Từ Mạt Thế Xuyên Đến Thập Niên 70: Ác Nữ Ngược Tra Làm Giàu - Chương 925
Cập nhật lúc: 2025-12-06 17:18:20
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Anh là ai? Anh dùng cái gì dụ dỗ Bách Tuế và Phúc Bảo nhà em?"
Cửu Cân tiến lên, đẩy Nghiêm Trung Kiệt , chắn mặt Bách Tuế và Phúc Bảo, hai tay chống nạnh, cao một mét năm, khí thế ba mét.
Nghiêm Trung Kiệt sửng sốt mấy giây, thấy mắt là một con bé núc ních thịt thì cố ý ghẹo cô bé, bảo: "Bách Tuế Phúc Bảo là ch.ó nhà em? vì bọn chúng lời ?"
Nói xong, lắc lắc thịt chuột đồng thơm ngào ngạt về phía Bách Tuế và Phúc Bảo. Sau đó, Bách Tuế Phúc Bảo chán ghét đẩy Cửu Cân vướng víu, chạy đến mặt Nghiêm Trung Kiệt vẫy đuôi, vẻ lấy lòng rõ ràng.
"Đừng nóng vội, một ba con, đều phần!"
Nghiêm Trung Kiệt sờ đầu bọn chúng mấy , còn cố ý đắc ý hất cằm với Cửu Cân.
Khuôn mặt mũm mĩm của Cửu Cân xanh đỏ đỏ xanh, căm ghét c.ắ.n chặt răng, cô bé sống chín năm, từng mất mặt như thế bao giờ!
Cô bé trách Bách Tuế và Phúc Bảo, chỉ trách hồ ly tinh nam quá ghê tởm, dụ dỗ Bách Tuế và Phúc Bảo của cô bé tới mức “chó đức” cũng mất.
"Em liều mạng với !"
Cửu Cân siết chặt nắm đấm, c.ắ.n răng nghiến lợi xông tới, giống như một viên đạn thịt nhỏ.
Cô bé bảo vệ tôn nghiêm và sỉ diện mà cô bé mất !
Bách Tuế Phúc Bảo sáng mắt, lanh miệng, tha thịt trong tay Nghiêm Trung Kiệt , qua bên cạnh sấp xuống, nhàn nhã ăn thịt, mặc kệ chuyện ầm ĩ của hai con non của con .
"Ê. Sao con bé nhà em dễ nổi cáu thế, với chị hai em là trong nhà. Ây da... Em thật hả, trai sẽ đấu với con gái, là nhường em. Ây da... Em cầm tinh con ch.ó hả, trả đòn..."
Vốn dĩ Nghiêm Trung Kiệt cảm thấy thú vị, nhưng ngờ sức chiến đấu của Cửu Cân kinh , tới một lát chịu mấy đấm, tay còn c.ắ.n một cái, ứa cả máu, còn trả đòn sẽ con bé cưỡi cổ đ.á.n.h bại.
Như thế mất mặt cỡ nào!
Mặc dù đ.á.n.h trả, nhưng Nghiêm Trung Kiệt chỉ dùng một phần ba khí lực, sợ thương Cửu Cân.
"Ôi chao, Cửu Cân con buông !"
Bà cụ Đường cầm chổi lông gà lao ngoài, nhưng hai đ.á.n.h rời, chổi lông gà của bà thể quất xuống .
"Nghiêm Trung Kiệt, con ngay cả một con bé cũng đ.á.n.h , chờ cha con trở về chắc chắn sẽ đ.á.n.h cái m.ô.n.g của con!"
Cao Thiến áp tường, chút hả hê, châm ngòi thổi gió.
"Đồng chí Cao, đồng chí bớt ít vài câu!"
Thím Trương dở dở , bà thấy nào như Cao Thiến, ở chung với con trai tôn ti trật tự, bình thường cũng cơm, còn việc nhà, còn mặc kệ con cái, dáng vẻ của .
"Không , Nghiêm Trung Kiệt da dày thịt béo, đ.á.n.h mấy c.h.ế.t !"
Cao Thiến chẳng hề để ý, còn leo lên tường nhảy xuống hóng hớt, thậm chí hò hét cổ vũ cho Cửu Cân.
Bà cụ Đường cũng cô cho ngơ ngác, nhỏ giọng hỏi Thím Trương: "Là kế?"
"Mẹ ruột!"
Thím Trương nhỏ giọng trả lời.
Bà cụ Đường giật giật môi, ruột trông đáng tin cho lắm thế!
"Chờ em cao lớn, nhất định sẽ đ.á.n.h thắng !"
Cửu Cân Nghiêm Trung Kiệt giữ hai tay, thể động đậy, cô bé phục lắm.
Nếu cô bé cao như tên , nhất định thể đ.á.n.h thắng.
"Được, chờ em cao như , sẽ đ.á.n.h với em tiếp!" Nghiêm Trung Kiệt nín .
Có điều vẫn bội phục con bé , sức lực mạnh, phản ứng nhanh, mặc dù là đ.á.n.h bài bản, nhưng sức chiến đấu khá kinh , các bé trai cùng còn chắc thể đ.á.n.h thắng cô bé.
"Vậy chờ đó cho em!"
Đường Cửu Cân phồng má, dự định buổi tối sẽ ăn thêm một chén cơm, cô bé nhất định phát triển chiều cao lẫn thể trạng, đó đ.á.n.h cho tên tơi bời hoa lá, kêu cha gọi .
Nghiêm Trung Kiệt buông cô bé , với Cao Thiến: "Mẹ, rỗi rảnh hóng chuyện , còn bằng chuẩn hai bộ quần áo, giày cho con, con lớn hơn .”
Nói xong vươn cánh tay, còn giơ cái chân, quả nhiên tay áo ngắn, giày chật.
"Tại lớn hơn ? Không đầu xuân mới đồ mới ?"
Cao Thiến nhíu mày, buột miệng .
"Trách con lớn quá nhanh!" Nghiêm Trung Kiệt đùa tí tửng trêu ghẹo.
"Chờ rảnh sẽ đến công ty bách hóa mua cho con."
Cao Thiến quần áo, cô mua đồ thành phẩm ở công ty bách hóa, hơn nữa cô kinh nghiệm với mua đồ nam, bởi vì quần áo của chồng đều là bộ đội phát, cần đến cô mua thêm, những năm nay cô chỉ mua quần áo, giày cho con trai, còn thường xuyên mua sai kích thước.
"Mẹ, hiện tại con cao một mét bảy mươi lăm, chân mang 41, đừng mua sai nữa!"
Nghiêm Trung Kiệt báo chiều cao và đo chân của , nhưng vẫn quá yên tâm, bèn : "Thôi đưa tiền cho con , con tự mua ."
"Cũng ."
Cao Thiến đồng ý, gần đây cô bận việc biên đạo vũ đạo, chuẩn biểu diễn cho lễ quốc khánh, loay hoay tới mức ngay cả thời gian nghỉ ngơi cũng .
"Vì dì tự quần áo, giày? Mua đồ thành phẩm ở công ty bách hóa sẽ đắt gấp ba, hời mấy!"
Mộng Vân Thường
Đường Cửu Cân càng , lông mày nhíu càng chặt, một nhà quá táng gia, nhịn nhắc nhở.
"Mẹ ." Nghiêm Trung Kiệt giải thích.
"Mẹ em , thím em cũng ."
Cửu Cân còn bảo đầm hoa đang mặc cô bé chính là Từ Kim Phượng mới .
"Mẹ với thím em giỏi giang, điều cũng giỏi giang, bà là thủ tịch!" Nghiêm Trung Kiệt .
Lúc đầu Cao Thiến chút hổ thẹn, thấy lời thì cảm thấy lòng an ủi, đó lúc lấy tiền lỡ lấy thêm năm đồng, kín đáo đưa cho con trai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/chuong-925.html.]
Nghiêm Trung Kiệt thấy năm đồng dư , bình tĩnh nhét túi, lên tiếng.
Mẹ một cái tật, chính là ưa lời ngon ngọt, lúc lời dỗ ngon dỗ ngọt, đầu óc vốn kém sẽ trở nên càng kém, kém tới mức ngay cả đếm cũng đếm .
"Mẹ !"
Cao Thiến vội vàng rời , dạo tham mưu trưởng Nghiêm và Thẩm Kiêu đều ở nhà, bọn họ đều phái quân khu Tây Nam.
Gần đây biên giới Tây Nam căng thẳng, các quân khu lớn điều ít lực lượng và thủ lĩnh đến bên Tây Nam luyện binh, trận chiến dịch trứ danh đó tháng hai năm sẽ bắt đầu.
thật mấy năm nay biên giới từng an bình, đám khỉ nước láng giềng nhảy lên nhảy xuống, luôn luôn khiêu khích chủ quyền quốc gia bên , lãnh đạo cấp cao của quốc gia đều là những cầm cương cưỡi ngựa thâu tóm giang sơn, bọn họ thể dễ dàng tha thứ sự khiêu khích của đám khỉ , tất nhiên sẽ cho bọn chúng một bài học đẫm máu.
Thẩm Kiêu và tham mưu trưởng Nghiêm đều chủ động xin Tây Nam. Một quân nhân từng lên chiến trường, từng đạn pháo gột rửa, chắc chắn một quân nhân đúng nghĩa.
"Ê, đến công ty bách hóa mua quần áo?"
Đường Cửu Cân nhẹ nhàng khều khều Nghiêm Trung Kiệt, nhỏ giọng hỏi.
", em cũng ?"
Nghiêm Trung Kiệt cho là cô bé công ty bách hóa chơi.
"Công ty bách hóa gì vui, em cho , mua vải, đó tìm may quần áo, thể tiết kiệm nhiều tiền."
Đường Cửu Cân di truyền một cách mỹ tính tình khôn khéo trong việc quản nhà cửa, quản lý tài sản của bà cụ Đường. Cô bé tính toán cho Nghiêm Trung Kiệt một , càng tính Nghiêm Trung Kiệt càng đau lòng. Mẹ nó, những năm qua tiền tổn thất cũng ít!
"Anh tìm ai quần áo?"
Nghiêm Trung Kiệt khiêm tốn hỏi.
"Khu gia thuộc nhiều như , khẳng định sẽ quần áo, em giúp tìm, khi nhận thành phẩm cho em hai đồng tiền công là ." Đường Cửu Cân mục đích cuối cùng nhất của cô bé.
Cô bé kiếm phí chân chạy, hai đồng là giá lương tâm!
Sự cảm động của Nghiêm Trung Kiệt trong nháy mắt còn sót chút gì, uổng cho còn tưởng rằng đ.á.n.h thì quen con bé , thể trở thành em gái ruột khác cha khác cơ đấy, kết quả con bé chuyện tiền bạc với !
Thật lãng phí tình cảm của !
"Con tìm gì, thím Trương con !"
Bà cụ Đường hung dữ trừng mắt , hồi nữa dạy dỗ con bé , trong mắt chỉ tiền?
"Trung Kiệt, con mua vải, thím cho con!" Thím Trương .
Trong nhà máy may, hai bộ quần áo đơn giản.
"Được, bây giờ con sẽ mua."
Nghiêm Trung Kiệt khéo léo, rủ Đường Cửu Cân: "Muốn vườn bách thú chơi ?"
"Có sư tử, hổ ?"
Đường Cửu Cân hứng thú.
"Có, còn gấu trúc lớn!"
"Em !"
Đường Cửu Cân vui vẻ kêu to, về phía bà cụ Đường.
"Đi thôi, cầm theo tiền và chai ấm nước!"
Bà cụ Đường đồng ý, kín đáo đưa cho cháu gái một đồng, còn rót một chai nước nguội và đưa cho cháu gái, tránh cho đường khát nước.
Nghiêm Trung Kiệt về nhà lấy xe đạp, Cửu Cân ở phía , nhanh hai đạp xe xa.
"Cửu Cân và Trung Kiệt cũng là đ.á.n.h quen , mới đó quen." Thím Trương .
"Con bé còn bướng hơn thằng nhóc nữa, ban nãy nó thấy quân giải phóng gác, còn về bộ đội nữa đấy!"
Giọng điệu của bà cụ Đường bất đắc dĩ tự hào, tính tình cháu gái kiên cường, chắc chắn sẽ chịu ức hiếp, hiện tại bà chỉ lo lắng con bé ức h.i.ế.p khác.
"Tham gia quân ngũ , về Cửu Cân chúng thể nữ tướng quân thì !" Thím Trương nịnh nọt .
"Nhờ lời chúc của cô, nó đừng gặp rắc rối thì a di đà phật !"
Bà cụ Đường ngậm miệng , điều bà cũng thật sự kỳ vọng Cửu Cân nữ tướng quân, chỉ cần bình an, thể một chức quan nhàn tản là bà đủ hài lòng.
Đường Niệm Niệm vẫn đang tham gia kỳ thi cuối kỳ ở trường học, cuối cùng thi xong một môn cuối cùng, cô về ký túc xá thu dọn đồ đạc, chuẩn trở về quân đội.
"Chị Hồng Mai, kỳ nghỉ chị về nhà ?"
Người trong ký túc xá đều ở đây, Đồng Hiểu Phương ở đối diện tấm gương thắt b.í.m tóc, thuận tiện chuyện phiếm cùng Viên Hồng Mai.
"Khoan trở về, cha nó thi đại học xong sẽ dẫn con đến đây chơi, chị sẽ chờ bọn họ." Viên Hồng Mai .
Tháng là đợt thi đại học thứ hai, cô bảo chồng điền đại học ở thành phố Thượng Hải, về cô còn cố gắng để hai vợ chồng đều ở thành phố Thượng Hải, đó dẫn hai đứa bé qua đây.
(Trước thời gian thi đại học là ngày 7, ngày 8, ngày 9 tháng 7, tục xưng tháng bảy đen tối.)
Hiện tại mặc dù Đông Bắc , nhưng Viên Hồng Mai luôn cảm thấy trọng tâm kinh tế tương lai sẽ ở miền Nam, cho nên cô mới thể điền nguyện vọng đại học ở miền Nam, là vì đặt nền móng sớm chút.
"Hiểu Phương em cuộc hẹn? Có trai học ngoại ngữ ?" Viên Hồng Mai trêu ghẹo hỏi.
Đồng Hiểu Phương vẻ ngoài xinh , tính cách cũng , các bạn nam trong trường hoan nghênh, theo đuổi xếp hàng dài, gần đây Đồng Hiểu Phương với một bạn học nam học ngành ngoại ngữ, vẻ xác định quan hệ.
"Em vẫn đồng ý mà, hẹn em xem phim. Em tránh giai đoạn cao điểm của những hôm nay, dự định đến tháng mới mua vé xe. Vừa việc gì, đồng ý ."
Đồng Hiểu Phương đỏ mặt hổ giải thích, trạng thái đáng yêu của cô gái đang yêu hết sức rõ ràng.
"Xem phim thì xem phim, ban đêm đừng về muộn, cũng đừng điêu ngôn xảo ngữ của đàn ông mụ mị đầu óc, để đàn ông lợi, một việc khi đăng ký kết hôn mới thể ."
Viên Hồng Mai nghiêm túc căn dặn, trong túc xá ba lập gia đình, Tôn Đông Tú và Lưu Đan Hà cô lo lắng, cả hai đều chủ kiến, chỉ tính tình Đồng Hiểu Phương quá đơn thuần, vẻ ngoài xinh , cô sợ cô gái đàn ông dỗ ngon dỗ ngọt thành công, ăn thiệt thòi mắc lừa.