TỰ NHƯ VI - Chương 27

Cập nhật lúc: 2025-12-30 00:33:17
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4LCh8rI9Ue

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta xua tay, : "Từ Bắc Cương trở về, cũng lâu gặp Thái hậu nương nương . Cũng nên bái kiến một chút. Hổ Phách, đỡ một tay."

"Vâng."

Hổ Phách lập tức đến, đỡ và đổi sang xe khác.

Xe ngựa chạy trong cung. Hộ đại giám dẫn dọc theo con đường quen thuộc đến Từ Ninh cung.

Trước cửa, Tố Cẩm, cung nữ đắc lực nhất của Thái hậu nương nương đợi sẵn. Nàng dẫn một nhóm cung nữ nhỏ hành lễ với : "Nô tỳ Tố Cẩm bái kiến Trấn Bắc Vương Vương phi."

Ta ngạc nhiên, nhưng mặt hề lộ . Ta mỉm : "Tố Cẩm cô cô mau dậy. Có chuyện gì mà phiền đến cô cô như ?"

Tố Cẩm kiên quyết hành lễ xong, thẳng dậy, nở một nụ hiền hậu với .

Quan hệ giữa nàng và Thái hậu nương nương cũng giống như quan hệ giữa Hổ Phách và , là tình nghĩa lớn lên cùng từ nhỏ.

Hơn nữa, Tố Cẩm vì Thái hậu nương nương mà cả đời lấy chồng, địa vị trong cung tự nhiên tầm thường.

"Cũng gì. Chỉ là nô tỳ Hộ đại giám kể về hành động vĩ đại của Vương phi nương nương ở thành Hồn Dương, trong lòng kính phục, cảm động thôi."

"Tố Cẩm cô cô khách khí . Không thể so với những tướng sĩ xông pha trận mạc. Ta chỉ một vài chuyện nhỏ trong khả năng của thôi." Ta khách khí đáp .

"Vương phi nương nương cần khiêm tốn." Khóe môi Tố Cẩm cong lên một đường cong quen thuộc, giơ tay mời trong, "Mời . Thái hậu nương nương hôm nay còn đặc biệt tự xuống bếp món bánh khoai mỡ táo tàu mà thích ăn nhất."

"Vậy thì thật phúc ."

Ta mỉm , rũ mi xuống, cung điện lộng lẫy phía , chỉ cảm thấy trái tim siết c.h.ặ.t, như thể đang bước miệng của một con thú khát m.á.u.

Hổ Phách chặn ngay bên ngoài điện. Nàng lo lắng một cái.

Bên cạnh một cung nữ nhỏ bạo dạn gọi: "Đây là Hổ Phách tỷ tỷ ? Đi cùng chúng nhé, sảnh phụ ăn trái cây ."

"Đi ." Thấy lên tiếng, Hổ Phách mới theo.

Tinhhadetmong

Tố Cẩm vén rèm cửa pha lê, dẫn .

Trong điện, Thái hậu nương nương vẫn còn phong thái, mặc một bộ y phục vải mềm mại, giản dị, tựa chiếc ghế dài.

Dưới trướng bà, Hoành Dương công chúa nay trưởng thành và Thái t.ử đương triều đang ngay ngắn, trò chuyện vui vẻ.

Thấy , Thái hậu nương nương mắt sáng lên, chống thẳng dậy.

 

"Như Vi, Như Vi, mau đây! Mau đây! Để ai gia cho rõ."

Ta vội vàng vài bước, khi hành lễ nhẹ, ngoan ngoãn mặt Thái hậu nương nương.

"Nhìn xem, gầy ít." Thái hậu nương nương thiết nắm lấy tay , khẽ vỗ, ánh mắt đầy sự thương xót, "Loạn binh ở thành Hồn Dương chắc hẳn con sợ lắm ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-nhu-vi-npdj/chuong-27.html.]

"Có chút dọa sợ. Là Như Vi , bận tâm đặc biệt phái Hộ đại giám đến đón Như Vi về. Chỉ là lúc đó tình hình khẩn cấp..." Ta cúi đầu, lộ vẻ mặt ngoan ngoãn đúng mực.

"Ai gia hiểu mà!" Bà , ánh mắt càng thêm hiền từ, "Ai gia cũng từng ở cái tuổi của các con. Sự thật chứng minh, ai gia lầm . Giao Hàn Sơn cho con, ai gia cũng coi như thể ăn với cha của Hàn Sơn ."

"Thái hậu nương nương quá lời. Vương gia minh thần vũ, là Như Vi trèo cao mới đúng. Người như , thật khiến Như Vi hoảng sợ."

Người phụ nữ mặt bình thường. Người thể vượt qua vô mỹ nhân tài, nhan sắc, mưu kế trong cung để vươn lên, thể là hiền lành ? Ngay cả khi bà là cô ruột của Nhiếp Hàn Sơn, mỗi gặp bà đều một cảm giác kiêng kỵ khó hiểu.

"Vương phi tỷ tỷ cần gì khiêm tốn? Theo thấy, ca ca Hàn Sơn cưới tỷ tỷ là phúc khí của ca ca đấy." Hoành Dương công chúa che miệng, duyên .

Ta nghiêng đầu nàng. Nàng tinh nghịch chớp mắt với .

Những năm qua, cũng nghĩ đến vô trong đêm khuya, nếu ngày đó nàng rơi xuống nước, cứu nàng , liệu và Nhiếp Hàn Sơn gặp trong một mối quan hệ khác ?

Tuy nhiên, lý trí với , ngay cả khi Hoành Dương công chúa, cuối cùng vẫn sẽ gả cho .

Chẳng qua là đổi một lý do mà thôi.

Còn vì ? Có lẽ đến mức nào, mà vì một cha đang Thái t.ử Thái phó. Ta là chọn nhất.

Mỗi khi nghĩ đến đây, cảm thấy vô vị, nhưng lúc thể để khác nhận .

Ta chỉ đành cúi đầu giả vờ ngượng ngùng.

Thái hậu nương nương thấy thì , khẽ kéo xuống ghế dài. Có cung nữ bưng món bánh khoai mỡ táo tàu mà thích nhất, dỗ dành ăn.

Sau vài câu chuyện phiếm, thêm Hoành Dương công chúa xen , Thái t.ử điềm đạm, ấm áp, khí vẻ khá hòa hợp.

Thấy hơn hai canh giờ trôi qua, mệt, nhưng Thái hậu nương nương vẫn ý định dừng .

Khi uống một ngụm , chuẩn lấy tinh thần, Tố Cẩm ở ngoài cửa vội vàng chạy .

"Thái hậu nương nương, Trấn Bắc Vương ở ngoài điện cầu kiến, rằng nương nương kéo Vương phi trò chuyện lâu như , mau trả vợ cho ."

Nói câu , trong mắt Tố Cẩm đều ánh lên ý .

Tai đỏ bừng.

Thái hậu nương nương với vẻ trêu chọc: "Được , cho . Nói cứ như bà già hiểu chuyện ."

Tố Cẩm ngoài. Không lâu , Nhiếp Hàn Sơn, mặc một chiếc áo lụa gấm màu ngọc bích, đầu đội mũ ngọc, bước .

Sau một hồi bái kiến, là một trận hàn huyên.

Ta giống như một đứa trẻ ham chơi Nhiếp Hàn Sơn dẫn ngoài.

Chàng nắm tay , thong thả sóng đôi.

 

Loading...