Từ Mạt Thế Xuyên Đến Thập Niên 70: Ác Nữ Ngược Tra Làm Giàu - Chương 918
Cập nhật lúc: 2025-12-06 17:18:07
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đường Lục Cân và Đường Đông Cường hổ đỏ bừng cả khuôn mặt, những đứa trẻ , mấy tuổi nhỏ nữa, nam nữ đều , mắc cỡ quá mất.
"Mấy đứa trẻ nhà cô nuôi thật , bề ngoài còn thông minh, thật !"
Triệu Xuân Mai đ.á.n.h giá từ xuống , đó tán thưởng, mặt hai em càng đỏ hơn, dám ngẩng đầu.
"Hải Dương và Hải Tinh cũng giỏi, đồ ngọt là cho các cháu ăn."
Đường Niệm Niệm lấy một bao bánh đậu cao, nhét cho.
"Cô cứ khách khí như , khách khí với cô nữa, để lát nữa mang chút đồ ăn qua cho cô!"
Triệu Xuân Mai chuẩn xong từ lâu, chạy về nhà cầm một túi đồ ăn lớn, tặng cô.
"Đây là bánh mì hình hoa, cô hấp nóng lên là thể ăn, đây là bánh xoắn chiên, đây là bánh rán, cuộn chung với rau gì cũng , món ngon nhất là cuộn với hành tây, đáng tiếc hành tây lớn, mang qua , vị hành tây bên thành phố Thượng Hải chính cống như quê .”
Ăn tết Triệu Xuân Mai cũng dẫn con về nhà, lấy về ít đặc sản, những món là bà cố ý chừa cho Đường Niệm Niệm.
"Ôi, mấy cái bánh mì quá, giống như hàng thủ công ."
Đường Lục Cân lấy một cái bánh mì hình hoa xinh quá đáng, là một đóa hoa mẫu đơn, giống y như đúc, từ xa sẽ trông giống như thật, Đường Niệm Niệm cũng lấy một con hổ con béo múp, con hổ ngây thơ dễ thương, quá đáng yêu.
"Cái thể để trong bao lâu?"
Đường Niệm Niệm nỡ ăn, món hàng thủ công như ăn đáng tiếc.
"Bánh là dùng để ăn, để đó gì, cô tranh thủ ăn , trời nóng sẽ dễ hỏng." Triệu Xuân Mai buồn , vẫn là tính trẻ con.
Thấy Đường Niệm Niệm vẫn chút nỡ, bà bèn : "Cô ăn sẽ thêm cho cô ăn.”
"Làm cái phiền ?" Đường Niệm Niệm hỏi.
"Không phiền, tay là .”
Triệu Xuân Mai buột miệng , tại quê của bà , bánh mì hình hoa là kỹ năng thiết yếu của mỗi phụ nữ, giống như ăn cơm ngủ, từ nhỏ .
Đường Niệm Niệm yên lặng tay ... Trong đầu lướt qua hai chữ “vô dụng!”
"Chị hai, bánh mì hình hoa hẳn là phương Tây sẽ thích."
Đường Lục Cân cầm bánh mì hình hoa hình con hổ con, buột miệng .
"Cái gì? Người phương Tây thích cái gì?"
Triệu Xuân Mai rõ, chỉ thấy phương Tây.
Đường Lục Cân ngượng, nhịn qua chị hai, ánh mắt Đường Niệm Niệm như cổ vũ, cô lập tức bơm thêm dũng khí, lớn tiếng : "Con cảm thấy phương Tây sẽ thích bánh mì hình hoa , thể một nhà máy sản xuất bánh mì hình hoa, đóng gói chân , xuất khẩu kiếm ngoại hối!”
"Đây chỉ là bánh mì, còn thể xuất khẩu?"
Triệu Xuân Mai cảm thấy thể tưởng tượng nổi, bà cảm thấy bánh mì hình hoa là thứ bình thường tới thể bình thường hơn. Dưới quê bà ngày lễ ngày tết, mừng thọ già, đám hiếu hỉ, em bé đầy tháng, cúng bái tổ tông đều bánh mì hình hoa, đồ vật phổ thông như thế, thế mà còn thể xuất khẩu, bà thật sự dám tin tưởng.
"Đừng xem thường bánh mì hình hoa . Với chiều dài năm ngàn năm văn hóa của Hoa Hạ chúng , nhiều thứ đối với chúng là bình thường nhưng phương Tây thì thích vô cùng. Chẳng hạn như quạt đan cỏ lúa mì bình thường nhất bên trong thôn bọn con, nhưng phương Tây thích, kiếm nhiều ngoại hối đấy!"
Đường Lục Cân chậm rãi , khuôn mặt trắng nõn, thanh tú là sự tự tin.
Hội quảng giao mùa thu năm ngoái cô mở mang tầm mắt, tận mắt thấy những phương Tây thích hàng thủ công mỹ nghệ đặc sắc của Hoa Hạ đến cỡ nào, hơn nữa…
"Trong hội quảng giao năm ngoái, con mấy phương Tây đang chuyện phiếm, Hoa Hạ bánh mì tinh xảo, bánh gatô phương Tây thể đủ loại hình dạng, nếu như bọn họ thấy bánh mì hình hoa xinh như , chắc chắn sẽ những lời kiến thức nữa!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/chuong-918.html.]
Đường Lục Cân càng càng kích động, cô chỉ ở Chư Thành, ngoài thế giới rộng lớn, ngược tình yêu nước mãnh liệt như , nhưng khi cô ngoài ngắm thế giới. Tình yêu nước chảy trong m.á.u thịt tựa như thức tỉnh, cô thể lọt tai bất cứ kẻ nào quốc gia dù chỉ là một chút.
Lúc khi cô thấy tranh luận cùng những phương Tây, chỉ điều tiếng Anh của cô lắm, khẳng định sẽ cãi , thêm lúc cô vẫn bánh mì hình hoa, thể luận điểm phản đòn phương Tây. Cho nên cô nhịn xuống, về sẽ luôn cơ hội vả thẳng mặt của những phương Tây đó.
Triệu Xuân Mai đột ngột lên, kích động mắng: "Bọn quỷ Tây chúng nó ăn gì ngon ? Cà phê đắng như t.h.u.ố.c cũng xem là bảo bối, bọn họ mặt mũi bánh mì của chúng bánh mì ngon, lúc chúng bánh mì, bọn quỷ Tây còn đang cởi truồng ăn thịt sống đấy!"
"Không sai, phương Tây đúng là bao giờ ăn cái gì ngon.”
Đường Niệm Niệm đồng ý, ẩm thực văn hóa của phương Tây giống như lịch sử của bọn họ, một trang giấy cũng hết.
Triệu Xuân Mai cổ vũ càng kích động, lớn tiếng : "Nếu thành lập nhà máy, việc sẽ bao hết, phụ nữ trong thôn ai ai cũng bàn tay khéo léo, bánh mì hình hoa họ khẳng định sẽ khiến phương Tây rớt con mắt!"
Đường Lục Cân cũng kích động, mong đợi về phía chị hai, trong lòng cô chắc, nhà máy bánh mì hình hoa rốt cuộc thể thành lập .
"Hội quảng giao mùa xuân chắc chắn dự , nếu tranh thủ thời gian, hẳn là thể tham gia hội quảng giao mùa thu." Giọng điệu của Đường Niệm Niệm quá xác định.
Nếu như là thành lập nhà máy tại Đường Thôn, cô nhất định thể nắm chắc thời gian.
ở quê Triệu Xuân Mai, cô quá nắm chắc, chỉ sợ cán bộ và dân bên phối hợp.
"Tiểu Đường, bánh mì hình hoa thật sự thể thành lập nhà máy? Có thể kiếm tiền của phương Tây?"
Triệu Xuân Mai cầm một cái bánh mì hình hoa, đến bây giờ bà vẫn dám tin tưởng, cảm thấy giống như đang mơ.
"Có thể thành lập nhà máy xem tình hình phối hợp bên quê của bác." Đường Niệm Niệm .
"Phải phối hợp thế nào?"
Triệu Xuân Mai vội vã hỏi.
"Thứ nhất, cán bộ nơi đó nhất định ủng hộ hết , thể giở thói quan liêu. Thứ hai, dân chúng địa phương tuân phục quản lý, thể chủ nghĩa cá nhân, hai điểm nhất định , nếu nhà máy sẽ thành lập !"
Đường Niệm Niệm hai điểm, cũng là hai điểm cực kỳ trọng yếu.
Chỉ cần hai điểm thành công, bất cứ lúc nào nhà máy cũng thể thành lập.
Vẻ mặt Triệu Xuân Mai do dự, bà dám cam đoan, thành lập nhà máy việc nhỏ, bà trở về thương lượng với chồng một phen, nhưng bà thật lòng hi vọng thể thành lập nhà máy bánh mì hình hoa, cuộc sống của quê thể ấm no.
"Nếu như chị dâu thật sự thành lập nhà máy bánh mì hình hoa thì hãy về nhà khảo sát. thể cung cấp tài chính, cam đoan tiêu thụ, cái khác thể cam đoan!”
Đường Niệm Niệm càng ngay thẳng hơn, nhà máy bánh mì hình hoa đối với cô, thành lập cũng đáng kể, coi như thật sự , cô cũng dự định để Đường Lục Cân và Đường Đông Cường luyện tập, cô chỉ bỏ tiền, can thiệp việc khác.
"Được, sẽ gọi điện thoại về quê hỏi thử, hồi âm sẽ với cô.”
Triệu Xuân Mai gật đầu đồng ý, bà cảm thấy quê sẽ sẵn lòng.
Có bỏ tiền, còn bảo đảm doanh thu, chuyện như chỉ cần là chút đầu óc thì sẽ đồng ý.
"Chị dâu, nhà máy quần áo chị ngóng gì ?" Đường Niệm Niệm hỏi nhà máy quần áo.
Năm ngoái bảo Triệu Xuân Mai ngóng , bây giờ vẫn tin tức.
"Chuyện nhà máy quần áo phức tạp, qua tay sáu , hiện tại là sĩ quan hậu cần Hoàng thuộc ban hậu cần quản lý, tìm sĩ quan mấy , sĩ quan Hoàng một đống sổ nợ của nhà máy quần áo rối mù, ai tiếp nhận thì đó may, còn khuyên đừng chạm !"
Triệu Xuân Mai báo cáo chi tiết, sĩ quan Hoàng quan hệ tệ lắm với ông Chu nhà bà , ăn độ tin cậy cao, nhưng bà vẫn cam tâm.
Mộng Vân Thường