Từ Mạt Thế Xuyên Đến Thập Niên 70: Ác Nữ Ngược Tra Làm Giàu - Chương 931
Cập nhật lúc: 2025-12-06 17:18:26
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cha con chắc chắn sẽ đồng ý, dù thì con ở nhà con cũng là con tự chăm con, xưa giờ bọn họ chăm lo cho con .”
Nghiêm Trung Kiệt đến đây thì biểu cảm thất vọng, nhưng mà chỉ là trong chốc lát nhanh chóng biến thành trai tỏa nắng vui vẻ lạc quan.
Bà cụ Đường xót cho , quả thực hai vợ chồng tham mưu trưởng Nghiêm bận rộn, đến thời gian nấu cơm cũng , thằng nhóc Nghiêm Trung Kiệt cứ như đất trời sinh , may mà tính cách thằng bé , rộng lượng nên lớn lên lệch lạc.
“Con với cha con , bọn họ đồng ý mới .”
“Vâng, về con bảo cha con tìm bà!”
Nghiêm Trung Kiệt hiểu ý, buổi tối bèn thương lượng với cha .
Dẫu thì cha chỉ mong ở nhà, tận hưởng thế giới hai với mỗi ngày, chủ động nhường chỗ thì chắc chắn cha sẽ vui.
Đường Niệm Niệm ngủ một giấc tỉnh dậy thì thấy giọng gào rú của Nghiêm Trung Kiệt ở trong sân: “Ngon quá , đáng lẽ con nên đầu t.h.a.i ở phương Nam, đồ ăn vặt ở đây con đều thích ăn hết!”
“Có cái nào mà thích ăn , Bách Tuế các kiểu cũng ngửi mấy cái!” Cửu Cân đốp chát, cô từng thấy ai ham ăn hơn Nghiêm Trung Kiệt, cái dáng vẻ từng ăn đồ ngon bao giờ.
"Con ăn kiểu gì thế? Không lớn nhỏ!"
Bà cụ Đường giận tái mặt, nghiêm nghị trừng mắt , Cửu Cân thè lưỡi, dám lên tiếng nữa.
"Bà nội, con với Cửu Cân là em gái ruột khác cha khác , việc gì!"
Nghiêm Trung Kiệt để ý chút nào, vẻ mặt hì hì, vốn dĩ từng ăn gì ngon , ai bảo từ nhỏ ăn uống ở nhà ăn chứ.
Đường Niệm Niệm bước , bà cụ Đường múc cho cô một chén.
Sau khi khoét mấy miếng đậu hũ mộc lan trong chén, nhỏ thêm mấy giọt nước bạc hà, đó bỏ chút nước đường đỏ, mát ngọt, khi ăn cũng mát rượi.
"Bà nội, chú út đang gì?"
Đường Niệm Niệm hỏi tới Đường Mãn Đồng, năm ngoái khi thất bại chuyện hôn sự với Kiều An Na, đoán chừng tên chịu chút kích thích, mỗi ngày đều chạy ở bên ngoài xử lý đơn đặt hàng. Đen tình đỏ bạc, nhận ít đơn đặt hàng.
"Nó còn thể gì, công tác ở bên ngoài thôi, bảo nó trở về xem mắt cũng trở về, còn ba mươi tuổi kết hôn, suốt ngày miệng lời thối tha!”
Bà cụ Đường nhắc tới con trai út là phừng phừng lửa giận, vì con nhỏ Kiều An Na mà tổn thương tới mức ?
Cũng may mặc dù con trai út mù, nhưng cũng cố gắng. Sau Kiều An Na đó tìm con trai út sướt mướt, là ý của cha cô , cô cũng là ép buộc, còn cần lễ hỏi, cũng cần lễ, chỉ đăng ký kết hôn với con trai út. May mắn ý chí con trai út kiên định, nhỏ góa chồng che mờ lý trí.
Đường Niệm Niệm phát biểu ý kiến, chú út kết hôn cô lấy quan trọng, chỉ cần đừng cưới một thím đầu óc ngu si là , chuyện Kiều An Na , chú út của cô coi như thức tỉnh kịp thời, chấp mê bất ngộ đến cùng, kịp thời dừng bờ vực.
"Thím, con cháu tự phúc của con cháu, thím đừng quan tâm. Hơn nữa quản lý Đường tuấn tú lịch sự, sự nghiệp thành tựu, chỉ cần tìm, lúc nơi thể tìm yêu xinh , thím gấp cái gì!" Thím Trương khuyên nhủ.
" vội, tùy nó !"
Bà cụ Đường hừ một tiếng.
Ở cửa một cái đầu ló ngóng , Đường Niệm Niệm thấy, nhận là con gái lớn của Hà Vọng Đệ, một nhà sáu chỉ còn cô bé và tiểu đoàn trưởng Hứa.
Bà cụ Đường cũng thấy, bà thở dài, múc một chén đậu hũ mộc lan, ngoài đưa cho Hứa Phán Nhi: "Ăn !"
"Cám ơn!"
Hứa Phán Nhi do dự một chút, đó nhận đậu hũ mộc lan bắt đầu ăn, so với sự thô lỗ vô lễ , bây giờ cô bé nhã nhặn hơn ít, quần áo mặc cũng sạch sẽ, so với tưởng như hai .
Ăn xong đậu hũ mộc lan, Hứa Phán Nhi trả chén , cô bé , thỉnh thoảng về phía Đường Cửu Cân.
"Còn ăn?" Bà cụ Đường hỏi.
"Không ."
Hứa Phán Nhi lắc đầu, cô bé lấy dũng khí hỏi Cửu Cân: "Mình... thể chơi cùng ?"
Cô bé chơi với Đường Cửu Cân, nhưng sợ từ chối, cho nên mới do dự ở cửa .
"Được chứ, thế nhưng qua mấy ngày nữa về quê ."
Đường Cửu Cân thoải mái đồng ý, cô bé chuyện của Hứa Phán Nhi.
Bà cụ Đường khẽ nhíu mày, nhưng chung quy lên tiếng ngăn cản, chuyện của trẻ nhỏ lớn chen .
Hơn nữa đứa nhỏ Hứa Phán Nhi cũng quá đáng thương.
"Vậy lúc về nhà chơi với ?" Hứa Phán Nhi hỏi.
"Được, một hồi chúng lên núi bắt chuột đồng, cùng nhé." Cửu Cân sảng khoái .
"Cám ơn!"
Hứa Phán Nhi nhếch miệng , còn cô bé cần về nhà một chuyến, sẽ lập tức tới ngay.
"Cậu nhanh lên một chút!"
"Sẽ về ngay, với một tiếng, kết bạn !”
Hứa Phán Nhi chạy nhanh rời , nhanh chạy mất dạng.
Đường Niệm Niệm thì lấy lạ, hỏi: "Mẹ của cô bé c.h.ế.t ?"
Khởi t.ử hồi sinh ?
"Tiểu đoàn trưởng Hứa tìm một khác, là một góa chồng quê con cái, giỏi giang hơn vợ nhiều, trong nhà dọn dẹp sạch sẽ, tiểu đoàn trưởng Hứa và con gái cũng săn sóc ." Thím Trương .
"Trong lòng nghĩ thế nào , nhưng ngoài mặt đúng, hiện tại Hứa Phán Nhi vui hơn nhiều. Con trẻ nên , đều là nhờ lớn dạy.”
Bà cụ Đường cũng đ.á.n.h giá phụ nữ cao.
Đường Niệm Niệm tò mò hỏi: "Tiểu đoàn trưởng Hứa tái hôn hồi nào ?"
"Hà Vọng Đệ c.h.ế.t đến trăm ngày tái hôn , cũng mở tiệc rượu. Tên là Hà Đào Hoa, con cũng tệ lắm, cũng là khổ."
Tin tức của thím Trương nhanh nhạy, còn Hà Đào Hoa và Hà Vọng Đệ là cùng thôn, còn là chị em cùng gia tộc, nhưng mà cách biệt năm đời.
"Người đàn ông Hà Đào Hoa gả là đồ lao, trong nhà cô nghèo, hai cưới nổi vợ nên bán cô cho đàn ông lao xung hỉ, đổi hai trăm đồng lễ hỏi cho hai cưới vợ, gả tới nửa năm, đồ lao c.h.ế.t, cô ngay cả động phòng vẫn động. Cha chồng còn c.h.ử.i cô khắc chồng mỗi ngày, cũng cho phép cô tái hôn."
Thím Trương đồng cảm với Hà Đào Hoa, một cha nhẫn tâm, đó gặp cha chồng vô lương, khổ mà!
"Thế tại cô gả cho tiểu đoàn trưởng Hứa ?" Đường Niệm Niệm thắc mắc là hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/chuong-931.html.]
"Chồng bà bệnh, trong nhà tiền, bán cô năm mươi đồng cho tiểu đoàn trưởng Hứa, năm mươi đồng mua một hoàng hoa khuê nữ xinh , tiểu đoàn trưởng Hứa nhặt một cục hời cực to!"
Thím Trương nhếch miệng, bà thích tiểu đoàn trưởng Hứa, cảm thấy xứng với Hà Đào Hoa.
"Mình đến !"
Hứa Phán Nhi chạy về, còn cầm theo mấy cái bánh bao nóng bốc , bảo: "Bánh bao ăn ngon, để nhiều thịt."
"Mẹ con đối xử với con ." Bà cụ Đường .
"Ừm, con còn bộ đầm mới cho con, ngày mai là thể mặc ."
Hứa Phán Nhi gọi như thể quen thuộc, còn tưởng rằng là ruột của cô bé, khi Hà Vọng Đệ c.h.ế.t, tình cảm con bọn họ cũng thiết như .
"Mẹ con đối xử với con, con cũng đối xử với bà , tình cảm là đến từ lẫn ." Bà cụ Đường nhịn khuyên.
Hứa Phán Nhi chỉ hiểu nửa vời, điều cô bé : "Chờ con sinh em trai, con sẽ chăm ở cữ.”
Mỗi ngày cha cô bé luôn miệng sinh em trai, cô bé cũng em trai, em trai cha sẽ đưa tiền cho họ, em họ nữa, trong nhà sẽ thể thường xuyên ăn thịt.
Bánh bao Đường Cửu Cân và Nghiêm Trung Kiệt chia ăn hết, hương vị tồi, hơn nữa con Hà Đào Hoa sạch sẽ, đồ ăn cũng vệ sinh.
"Đi!"
Cửu Cân chùi miệng, phất tay, dẫn theo Hứa Phán Nhi, còn Bách Tuế Phúc Bảo xuất phát lên núi, Nghiêm Trung Kiệt theo ở phía “trợ trận”.
"Hà Đào Hoa ?"
Chờ khi mấy đứa nhỏ , bà cụ Đường mới hỏi.
"Không , hôm qua Hoa Đào còn với con, cô lo lắng thai, một ngày tiểu đoàn trưởng Hứa hỏi ba , cô lo lắng lộn ruột." Thím Trương lắc đầu.
Bà cụ Đường xùy một tiếng, : "Tên đó ba phút còn tới, còn sinh con trai?"
Mơ vô cùng!
Thím Trương cũng xùy một tiếng, khinh bỉ : "Tên đó còn cảm thấy giỏi kìm chế, thúc giục Hoa Đào mỗi ngày, còn bụng cô phấn đấu."
"Đàn ông con mắt chỉ ngước lên trời, thấy ngắn!"
Bà cụ Đường tổng kết một câu sâu sắc.
Thím Trương tán thành.
Đường Niệm Niệm ăn xong đậu hũ mộc lan, lập tức trở về phòng tiếp tục ngủ. Ở nhà hai ngày thì nhận điện thoại của công an, cô còn tưởng rằng là chuyện của Cao Vũ Huy, kết quả là chuyện của Lưu Đan Hà.
"Đồng chí Đường, bạn học của cô là Lưu Đan Hà dính đến một án mạng, hỏi một việc với cô, thể mời cô tới đây một chuyến ?" Công an khách sáo .
Đường Niệm Niệm lái xe đến cục công an, phát hiện Viên Hồng Mai cũng ở đó. Thấy cô, Viên Hồng Mai , chỉ là nụ chút khiên cưỡng.
"Có Đan Hà xảy chuyện ? Công an cái gì cũng chịu , hỏi chị nhiều chuyện, hỏi tới mức lòng chị hoảng ."
Chờ Đường Niệm Niệm xuống, Viên Hồng Mai nhỏ giọng với cô.
"Đừng hoảng hốt, chị cái gì với công an ?"
"Cũng gì, công an hỏi chị quan hệ của Lưu Đan Hà và c.h.ế.t, chị nào , nên thể là thích, công an còn hỏi chuyện sinh hoạt thường ngày của Lưu Đan Hà, chị cũng ăn ngay thật."
Viên Hồng Mai bốn phía một lượt, xích gần chút, nhỏ giọng : "em đừng với công an chuyện chị điện thoại cho em, lỡ công an nghi thần nghi quỷ, Đan Hà gặp phiền phức."
"Biết ."
Đường Niệm Niệm gật đầu, cô vốn ý định .
"Bạn Đường Niệm Niệm, bên !"
Một nữ công an đến đây, bảo cô qua để tra hỏi.
Vấn đề công an hỏi khác Viên Hồng Mai là bao, chờ công an hỏi xong, Đường Niệm Niệm hỏi : "Nếu dựa theo lời chị , họ Ngụy uống rượu quá nhiều trượt chân rơi trong nước mới ngoài ý mà đời, đây là hai chuyện ngoài ý trùng hợp, tại bạn liên quan đến án mạng?"
Mộng Vân Thường
Viên Hồng Mai cũng gần, lớn tiếng : ", rõ ràng là may c.h.ế.t, tại hỏi lung tung , may mắn hiện tại là nghỉ hè, nếu để cho các bạn khác , còn tưởng rằng bạn g.i.ế.c , ảnh hưởng là tính xuể!”
"Lưu Đan Hà chỉ là hiềm nghi, bây giờ chúng đang điều tra lấy chứng cứ, hi vọng các cô phối hợp công việc của chúng !" Nữ công an .
"Vì cô hiềm nghi? Cô g.i.ế.c tên họ Ngụy ? Tại g.i.ế.c ? Lưu Đan Hà là sinh viên tương lai tươi sáng, tại cô dại dột g.i.ế.c để tự hủy tương lai?"
Đường Niệm Niệm hỏi liên tiếp, Viên Hồng Mai gật đầu lia lịa, cô cũng nghĩ như .
Nữ công an còn trẻ, cô hỏi thì chút chống đỡ , một công an tuổi đến đây, hòa ái : "Hai chớ căng thẳng, chúng chỉ là theo nguyên tắc phá án nghiêm ngặt, nên mới tìm hai tra hỏi, chỉ cần Lưu Đan Hà trong sạch, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến tương lai của cô ."
"Vậy chúng thể ?" Đường Niệm Niệm hỏi.
"Đương nhiên thể!"
Thái độ công an tuổi nghề , bảo hai ký tên, đóng dấu tay là thể .
Đường Niệm Niệm và Viên Hồng Mai rời khỏi cục công an, bọn họ thẳng trở về trường học, tìm Lưu Đan Hà hỏi mấy câu.
Lưu Đan Hà đang sách trong túc xá, tâm trạng của cô định, cứn hư việc gì. Cô đang chăm chú xem sách, còn ghi chú.
Đồng Hiểu Phương ở ký túc xá, hiện tại trong túc xá chỉ ba bọn họ.
Nhìn thấy bọn họ, dường như Lưu Đan Hà chuẩn tư tưởng, cô khép sách , chủ động hỏi: "Công an tìm hai nhỉ."
" , hỏi quan hệ giữa em với đàn ông , bọn chị ."
Viên Hồng Mai thôi, cô suy đoán quan hệ giữa Lưu Đan Hà và Ngụy Thạch Trụy, khẳng định chỉ là quan hệ họ hàng đơn giản, nếu công an sẽ hoài nghi Lưu Đan Hà.
"Em với họ hàng, tên Ngụy Thạch Trụy, còn tên là Ngụy Thiết Trụ, hai em họ dùng năm mươi đồng mua em, em là vợ chung của hai đó.”
Giọng của Lưu Đan Hà vẫn bình tĩnh, nhưng nắm đ.ấ.m của cô cuộn thật chặt.
Viên Hồng Mai giật nảy cả , chuyện chung vợ cô lớn , nhưng thật sự ngờ sẽ chuyện ở sát bên , còn là bạn học của .
"Em... em xuống nông thôn tham gia đội sản xuất ở nông thôn ? Sao thế..."
"Nơi em là một sơn thôn vắng vẻ Tây Bắc, bên đó lạc hậu, địa vị phụ nữ còn thấp hơn súc vật, chỉ cần là thanh niên trí thức nữ chút sắc , đều cán bộ đại đội chà đạp, ai phân xử cho bọn em, nếu như bọn em dám phản kháng, kết cục sẽ t.h.ả.m hại hơn."