinh thần học chữ của càng thêm hăng hái.
Trong thôn, báo tuần đặt với giá ba mươi hai tệ một năm.
Đây là loại sách báo cấp tỉnh.
Để đặt mua cũng lắm công phu, hề dễ dàng chút nào.
Đương nhiên, cán bộ huyện cũng chuyện , còn đích gọi điện cho trưởng thôn hỏi thăm. Sau khi câu trả lời chắc chắn, ở huyện còn ngớt lời khen họ thạo nghiệp vụ, nắm bắt nhanh nhạy.
---