TỰ NHƯ VI - Chương 43

Cập nhật lúc: 2025-12-30 00:56:17
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VOeVJoUJl

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng càng , càng khiến cảm thấy đê hèn. Nàng càng , càng khiến tự ti.

Thực nàng đang chuyện . Nàng bao giờ quên những lời chúng từng .

Hai năm nay, cũng nhiều lén lút từ xa quan sát nàng.

Từng thấy nàng ở trong thư viện, từng câu từng chữ dạy trẻ con và các cô gái sách. Đứa trẻ sáu tuổi và cô gái mười sáu, mười bảy tuổi chung một phòng, tiếng sách trong trẻo bay khỏi cửa sổ, vượt qua bức tường.

Từng thấy khi bọn trẻ nghịch ngợm, nàng, luôn hiền lành và lễ độ, cầm gậy đuổi đ.á.n.h khắp sân.

Từng thấy nàng xắn tay áo ở ngoài đồng, cùng lão nông việc, gánh nước tưới ruộng. Nàng ngã xuống ruộng, tay chân trầy xước. Ta đau lòng, nhưng định bước tới thì nhớ nàng gặp .

Từng thấy khi cây trồng héo úa, nàng giữa đồng buồn bã.

"Vương gia khách sáo ."

Nàng mới là khách sáo thật sự, khổ trong lòng.

"Vương gia gần đây ?"

Tinhhadetmong

 

Nàng xuống bờ ruộng, tiện tay hái một bông hoa nhỏ bên đường cài lên tóc. Những cánh hoa vàng rực xen lẫn giữa mái tóc đen nhánh của nàng, ánh mắt hướng về cánh đồng rộng lớn phía , khóe môi mang theo nụ tự do tự tại.

Ta xuống bên cạnh nàng, lý trí khiến giữ cách nửa cánh tay với nàng: "Không lắm. Mặc dù chiến sự lắng xuống, nhưng Bắc Cương chịu chiến loạn nhiều năm, nhiều tàn dư cũ còn tồn tại. Các thế tộc ở Bắc Cương cắm rễ sâu, Hung Nô tuy quy thuận nhưng vẫn hòa nhập, tất cả đều thể giải quyết trong một sớm một chiều."

"Cai trị một vùng đất hề dễ dàng hơn việc trận g.i.ế.c địch. Những chi tiết vụn vặt và sự cân bằng cục diện, vẫn đang trong quá trình tìm tòi."

Nàng nhếch môi, giọng bình thản, chậm rãi : "Trị đại quốc như nấu món cá nhỏ, cần từ từ. Cai trị một vùng đất cũng . Vương gia hai năm nay thực . Khi mới đến trấn Lục Hợp, đường phố nơi đây tiêu điều, khắp nơi toát lên vẻ hoang tàn, chỉ bảy tám cửa hàng bán thịt dê và rượu, còn bây giờ quán rượu, quán mọc lên san sát, thậm chí cả tiệm vải lụa từ phương Nam cũng mở. "

"Cuộc sống của dân trong trấn và vùng lân cận cũng thể thấy rõ là đang hơn. Họ tuy , nhưng cũng là nhờ mà cuộc sống của họ lên từng ngày. Người ? Khi đến thăm nhà học trò, thậm chí còn thấy họ lập bài vị trường sinh cho ."

Nói đến cuối, nàng dường như cũng thấy thú vị, giọng thêm chút tinh nghịch.

"Bài vị trường sinh ?" Ta cúi đầu một cách bất đắc dĩ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-nhu-vi-npdj/chuong-43.html.]

"Lòng dân hướng về , họ sẽ theo đó. Người dân Bắc Cương yêu quý . Có những thứ tưởng chừng đáng kể, nhỏ bé như hạt bụi, nhưng thực tế ẩn chứa sức mạnh long trời lở đất." Nàng siết c.h.ặ.t t.a.y, "Phụ từng , một đất nước chỉ quân vương, mà còn tạo thành từ hàng ngàn hàng vạn bách tính. Cần coi trọng lòng dân, nơi nào lòng dân hướng về, nơi đó thể mở mang bờ cõi, thể bảo vệ quốc gia an ."

"Cho đến bây giờ, vẫn thấy ông đúng, chỉ là ... ông quên."

Giọng nàng mang theo chút cảm khái. Ta lắc đầu, khẩy thở dài một tiếng.

"Thời gian vô vết, lòng dễ đổi ."

Thái phó Tự năm xưa là một nhân vật phong thái hiên ngang như . Ông từng bất chấp áp lực của quyền quý, mạo hiểm dâng vạn lời tấu chương vì dân lũ lụt ở phía Nam, cũng từng lý lẽ phân minh vì những dân hàm oan. Khi manh mối điều tra chỉ ông , cũng thể tin . Phải điều tra vạn , nếu thực sự dám tin.

"Vậy... Vương gia đổi ?" Nàng đột nhiên hỏi.

"Ta..." Ta sững sờ, cuối cùng vẫn dám đưa câu trả lời chắc chắn, lắc đầu, "Không . Tương lai quá xa, một cho đến khi trút thở cuối cùng, ai dám những lời tuyệt đối như ?"

Khựng một chút, , thăm dò hỏi: "Vi Vi, nàng đang lo lắng ? Có lẽ nàng thể chọn cách giám sát . Nếu một ngày quyền lực mờ mắt, bỏ mặc dân sinh, trở nên tham lam tàn bạo, nàng hãy tự tay kết liễu ."

"Ta chẳng qua chỉ là một nữ t.ử yếu đuối."

"Nàng tay, tuyệt đối phản kháng." Ta thẳng nàng, thấy nàng rũ mắt xuống, tránh né ánh mắt của .

"Vương gia, nếu thật sự ngày đó, e rằng cũng đến lượt tay. Tự nhiên sẽ những giống như tranh . Rốt cuộc vẫn tin, đời công lý và chính nghĩa."

Có lẽ thấu dụng tâm của , chuyện nữa, nàng dậy: "Cũng muộn , buổi chiều còn lên lớp, Vương gia, đây."

Nàng khom hành lễ, tư thế đoan trang, khác gì ngày xưa.

Ta bóng lưng nàng. Gió Bắc Cương thổi qua nàng, vạt váy tung bay.

Ta lẽ nên đuổi theo, nhưng .

Hà Nhị lẽ đúng, là một kẻ hèn nhát.

Nếu thực sự thể buông bỏ, lẽ đến lúc nên dũng cảm hơn.

 

Loading...