Từ Mạt Thế Xuyên Đến Thập Niên 70: Ác Nữ Ngược Tra Làm Giàu - Chương 933

Cập nhật lúc: 2025-12-06 17:18:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Sau một tiếng, mây tan mưa tạnh, Cao Vũ Huy mặc xong quần áo đấy, trở về dáng vẻ quân t.ử ôn tồn lễ độ.

Người phụ nữ vẫn giường, đốt điếu thuốc, nhả một làn khói, duyên : "Cao Dã Quân mà vẫn thu phục cô sinh viên ?"

Sắc mặt Cao Vũ Huy u ám, cảnh cáo liếc .

"Sức hấp dẫn của Cao Dã Quân giảm bớt ? Có giúp ?"

Người phụ nữ nhả khói, thèm để ý cảnh cáo của Cao Vũ Huy chút nào, tới mức hoa rung động.

"Chớ tự cho thông minh, nếu hỏng chuyện, cô mãi mãi cũng đừng hòng trở về!"

Cao Vũ Huy lạnh giọng cảnh cáo.

Người phụ nữ hừ một tiếng, giễu cợt : "Trở về? Chúng còn về ?"

"Đương nhiên thể!"

Cao Vũ Huy lòng tin, bên với , chỉ cần thể lấy liệu trọng yếu của hạng mục công trình quân sự, sẽ thể về cố hương, trở bình thường.

"Cao Dã Quân vẫn là đứa bé ngây thơ cơ đấy. Chúc may mắn!"

Người phụ nữ thở dài, cô dập tàn thuốc, nghiêng sang chợp mắt, còn : "Khi nào nhớ đóng cửa!"

"Chúng nhất định thể trở về, nhờ quan hệ lấy danh sách tổ hạng mục, chờ liệu trọng yếu, chúng đều thể trở về!" Cao Vũ Huy an ủi.

"Được."

Người phụ nữ , giọng khẽ, giống như ngủ.

Cao Vũ Huy , còn đóng cửa , phụ nữ mở mắt, chậm rãi nghiêng sang, cánh cửa đóng chặt, nhẹ thở dài.

Cao Dã Quân , trôi trong đầm nước đục trở về nữa!

Kết quả nhất là chấp nhận phận giả sống tiếp.

Cửa mở, là Cao Vũ Huy , tiến đến : "Ngày mai cô đến trạm xe lửa mua vé xe về biên cương, Đồng Hiểu Phương mua ba vẫn mua , quan hệ với trạm xe ?”

Người phụ nữ lười biếng, bỗng nhiên lên, hạ giọng hỏi: "Cô mua vé?"

"Vâng, khả năng hiện tại tương đối khan hiếm."

Cao Vũ Huy phản ứng của cô kinh ngạc. Từ lúc quen Huệ T.ử đến nay, cô đều dáng vẻ lười biếng, việc cũng tích cực, chuyện bên sắp xếp, rõ ràng ba ngày thể xong, nhưng cô kéo một tuần lễ.

Huệ T.ử còn thường xuyên kể một ít thứ tiêu cực, khiến vui. Nếu phụ nữ giúp một đại ân, báo cáo với bên từ lâu.

"Anh bại lộ, tranh thủ rút lui, đừng đến chỗ nữa!"

Giọng điệu của Huệ T.ử khẳng định, cô cũng nghĩ biện pháp rút lui.

"Không thể nào, luôn luôn cẩn thận, bại lộ?"

Mộng Vân Thường

Cao Vũ Huy chịu tin tưởng, lòng tin với bản . Lúc huấn luyện, thành tích của nhất, còn chợ bán thức ăn và các hẻm để kiểm chứng, những bác gái bác trai đó cũng phát hiện nước ngoài, còn tưởng rằng địa phương sinh sống ở con hẻm . Trong thời gian với Đồng Hiểu Phương cũng chỉ là kết giao bình thường, lộ sơ hở, tuyệt đối khả năng bại lộ.

" nhắc nhở , nhanh lên!"

Huệ T.ử khẩy, một đồ ngốc ngu xuẩn còn tự phụ.

Cao Vũ Huy lo lắng bất an rời , chờ . Huệ T.ử lập tức đổi sang một bộ áo khoác vạt chéo, còn hóa trang thành một già, thắt một búi tóc. Một phụ nữ trẻ tuổi quyến rũ, trong nháy mắt biến thành bác gái lưng gù. Cô lấy cái bao, bên trong là thư giới thiệu và giấy chứng nhận, là thứ cô chuẩn dùng để chạy c.h.ế.t sống, cuối cùng dùng tới.

 

Huệ T.ử mở cửa, bước tập tễnh xuống lầu, bên ngoài trời tối mịt, trong ngõ hẻm cũng ai, chỉ đèn đường mờ mờ. Cô đường cái yên tĩnh, tới một lát, hai đàn ông mặc thường phục ngăn cản.

Huệ T.ử cũng kinh ngạc, ngược bình tĩnh, tự giễu một cái, rốt cuộc đến.

phản kháng, ngoan ngoãn theo hai đàn ông , nhưng lúc hai đàn ông mặc thường phục chú ý, cô lặng lẽ vứt một đóa trâm hoa bể.

Buổi tối đó yên tĩnh, các cư dân ngủ an tâm.

Sáng hôm , trời còn tảng sáng, trong ngõ rục rịch. Xuất hiện sớm nhất chính là thu chất thải. Người thu chất thải đẩy xe chở phân xuyên qua ngõ hẻm, công hội thu chất thải rung lắc chuông, đó từng nhà sẽ lấy bồn cầu dùng cả đêm . Đổ xe chở phân, đó rửa sạch sẽ, giữ ban đêm dùng. Sau khi thu chất thải xa, xuất hiện ngay đó chính là xe rác, cũng lắc vang chuông, đó từng nhà đổ rác rưởi một ngày, một ngày chỉ lúc thể đổ rác, trời nóng nực, rác đổ trễ sẽ ngâm ủ giòi, tản mùi hôi thối.

"Reng reng reng..."

Tiếng chuông quen thuộc vang lên, ít cầm theo thùng rác tại cửa chờ, chờ xe rác đến nơi, đổ .

"Hả, bác Vương đến?"

phát hiện đẩy xe rác biến thành khác, bác Vương quen thuộc .

"Trong bác Vương thoải mái."

Người đổ rác mới đội mũ, che khuất hơn phân nửa khuôn mặt, mặc quần áo lao động thật dày, còn đeo bao tay, tấc da thịt nào lộ .

Tất cả đem lòng sinh nghi, bác Vương lớn tuổi, chút bệnh vặt bình thường.

Bọn họ đổ rác, bèn trở về điểm tâm, buổi sáng là thời điểm bận rộn nhất trong một ngày, thời gian trì hoãn.

Động tác của đổ rác hôm nay chậm, chậm hơn thường ngày một chút. Người đổ rác chờ hồi lâu nhưng vẫn đợi phụ nữ , trong lòng dần dần thấy , đổ rác kéo xe rác, chậm rãi khỏi ngõ hẻm, tại góc rẽ ven đường, đổ rác thấy trâm hoa bể. Là một đóa hoa đào, trâm hoa Huệ T.ử thích nhất, là chồng cưới của cô tặng, quý giá, nhưng bây giờ ở một góc ven đường. Sắc mặt đổ rác đổi hẳn, kéo xe bước nhanh rời , khi tiến một con hẻm khác, đổ rác biến mất, xe dừng ở trong ngõ hẻm.

Trong thời gian Đường Niệm Niệm sống còn khoái lạc hơn thần tiên, Thẩm Kiêu ở nhà. Bà cụ Đường dẫn Cửu Cân về Đường Thôn , còn mang theo cái đuôi Nghiêm Trung Kiệt, trong nhà chỉ còn cô và thím Trương.

ngủ đến mấy giờ thì ngủ đến mấy giờ, ăn cái gì thì ăn cái đó, ai càu nhàu.

"Thím Trương, giữa trưa ăn sủi cảo, nhân thịt rau cải ướp mặn!"

Đường Niệm Niệm tỉnh dậy nhưng xuống giường, cách cánh cửa phòng gọi món ăn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/chuong-933.html.]

"Biết !"

Thím Trương đáp , đối với bà , sủi cảo càng bớt việc hơn xào rau.

Sau khi bà đền miền Nam mới mỗi bữa bên đều xào vài món ăn, coi như chỉ một cũng xào ba món ăn, mỗi món ăn chỉ một chút xíu, lượng thức ăn ít nhưng nhiều món. Đã món mặn, món chay, còn canh, khiến cho bà phiền phức c.h.ế.t .

ở quê nhà ăn món ăn chế biến từ bột mì là nhiều, cơm ít, trình độ xào món ăn , mãi tới khi đến miền Nam mới học.

Đường Niệm Niệm vui sướng lộn một vòng giường, thật sự là cuộc sống thần tiên!

Cũng Thẩm Kiêu ở Tây Nam thế nào ?

Hay là xem một chút?

Đường Niệm Niệm ngẫm nghĩ, vẫn là nữa. Bây giờ còn chính thức khai chiến, đều là xung đột quy mô nhỏ, cô cần tham gia náo nhiệt, chờ chính thức khai chiến, cô sẽ qua cho nghiền.

Điện thoại vang lên, thím Trương đang nhào bột mì, bà bảo Đường Niệm Niệm .

"Alo..."

Đường Niệm Niệm nhảy xuống giường, mới bắt máy giọng lo lắng đến từ bên : "Mau tới cứu mạng... Tút tút..."

Là giọng của Nghê Quân Lan, chỉ một câu đứt mất, hơn nữa Đường Niệm Niệm còn tiếng một cái bạt tai.

 

Đường Niệm Niệm gọi cho Minh Chấn Hưng, chờ khi kết nối, cô hỏi: "Bên Cao Vũ Huy thế nào?"

"Anh mất tích, tóm đồng bọn của !"

Giọng điệu Minh Chấn Hưng ảo não, lúc điện thoại gọi tới, ông giáo huấn thuộc hạ, công lao đưa tới cửa vẫn giữ , một con lớn như cứ thế mất dấu.

"Anh đến trường học, bắt Nghê Quân Lan, còn thể bạn học của cháu, bây giờ cháu sẽ qua xem !"

Đường Niệm Niệm suy đoán Đồng Hiểu Phương cũng bắt, nhưng cô nghĩ mãi mà rõ, Nghê Quân Lan gặp chuyện ?

"Tiểu Đường, chú sẽ bảo qua đó, cháu đừng..."

Minh Chấn Hưng còn xong, điện thoại cúp, chuỗi tiếng tút tút liên tiếp vang lên, ông đành nuốt trở những lời đến bên môi, dù võ nghệ của con bé đó lợi hại, hẳn là xảy chuyện gì.

Ông gọi điện thoại cho thuộc hạ, bảo bọn họ theo Cao Vũ Huy: "Nhất định bảo vệ con tin an , còn an của đồng chí Đường Niệm Niệm!"

Minh Chấn Hưng ấn huyệt Thái Dương, trong lòng chút uất nghẹn. Ông thích động tay động chân đ.á.n.h , những việc động não quá mệt mỏi với ông , dù đầu óc của ông tinh khôn cho lắm.

Mẹ nó, bọn quỷ Nhật gặp phun trào núi lửa mỗi ngày , đến bây giờ vẫn diệt quốc?

Thực sự , ông sẽ chờ lệnh tiến công bọn quỷ Nhật, Hoa Hạ sẽ tăng thêm tài nguyên, tránh cho giống như bây giờ, đặc vụ bắt hết diệt dứt, uất nghẹn c.h.ế.t .

Đường Niệm Niệm lái xe đến trường học, đến ký túc xá , Viên Hồng Mai ở đây, chồng và con của cô đến đây, trong thời gian đang ở nhà nghỉ.

Lưu Đan Hà đang sách.

"Đồng Hiểu Phương ?" Đường Niệm Niệm tại cửa hỏi.

"Cô Nghê bảo cô tới văn phòng ."

"Gọi bao lâu ?"

"Một giờ , xảy chuyện gì?" Lưu Đan Hà cảm nhận lạ lùng, đặt quyển sách xuống.

"Không gì, chị sách !"

Đường Niệm Niệm xoay rời , thời điểm Nghê Quân Lan gọi điện thoại tới là ba mươi sáu phút , cô và Đồng Hiểu Phương Cao Vũ Huy bắt chung.

"Có Hiểu Phương xảy chuyện ?"

Lưu Đan Hà đuổi theo.

", nhưng chị đừng hỏi, cũng đừng với những khác, chị hãy coi !"

Vẻ mặt Đường Niệm Niệm nghiêm túc, hẳn là Cao Vũ Huy vũ khí, cô thể để cho Lưu Đan Hà liên luỵ .

"Được, em cẩn thận chút!"

Lưu Đan Hà đồng ý, cô hiểu ý của Đường Niệm Niệm, giúp gì, sẽ loạn thêm.

"Không !"

Đường Niệm Niệm , sải bước .

Cô đến văn phòng của Nghê Quân Lan . Cửa mở , ghế ngã mặt đất, ống của điện thoại bàn rũ xuống giữa trung, mặt đất còn túi của Đồng Hiểu Phương, cho thấy Cao Vũ Huy là đột ngột xông tới, đó dẫn hai .

Hiện tại là nghỉ hè, nhưng trong trường học còn ít sinh viên, cũng ít giảng viên ở trong trường học, Cao Vũ Huy dẫn hai , hẳn là thấy.

Đường Niệm Niệm ở lầu dạy học, gặp một đàn ông, đó gọi cô .

"Người chạy về hướng vùng ngoại thành, Cao Vũ Huy lái xe."

Người đàn ông là thuộc hạ của Minh Chấn Hưng, cố ý tới thông báo.

Đường Niệm Niệm nhẹ gật đầu, lái xe hướng về phía vùng ngoại thành. Cô để ý đàn ông mặc thường phục lưng, cô ưa hành động một .

Người đàn ông mặc thường phục khổ một tiếng, còn định quá giang một chuyến xe cơ đấy. Hết cách, đành cưỡi xe đạp chạy về hướng vùng ngoại thành, nhanh xe hai bánh xe bốn bánh bỏ xa xa.

Đường Niệm Niệm tới vùng ngoại thành, phát hiện một chiếc xe trống tại chân núi, xe mùi thơm nhàn nhạt, là mùi nước hoa Nghê Quân Lan.

 

 

 

 

Loading...