Từ Mạt Thế Xuyên Đến Thập Niên 70: Ác Nữ Ngược Tra Làm Giàu - Chương 903

Cập nhật lúc: 2025-12-06 17:17:52
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Hà Vọng Đệ sướt mướt xin , chỉ là đủ thành tâm, vẫn Đường Niệm Niệm ỷ thế h.i.ế.p , tiểu đoàn trưởng Hứa đen mặt đá một cước qua đó, đá trúng bụng của cô .

"Đánh c.h.ế.t . . . . . . A, sắp c.h.ế.t . . . . . ."

Hà Vọng Đệ che bụng , mặt đất rên rỉ.

"Vợ chồng các cãi thì về nhà mà cãi, đừng ở cửa nhà !"

Thẩm Kiêu lạnh mặt, thờ ơ với sự đau đớn của Hà Vọng Đệ, chỉ lo lắng sẽ ảnh hưởng đến việc Niệm Niệm ăn cơm.

"Bảo quản lý phụ nữ với trẻ em trong nhà cho , đừng chạy đến cửa nhà náo loạn, loạn nữa em thả ch.ó c.ắ.n đấy!"

Giọng lạnh như băng của Đường Niệm Niệm truyền , ghét nhất là cãi ồn ào lúc giờ cơm, ảnh hưởng đến khẩu vị của cô.

Hơn nữa, hai vợ chồng diễn trò còn diễn đến tận cửa nhà cô, coi cô là kẻ ngốc đấy ?

"Trở về , về đừng đến đây nữa!"

Thẩm Kiêu tức giận , Niệm Niệm nhà thích nhất chính là im lặng ăn cơm, hai ầm ĩ lúc Niệm Niệm ăn cơm, thật sự đáng c.h.ế.t!

Nếu niệm tình đồng nghiệp, chắc chắn tay độc ác !

" đến là để xin , Thẩm phó. . . . . . Ơ. . . . . . còn xong mà. . . . . ."

Tiểu đoàn trưởng Hứa còn xong Thẩm Kiêu xách lên, quăng xa.

Hà Vọng Đệ sợ tới mức lăn lông lốc bò dậy, chạy trốn nhanh như bay, ngay cả đàn ông nhà cũng quan tâm nổi.

rốt cục cũng nhớ tới ác danh của Thẩm Kiêu, xưng là Diêm Vương sống đấy, dám chạy đến nhà của Diêm Vương sống náo loạn chứ?

Hà Vọng Đệ sợ tới mức thất hồn lạc phách, một chạy thẳng về nhà.

Tiểu đoàn trưởng Hứa lên, khập khiễng bước về, trong lòng nghẹn một bụng tức, càng nhiều hơn chính là cam lòng.

Nếu như gia thế như Thẩm Kiêu, nhất định hiện tại chức vị sẽ cao hơn .

Hơn nữa, tuy rằng chức vị của thấp chút nhưng lớn tuổi hơn Thẩm Kiêu, thời gian ở bộ đội cũng lâu hơn tên nhóc , cũng quá tôn trọng khác đó.

Xử lý xong hai , Thẩm Kiêu đóng cửa , trở về tiếp tục ăn cơm.

Bà cụ Đường hỏi gì hết, bà cụ nghĩ đơn giản, cháu rể chức quan lớn hơn thằng nhóc , sợ cái rắm!

Cơm nước xong, Đường Niệm Niệm kéo Thẩm Kiêu phòng, lấy cái túi của Hàn Anh , còn đang nhỏ nước.

"Cái túi đựng máy ảnh, liên hệ với chú Minh !"

Đường Niệm Niệm dỡ túi , giữ chứng cớ, đây chính là bằng chứng để thăng chức của Thẩm Kiêu nhà cô.

"Cùng ."

Thẩm Kiêu cũng hỏi nhiều, dắt cô cùng tìm Minh Chấn Hưng.

Minh Chấn Hưng cũng sống ở trong quân khu, cách xa lắm, lúc bọn họ đến nơi, cả nhà còn đang ăn cơm.

"Ngồi xuống cùng ăn một chút!"

Nhìn thấy bọn họ, Minh Chấn Hưng phấn khởi, mời bọn họ cùng ăn cơm.

Bà Minh cũng nhiệt tình, phòng bếp lấy bát đũa.

Trong nhà chỉ mỗi hai vợ chồng bọn họ, con trai ở quân khu khác, con gái sống ở đơn vị, nghỉ lễ mới về nhà.

"Không ăn , chú Minh, chú mau chóng ăn , việc cần với chú đây." Thẩm Kiêu ngăn cản bà Minh, lúc ở nhà ăn no lắm .

"Chuyện gì thế?"

Sự tò mò của Minh Chấn Hưng khơi dậy, thịt rồng cũng ăn nổi nữa .

"Chú ăn xong mới ."

"Cháu chú ăn nổi!"

"Cháu chú càng ăn nổi."

Hai giằng co hết nửa ngày, cuối cùng vẫn là Minh Chấn Hưng bại trận, ngoan ngoãn ăn cơm.

Chẳng qua, trong lòng ông ngứa ngáy, bình thường ăn ba bát giờ giảm bớt còn một bát, ăn qua loa cho xong một bát cơm liền thúc giục Thẩm Kiêu mau chóng .

"Đi thư phòng !"

Thẩm Kiêu để bà Minh thấy, đặc vụ lợi dụng hết kẽ hở, khó lòng phòng , bà Minh khẳng định là thành vấn đề, nhưng chống nổi đặc vụ quá gian trá, cẩn thận vẫn là hết.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/chuong-903.html.]

 

Minh Chấn Hưng đưa hai bọn họ tới thư phòng, vẻ mặt của ông trở nên nghiêm túc, nhất định là chuyện lớn, nếu Thẩm Kiêu sẽ thận trọng như thế.

"Chú xem cái túi ."

Thẩm Kiêu lấy túi , nước lau sạch sẽ , thoạt giống như túi bình thường, chỉ là tinh xảo thời thượng hơn chút.

"Cái túi ?"

Minh Chấn Hưng cầm túi lên nửa ngày cũng phát hiện vấn đề, chỉ là cái túi kiểu nữ bình thường thôi mà, chẳng qua chất liệu hẳn là là da thật, sờ mềm mại.

"Bên trong máy ảnh."

Thẩm Kiêu mở cái túi , quả nhiên lộ máy ảnh mini.

Minh Chấn Hưng đổi sắc mặt, trong giọng thêm chút sát khí, "Lấy ở đấy?"

Mụ nội nó chứ, đặc vụ thể thâm nhập địa bàn của ông , quá coi ông !

"Của bạn Từ Yến đấy."

Đường Niệm Niệm tiếp lời, đơn giản chuyện phát hiện chỗ đáng ngờ của Hàn Anh, "Cô chỉ là một nhân viên tài vụ bình thường, chồng ở bộ đội cũng chỉ là đại đội trưởng, tiền lương của hai vợ chồng cộng đại khái gần một trăm đồng, nhưng quần áo, túi xách của cô đều sang quý, chút tiền lương căn bản đỡ nổi mức tiêu phí của cô ."

"Thêm nữa là kinh nghiệm của cô đủ, hẳn là chỉ mới sa ngã, đường núi hái nấm, cô vô cùng khẩn trương, thường mở túi lấy khăn tay lau mồ hôi, cử chỉ quá đáng ngờ , cháu nghĩ biện pháp đẩy cô xuống sông, nhân cơ hội giấu cái túi , lúc đó Hàn Anh cứ như phát điên, cháu liền càng thêm khẳng định cái túi vấn đề."

Kỳ thật, lúc Hàn Anh ngã xuống sông Đường Niệm Niệm vẫn còn chắc chắn, nhưng phụ nữ coi trọng cái túi đến thế, quan trọng đến ngay cả tính mạng cũng cần, cô liền chắc chắn trăm phần trăm .

Sở dĩ Đường Niệm Niệm sinh lòng hoài nghi là bởi Hàn Anh mặc cái áo bành tô , bởi vì cái áo bành tô là của nhãn hiệu nhà bà nội ruột của cô- Triệu Phương Hoa, Đường Niệm Niệm rõ ràng, nhãn hiệu tìm khắp nội địa cũng mua , ngay cả Hồng Kông cũng chỉ một cửa hàng độc quyền thôi.

Hơn nữa, cái áo bành tô ba mươi tám đồng căn bản mua , ít nhất thêm một .

"Tiểu Đường lắm, cháu lập công !"

Minh Chấn Hưng giơ ngón tay cái lên, lòng yêu thích dành cho Đường Niệm Niệm thậm chí vượt qua cả Thẩm Kiêu .

"Chú Minh, lúc chú ghi công, ghi tên Thẩm Kiêu ?" Đường Niệm Niệm đưa yêu cầu.

"Làm bậy, công lao thể ghi bừa thế , của ai thì ghi đó!"

Minh Chấn Hưng mắng, rõ là tính tình của trẻ con.

Đường Niệm Niệm bĩu môi, công lao cô lấy cũng vô dụng, cô ở bộ đội.

"Yên tâm , cháu và Thẩm Kiêu là vợ chồng một nhà, cháu lập công , đối với sự thăng tiến của Thẩm Kiêu ở bộ đội cũng giúp ích."

Minh Chấn Hưng suy nghĩ của cô, trong lòng an ủi, đứa trẻ Thẩm Kiêu cô đơn nhiều năm như , cuối cùng một quan tâm nó bảo vệ nó .

Lúc Đường Niệm Niệm mới lòng, dậy chuẩn về nhà ngủ.

Hôm nay bận rộn nửa ngày, mệt c.h.ế.t cô .

Minh Chấn Hưng cũng giữ bọn họ , quân khu xuất hiện gián điệp, mấy ngày kế tiếp bận rộn hơn .

"Tiểu Kiêu, cháu với chú."

Ông gọi , bắt gián điệp thì Thẩm Kiêu là tay lão luyện, bắt phát nào trúng phát đó.

Đường Niệm Niệm một trở về nhà, mới giấc ngủ, chợt tới động tĩnh ở cách vách, tiếng kêu sợ hãi của Từ Yến, còn âm thanh của Lục Quang Lượng.

Mộng Vân Thường

"Các tại bắt ? phạm chuyện gì ?" Từ Yến tức giận kêu to.

"Bác sĩ Từ, mong cô phối hợp với công việc của chúng , nếu cô nhất định chịu phối hợp, đừng trách chúng cưỡng chế chấp hành!"

Cuối cùng vẫn là Lục Quang Lượng khuyên vợ, hai vợ chồng mang .

Động tĩnh tuy rằng lớn, nhưng kinh động ít , thấy vợ chồng Lục Quang Lượng khác mang , bọn họ sợ tới mức cơn buồn ngủ đều mất sạch .

"Xảy chuyện gì ? Tiểu đoàn trưởng Lục và bác sĩ Từ phạm ?"

"Không , nửa đêm đột nhiên bắt , khẳng định là chuyện lớn!"

Mọi kinh hoàng bất an, dám thảo luận sâu hơn nữa, sợ liên lụy.

Buổi tối hôm đó, nhiều ngủ ngon, Đường Niệm Niệm ảnh hưởng gì, ngay cả Thẩm Kiêu trở về lúc nào cũng , ngủ là ngủ thẳng đến hừng đông.

Bên ngoài truyền đến mùi thơm của sữa đậu nành, Đường Niệm Niệm thèm đến tỉnh, uống sữa đậu nành vị mặn, thím Trương kiếm một cái cối đá nhỏ, mỗi ngày đều thể uống sữa đậu nành mới nấu, còn ngon hơn mua.

"Việc xử lý thế nào ?"

Đường Niệm Niệm lười biếng duỗi thắt lưng, nhàn nhạt hỏi.

 

 

 

 

Loading...