Bùi Hạc Niên gì.
Gương mặt điển trai, lạnh lùng của về phía cửa sổ xe, toát lên vẻ trầm tĩnh và khí chất.
Cố Duật Chi gọi điện thoại mà cứ mãi dứt, thật phiền.
Hai quen nhiều năm, tuy thiết kiểu “ em sống c.h.ế.t ”, nhưng trong giới thì vòng quan hệ cũng chỉ chừng đó, họ hợp tính, từ chuyện ăn đến chuyện riêng tư, đều khá hòa hợp.
Không hiểu dạo gần đây Bùi Hạc Niên cứ như chập mạch, chuyện kiểu châm chọc.
Cố Duật Chi lạnh giọng:
“Gần đây vấn đề đấy, Hạc Niên.”
Giọng Bùi Hạc Niên từ đầu dây bên truyền đến, đều đều cảm xúc:
“Sao, nghĩ ghen với ?”
Lại về cái chủ đề .
Nói chuyện dài dòng, giọng điệu cứ kiểu mỉa mai.
Dù thì Bùi Hạc Niên cũng lớn hơn Cố Duật Chi vài tuổi.
Có lẽ đàn ông khi sắp bước sang tuổi 30 đều trở nên khó hiểu như .
Cố Duật Chi chẳng buồn đôi co:
“Giúp thì giúp, thì tự tra.”
Bên , Bùi Hạc Niên bật :
“Muốn giúp thì ít nhất chút thông tin chứ.”
Cố Duật Chi xách rượu về :
“Đối phương lái một chiếc xe màu đen, loại Phantom.”
Giọng Bùi Hạc Niên vẫn đều đều:
“Trùng hợp ghê, cũng một chiếc Phantom màu đen.”
“ giờ đến Phantom là thấy ngứa tai!”
Cố Duật Chi nghiến răng:
“Loại xe mấy tên tiểu tam thích khoe mẽ mới chạy. khuyên nên đổi xe sớm . Cậu cũng đang yêu đương, đừng tự rước xui xẻo .”
“Vậy ?”
Bùi Hạc Niên thản nhiên:
“ quan tâm.”
Cố Duật Chi phòng ăn, bạn gái ngoan ngoãn ở bàn, thấy liền tít mắt:
“Duật Chi!”
Ánh mắt Cố Duật Chi dịu , bước tới, cúi xoa đầu cô.
Cô gái lén về phía bếp, thì thầm với :
“Chuyện em kịp cảm ơn . Cảm ơn lên tiếng giúp em.”
“Nếu , em thật sự .”
“Vậy cảm ơn thế nào đây?”
Cố Duật Chi ghé sát tai cô, mắt ánh lên ý :
“Chỉ hai câu cảm ơn thôi ? Vợ thấy thiếu thành ý ?”
Cô gái kéo tay áo , ngón tay trắng muốt đặt lên cổ tay , nhẹ nhàng kéo cúi xuống.
Cố Duật Chi ngoan ngoãn cúi . Hơi ấm dễ chịu phả lên mặt , mùi hoa hồng thoang thoảng như móc tim .
Giọng cô ngọt ngào mềm mại, như đang thưởng cho :
“Em mà, Duật Chi là vị hôn phu tuyệt nhất. Chỉ em mới may mắn đính hôn với !”
Cố Duật Chi giấu nổi nụ .
Trong lòng ngọt hơn cả mật, nhưng nhớ đến tên tiểu tam đáng ghét , liền hỏi cô:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-la-trang-my-nhan-kieu-khi-duoc-sung-nhu-mang/chuong-68.html.]
“Vậy Chi Chi thích ai nhất?”
Cô gái khúc khích bên tai , đôi mắt sáng long lanh, giọng mềm mại:
“Sao hỏi câu ngớ ngẩn thế?”
“Trên đời nhiều đàn ông như , tất nhiên em thích nhất !”
Cố Duật Chi thấy mãn nguyện.
Anh nửa nhắm mắt, ngón tay cô đang nắm lấy tay , ánh mắt đầy dịu dàng.
Cô vẫn buông tay, giọng nhỏ nhẹ mời :
“Lát nữa cạnh em ăn cơm nhé?”
Cố Duật Chi “ừm” một tiếng, nghiêng , môi lướt nhẹ qua má cô.
Hành động ngoài ý .
Anh ngạc nhiên, nhanh chóng đưa tay vuốt má cô.
Mềm như đậu hũ.
Môi khẽ cong, giọng xin trêu:
“Xin , hình như lỡ chạm .”
“Em ngọt từ trong ngoài luôn ?”
Cô gái đỏ bừng tai, lông mi run rẩy, ánh mắt lảng tránh.
Chỉ một giây , cả khuôn mặt cô đỏ ửng.
Cô tròn mắt, lắp bắp chằm chằm mặt bàn:
“Anh… …”
Cố Duật Chi theo ánh mắt cô, thấy điện thoại vẫn đang kết nối, thời gian cuộc gọi vẫn đang chạy.
Trên màn hình hiện rõ ba chữ: “Bùi Hạc Niên”.
Cố Duật Chi nhướng mày:
“Quên ngắt máy .”
Hai im bặt, khí trở nên tĩnh lặng.
Một lúc , giọng quen thuộc từ đầu dây bên vang lên.
Nghe như đang , nhưng khiến da đầu Khương Chi Chi tê rần.
“Hai tình cảm quá nhỉ?”
Giọng Bùi Hạc Niên lạnh lùng vang lên, như đang chúc phúc:
“Chúc mừng.”
Khương Chi Chi: “……”
Tình huống quá căng, cô thở nổi.
Mà bên vẫn ý định ngắt máy, giọng bình thản như đang trò chuyện:
“Vừa nãy Duật Chi chuyện đính hôn, rõ định ngày nào.”
“Khu vực mở ở núi Băn Khoăn thành phố A miếu của nhà họ Bùi. Mẹ của Duật Chi đến đó dâng hương. Trí Trần đại sư cũng sắp về, hai thể cùng , nhờ thầy chọn ngày tổ chức hôn lễ.”
Khương Chi Chi: “……”
Cố Duật Chi:
“Có phiền .”
“Không phiền , đều là trong nhà mà.”
Giọng của Bùi Hạc Niên vang lên, nhưng Khương Chi Chi chỉ thấy rợn .
Cô cảm thấy khiến Bùi Hạc Niên phát điên.
“ và Duật Chi như tay chân, chuyện của cũng là chuyện của .”
“Mấy bệnh viện tư ở thành phố A đều do tập đoàn Bùi thị nắm cổ phần. Đến lúc hai kết hôn, nếu em dâu thai, mấy việc kiểm tra thai sản , – với tư cách cả – cũng thể giúp một tay.”