Từ Mạt Thế Xuyên Đến Thập Niên 70: Ác Nữ Ngược Tra Làm Giàu - Chương 45

Cập nhật lúc: 2025-12-06 05:11:50
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đường Niệm Niệm khẽ nhếch môi. Trong gian của cô, máy móc tiên tiến hơn cả những thứ ở nhà máy Hồng Tinh. Trước đấu với thợ nguội cấp tám, nhưng từng thử với thợ cấp sáu — độ chính xác khỏi chê, mà tốc độ còn nhanh đến mức mười thợ bậc sáu hợp lực cũng đuổi kịp một cái máy của cô.

Sau bảo chú Hai ngóng thêm mới .

Nghĩ , cô lên giường chợp mắt nửa tiếng dậy, rửa mặt sơ qua, đạp xe ngoài.

Trạm thu gom phế liệu ở phía tây thành, cách nhà máy Hồng Tinh chừng mười dặm. Đi xe đạp một lúc là tới. Trạm thu mua hề giống như trong tiểu thuyết miêu tả — lộn xộn, ngổn ngang, tiện cho nữ chính “vung tay gom bảo bối”. Ở đây là trạm quốc doanh hẳn hoi, nhân viên năm sáu , phòng việc, cửa sổ thu phí. Đồ đạc thì phân loại rõ ràng, xếp ngay ngắn như kho của nhà máy. Thứ gì nhập kho là kiểm đếm đủ cả, thiếu một món cũng phát hiện, chứ đừng lén lút lấy đồ.

Hơn nữa, các loại gỗ lim, t.ử đàn món cổ gì đó—trong trạm căn bản . Mấy món quý như từ lâu nộp lên . Niệm Niệm một vòng, lập tức bỏ luôn suy nghĩ nhặt nhạnh vận may. Có tìm bảo bối thì lên chợ đen.

Cuối cùng tìm mớ sách giáo khoa cấp ba. Vận may coi như tệ — còn sót một bộ Bộ sách tự học toán lý hoá, nhưng chỉ mười hai cuốn, thiếu mất năm quyển.

Bộ thời văn hóa đổi mới gần như là kinh thánh thi cử, thi đại học đầu tiên đề nhiều câu trong bộ tư liệu . Tổng cộng mười bảy quyển, thiếu thì để dành kiếm tiếp.

Niệm Niệm ôm chồng sách cửa, cân thử đóng tiền.

“Mười lăm cân, hai xu một cân, ba hào.”

Sách ở đây tính như giấy vụn, rẻ đến buồn . Niệm Niệm đưa ba hào, cất sách gùi, đến chỗ vắng mới đưa gian.

Sau đó cô ghé cửa hàng bánh, cân mười cân bánh ngọt trứng gà, mười cân bánh đào giòn. Cô chia sẵn mỗi loại hai cân, chuẩn mang đến Nhất Trung thăm em ba Đường Lục Cân.

Nguyên và Lục Cân quan hệ vốn . Con bé thông minh, học hành giỏi, thì bà cụ Đường chẳng cố cho nó học tiếp cấp ba gì.

Kiếp Niệm Niệm từng đến Nhất Trung Chư Thành. Trường tiếng trăm năm, còn lọt top trăm trường cả nước, học sinh thi đỗ Thanh Hoa, Bắc Đại ít. Dạy học thì khỏi hàng đầu.

Bây giờ trường vẫn ở đường Phượng Dương, chỉ là khu nhà học cũ kỹ hơn. Niệm Niệm với ông cụ gác cổng tên lớp Lục Cân, ông cụ liền cho cô .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/chuong-45.html.]

Lúc ba giờ rưỡi chiều. Lục Cân đang học lớp tám, còn một năm nữa nghiệp.

Lũ học trò đang học thể dục. Trên sân, tiếng trong vắt vang lên, khiến tâm trạng cũng nhẹ vài phần. Niệm Niệm ngoài sân quan sát, tìm bóng em ba.

Hai lớp cùng học thể dục, sân đông nghịt. Đám con trai thì chơi bóng rổ, chạy mồ hôi ướt áo. Đám con gái thì tụ tập theo nhóm: đ.á.n.h cầu lông, đá cầu, chơi bóng bàn, thì tán dóc nắng.

Lục Cân thích vận động, nên đang chuyện với bạn.

Đám con trai đ.á.n.h bóng rổ trông thấy Niệm Niệm thì như bơm thêm , chạy hăng gần gấp đôi, còn len lén liếc xem cô gái xinh đó để ý đến “phong thái” của .

Niệm Niệm thì chẳng thèm để mắt. Mấy đứa nhóc con, lông còn mọc đủ, cô chẳng buồn hứng thú.

thấy Lục Cân định tới—

Thì bất ngờ, một quả bóng rổ bay thẳng về phía cô, tốc độ nhanh.

“Mau tránh !!”

Mộng Vân Thường

Đám con trai đồng loạt kêu lên, hoảng hốt chạy về phía cô. Cô gái như thế, mà lỡ bóng đập trúng thì đúng là áy náy cả đời.

Mấy nữ sinh xung quanh dọa đến hét lên, ai nấy đều nghĩ Niệm Niệm chắc chắn tránh kịp .

 

 

 

 

Loading...