Từ Mạt Thế Xuyên Đến Thập Niên 70: Ác Nữ Ngược Tra Làm Giàu - Chương 947
Cập nhật lúc: 2025-12-06 17:18:42
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Năm năm .
Ba chị em năm tuổi, mẫu giáo ở nhà trẻ quân khu, gần với khu gia thuộc, ba chị em tự thể tự học tự về, cần lớn đưa rước.
Năm năm nay Thẩm Kiêu cũng rảnh, thăng chức, giờ là phó quân trưởng của quân đội, đợi Minh Chấn Hưng về hưu thì việc sẽ gần như là do ca.
Năm năm Đường Niệm Niệm trải qua cuộc sống như nghỉ hưu, mỗi ngày tiền vô đều đều, nguồn tiền định nhanh chóng tăng thêm, cô và xưởng trưởng Tiền hợp tác mở xưởng máy cắt răng cưa, trở thành xưởng máy cắt răng cưa lớn nhất của Giang Nam, xưởng sản xuất máy hút bụi của cô và Lưu Đan Hà hùn vốn, cũng trở thành công ty kỳ lân của Giang Nam.
Còn nhãn hiệu thời trang của cô, cũng lừng danh đến quốc tế, ngoài còn xưởng kẹp tóc của cô và Chu Quốc Khanh mở, còn nhà máy gia dụng với Tuyền Xuân Vinh, các nhà máy đều ăn nên , ngừng phát triển, mỗi ngày ở nhà cũng tiền tài khoản, đếm cũng đếm xuể.
Trong năm năm cũng xảy ít chuyện, chú nhỏ Đường Mãn Đồng kết hôn với Thượng Quan Tĩnh , bọn họ về một nhà với khiến Đường Niệm Niệm kinh ngạc, bởi vì cô cảm thấy chú nhỏ xứng với Thượng Quan Tĩnh.
Song khi kết hôn, biểu hiện của Đường Mãn Đồng tệ, hai với một đứa con gái, giờ cũng bốn tuổi , tên là Đường Chỉ Huyên, tính cách giống cô bé, tuổi còn nhỏ mà phong thái lớn, cử chỉ hành động điềm đạm, ngay cả Đường Mãn Đồng cũng sợ đứa con gái .
Đường Kiến Thụ cũng kết hôn , vợ là bạn thời đại học, hai với một trai một gái, một nhà bốn hạnh phúc.
Đường Lục Cân và Đường Đông Cường đều kết hôn, công ty mậu dịch của họ thành lập quy mô lớn, ngoài đặc sản quê nhà của Triệu Xuân Mai, còn thu thập những món đặc sản của các dân tộc quốc, đều Tây ưa chuộng, hai bận đến nỗi thời gian để hẹn hò.
Đường Cửu Cân mới thi đại học xong, thiếu nữ trưởng thành đổi một trăm tám mươi độ, lúc nhỏ Cửu Cân mũm mĩm, hiện giờ trở thành thiếu nữ duyên dáng yêu kiều, nếu như chỉ im lặng đó, thì sẽ ai nhận cô bé là cô nhóc thể đ.á.n.h cho mấy tên đàn ông bò đất.
Cưu Cân mới điền xong nguyện vọng, là trường quân đội Kim Lăng, cũng là trường cũ của Nghiêm Trung Kiệt.
Nghiêm Trung Kiệt nghiệp , phân quân đội Kim Lăng, cả hai vẫn luôn thư từ qua , cảm tình , Đường Niệm Niệm hoài nghi em gái rượu của thằng nhóc Nghiêm Trung Kiệt hút hồn , nhưng cô chứng cứ.
Thượng Hải tháng bảy vẫn vô cùng nóng giống như đây, mắt trời chói chang da đầu cũng rát, mỗi khi đến mùa hè Đường Niệm Niệm sẽ cửa lớn , cửa nhỏ bước, ngày ngày ru rú trong nhà hưởng máy lạnh.
Ba đứa con cũng nghỉ hè, ban ngày gần như là thấy bóng dáng dâu, nhưng mà tới giờ cơm vẫn về đúng giờ.
Bạch Tuế và Phúc Bảo vẫn như cũ, chúng nó chỉ sinh một đứa con, là một con sói trắng uy phong lẫm liệt, khi lớn lên ở trong gian Đường Niệm Niệm dành thời gian dắt nó về Đường Thôn, thả Tiểu Bạch ở núi, đến nửa năm, Tiểu Bạch trở thành sói đầu đàn mới, báo thù cho nó.
Tiểu Bạch ở núi vui đến quên cả trời đất, Đường Niệm Niệm cứ để mặc nó, nhưng mang theo Bạch Tuế và Phúc Bảo về quân đội, mấy năm ngoại hình của Bạch Tuế và Phúc Bảo cũng đổi, lông vẫn óng mượt, cô với bên ngoài tụi nó là con của Bách Tuế và Phúc Bảo, cũng ai nghi ngờ.
Hôm đó, khi Đương Niệm Niệm ăn cơm trưa xong, liền trong phòng chợp mắt nghỉ ngơi, ba đứa nhỏ khi ăn cơm xong thì chạy ngoài chơi , Thẩm Kiêu bận công việc, ban ngày gần như ở nhà.
"Chị hai, em ngoài một lát."
Đường Cửu Cân từ trong nhà , mặc chiếc quần bò và áo thun cổ chữ T, cột tóc đuôi ngựa, tràn đầy sức sống thanh xuân.
"Đi cùng Nghiêm Trung Kiệt hả?" Đường Niệm Niệm hỏi. Cô thằng nhóc đó mới nghỉ phép về.
"Dạ, mua xe máy, bảo em cho ý kiến!"
Đường Cửu Cân tính tình thẳng thắn, thật quan trọng là cô bé lái xe máy, Nghiêm Trung Kiệt đồng ý với cô bé, khi mua một chiếc xe, sẽ để cô bé chạy một vòng.
"Cậu nướng thịt xiên cho em ?"
Đường Niệm Niệm nghĩ đến một chuyện, đàn ông nhà họ Nghiêm đều dùng xiên thịt nướng để theo đuổi vợ, cha của Nghiêm Trung Kiệt nướng thịt chuột, họ của Nghiêm Trung Kiệt là Nghiên Thiên Kiệt, hai năm mới kết hôn, vợ là do nướng thịt chim sẻ mà theo đuổi .
Vừa thấy thịt xiên nướng, mắt Đường Cửu Cân sáng lên, còn nuốt nước miếng, cô bé thèm ăn .
Đường Niệm Niệm thấy thế mà hiểu , thôi xong , cô em gái giữ nữa , thằng nhóc đó dùng mấy xiên thịt nướng dụ dỗ mất .
"Đi , tám giờ tối nhất định về!"
Đường Niệm Niệm thiếu kiên nhẫn phất tay, cũng mười tám tuổi , tự do yêu đương, cô quản thúc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/chuong-947.html.]
"Chị hai, em đây!"
Đường Cửu Cân đeo ba lô, hí hửng chạy ngoài giống như bồ câu nhỏ, đó đụng Thẩm Trì đang chậm rãi về.
"Thẩm Trì ?"
Đường Cửu Cân đỡ cháu của dậy, lo lắng đau bé.
"Không đau ạ, dì nhỏ ?"
Thẩm Trì chuyện cũng từ tốn, tựa như trời sập xuống cũng sốt ruột.
"Đi ngoài chơi, cháu về một ?"
Đường Cửu Cân bế cháu nhà, còn lấy khăn lông lau mồ hôi cho bé
"Anh cả và chị hai uống nước."
Thẩm Trì trượt từ dì nhỏ xuống, chậm rãi đến bên cạnh tủ, chậm rãi ôm một cái ghế, chuẩn trèo lên rót nước, Cửu Cân vội vàng giúp đỡ, Đường Niệm Niệm ngăn : "Em chơi , cho nó tự rót!"
Đã năm tuổi , nên học cách tự lập.
"Dì nhỏ, cháu tự rót !"
Thẩm Trì đẩy dì nhỏ , gương mặt bánh bao tỏ vẻ nghiêm túc, bé là đàn ông tự lập , thể chuyện gì cũng nhờ khác.
"Được, cháu tự rót nhé!"
Đường Cửu Cân véo má bé, non mềm đàn hồi, còn thơm mùi sữa, cô thật sự c.ắ.n mấy cái.
"Cửu Cân!"
Nghiêm Trung Kiệt ở bên ngoài gọi, giờ điềm đạm hơn lúc nhỏ nhiều, nhưng cũng còn mang chút vô , còn thêm bề ngoài tỏa nắng, trai ngời ngời, cộng thêm bộ quân phục phẳng phiu, bất kể ở cũng vẫn là tiêu điểm của đám đông.
"Đến đây!"
Đường Cửu Cân chạy ngoài, nhẹ nhàng nhảy lên yên của chiếc xe đạp, còn vỗ lên vai của Nghiêm Trung Kiệt, bảo: "Khởi giá!"
"Tuân lệnh!"
Nghiêm Trung Kiệt phối hợp, đáp một tiếng, xe đạp tăng tốc, nhanh xa.
Đường Niệm Niệm cong môi lên, tuổi trẻ thật mà!
Giờ cô và Thẩm Kiêu, cảm giác là vợ chồng già , tình cảm tuy vẫn còn nồng thắm, nhưng còn vẻ ngây ngô chua ngọt thời trẻ nữa, hoặc là bởi vì tình yêu biến thành tình chăng?
Đường Niệm Niệm một cái, nhắm mắt tiếp tục ngủ, điều lắm lúc cô mở mắt ngó chừng con trai nhỏ của .
Thẩm Trì tự uống một ly nước, đó rót nước bình cho trai và chị gái, trong miệng còn lẩm bẩm: "Anh hai là màu xanh lam, chị ba là màu hồng, còn Trì là màu xanh lá."
Mộng Vân Thường
Động tác của bé thật sự chậm, rót nước thôi cũng mất hết mấy phút, thím Trương mấy tiến lên giúp đỡ, những đều nhịn .
Bởi vì Đường Niệm Niệm , khi trẻ con việc, lớn đừng quan tâm, cho bọn trẻ tự , tuy thím Trương hiểu, nhưng thím Trương sẽ nghi ngờ những gì Đường Niệm Niệm dặn dò bà .
Cuối cùng cũng rót xong hai bình nước, Thẩm Trì đeo bên trái một bình bên một bình, đó hai tay vịnh tủ từ từ bò xuống từ ghế, thím Trương ở bên cạnh, còn đưa tay , lỡ như té thì bà cũng đỡ kịp.