TỰ NHƯ VI - Chương 37

Cập nhật lúc: 2025-12-30 00:45:57
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L5EIsp3Qa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi bước khỏi cửa, thấy một giọng già nua từ phía : "Hãy chăm sóc cho con. Bà tuổi ."

"Và... hãy sống thật với Vương gia. Chàng trông vẻ cứng rắn, nhưng thực lòng mềm."

"Vi Vi, năm xưa cha chọn cho con, suy nghĩ cho con."

"Vâng." Ta c.ắ.n răng, giọng nghẹn , bước ngoài.

Vừa bước , thấy Nhiếp Hàn Sơn thẳng bên ngoài phòng giam.

"Nói xong ."

"Vâng." Ta đầu tránh ánh mắt , đưa tay lau nước mắt.

"Ta đến đưa nàng về nhà."

"Được."

20

Trên đường về bằng xe ngựa, cả hai im lặng.

Mấy ngày nay vẫn luôn né tránh . Giờ chuyện cuối cùng cũng giải quyết, đến lúc chuyện.

Ta dặn Hổ Phách chuẩn bữa tối, và cùng lặng lẽ ăn xong bữa ăn .

"Hôm nay thời tiết . Vương gia cùng vườn dạo một chút ?" Ta , mỉm với .

"Được." Nhiếp Hàn Sơn , hiếm khi cũng nở nụ .

Ta đưa tay với , hai bàn tay nắm lấy .

Phong cảnh trong vườn , nhưng ít khi đến đây.

 

Ta cho những hầu lui xuống, chúng vai kề vai con đường lát đá xanh.

Không ai gì. Cảnh sắc đầy hoa cỏ, nở rộ rực rỡ.

Đột nhiên, phá vỡ sự im lặng: "Ta thể để ông sống sót."

Chàng tên, nhưng hiểu. Chỉ là cần thiết nữa.

"Đa tạ Vương gia. Chỉ là... con sai chuyện, cuối cùng vẫn trả giá. Hơn nữa, phụ lẽ cũng sống. Có thể giữ thây, lắm ." Ta lắc đầu.

"Vi Vi, nàng ... hận ?"

"Không hận. Chỉ là một chuyện, cầu xin Vương gia."

Tinhhadetmong

"Chuyện gì?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-nhu-vi-npdj/chuong-37.html.]

Ta thẳng, , thẳng mắt : "Vương gia hãy báo với rằng bệnh mà c.h.ế.t. Từ nay về , đời sẽ còn Từ Như Vi nữa."

Chàng nắm c.h.ặ.t t.a.y . Sau một lúc im lặng, : "Nàng ?"

Ta rũ mắt: "Vâng."

"Tại ? Những việc cha vợ ..."

Chàng hết thì cắt ngang: "Không ."

Ta lắc đầu, ánh mắt càng dịu dàng hơn: "Vương gia thực cũng rõ, ? Giữa quá nhiều sự nghi ngờ, thăm dò và toan tính."

"Hôn sự của chúng vốn dĩ là một cuộc giao dịch dựa lợi ích. Cho nên Vương gia mới thể trong ngày đại hôn, mặt bao nhiêu khách khứa, bỏ mặc . Chàng chắc Liễu di nương chỉ là mượn thế màu, chỉ là luôn đề phòng , đó dùng Liễu di nương để thăm dò nhiều ."

"Lúc đó hiểu nàng. Cuộc hôn nhân đến quá kỳ lạ, mà phận của phụ nàng quá đặc biệt. Trước đây, ông cũng từng ngầm lôi kéo . Bắc Cương lúc đó đang trong thời kỳ rối ren, thể nghĩ nhiều." Chàng vội vàng giải thích.

Ta : "Vương gia, những lời là trách cứ . Đứng ở vị trí của mà suy nghĩ, nếu đổi chỗ với , e rằng cũng sẽ như . Cách của , cũng hẳn lợi cho . Sự lạnh nhạt của ít nhất đổi cho vài năm sống yên ."

"Tuy nhiên, thực tế, từ bây giờ, Vương gia thực hề nghĩ sai. Sự xuất hiện của vốn dĩ mục đích, đó là lợi dụng ."

"Dù , nàng vẫn khác với bọn họ."

"Thật ? Thiếp thấy chúng gì khác biệt." Ta khựng , "Thiếp và ."

Đồng t.ử của co .

Ta mỉm , tiếp tục : "Thiếp ơn những điều mà Vương gia dành cho trong thời gian qua. Đây là thời gian vui vẻ nhất trong suốt quãng thời gian cô đơn dài đằng đẵng kể từ khi gả cho . Chỉ là, trong sự đó của Vương gia, cũng nhiều sự ích kỷ. Vương gia ngay từ đầu Thái t.ử Thập tam hoàng t.ử lên ngôi. Chàng vẻ như ngoài cuộc, nhưng cũng từng bước mượn thế dẫn dắt. Nếu , Thập tam hoàng t.ử e rằng sẽ liều lĩnh như . Một cẩn trọng như phụ cũng sẽ mạo hiểm, chọn một cách thức cực đoan như . Và mục đích cuối cùng của ngai vàng."

"Hắn đáng c.h.ế.t." Nhiếp Hàn Sơn một cách bình thản.

Ta gật đầu, nghiêm túc : "Phải, đáng c.h.ế.t."

" trong chuyện , rõ phụ cuối cùng sẽ đối mặt với điều gì. vẫn hợp tác với . Thiếp là đồng phạm."

Khi đến hai chữ cuối cùng, kìm mà hạ giọng, giống như đang tự chế giễu.

"Ta cho ông nhiều cơ hội." Nhiếp Hàn Sơn im lặng, mím c.h.ặ.t môi.

"Thiếp . Thiếp cũng khuyên. Chỉ thể , con rốt cuộc sẽ ám ảnh suốt đời bởi chấp niệm." Ta buông tay , lùi vài bước, tạo một cách nhất định.

Chàng tiến lên vài bước, nhưng cuối cùng đến gần hẳn.

"Vi Vi, thực sự thích nàng. Những điều với nàng hề giả dối."

"Thiếp . Nếu , Vương gia cũng cần tốn công sức, tìm cách để bảo vệ bộ gia tộc họ Tự của . Vương gia, về điều , ơn . Chỉ là, thể vượt qua chính ."

"Vương gia, tuy tiếp cận mục đích riêng, nhưng công bằng mà xét, thể rằng trong sạch và hổ thẹn. Thiếp bao giờ bất cứ điều gì tổn thương đến , cũng từng hại dân chúng Đại Hạ. Còn về phụ , ông đáng trừng phạt. Là con cái, gì thêm. cuối cùng, và Vương gia là một cặp vợ chồng bình thường. Những gì xảy thể biến mất. Thay vì sống với trong sự ngăn cách, chi bằng chia tay, cho cả hai. Vương gia cũng sẽ gặp một phụ nữ hơn. Hai sẽ sống một cuộc đời hạnh phúc, viên mãn."

Chàng chằm chằm mắt lâu, giọng chút khó khăn: "Vi Vi, nàng ... yêu ?"

Ta từng nghĩ sẽ ngày thấy vẻ bất an như trong mắt .

Loading...