Tu La Tràng: Mỹ Nhân Kiều Khí Được Sủng Như Mạng - Chương 62

Cập nhật lúc: 2025-10-14 08:08:17
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Chi Chi gọi thêm hai phần bánh cuốn.

Lần cho thêm tỏi ớt, mà còn gọi thêm cho một phần hoành thánh nhỏ.

Thiếu niên vui, :

“Cảm ơn nhé, thật ngờ bạn học như , thật sự cảm kích!”

Khương Chi Chi khen thì thấy chột .

Thực cô chẳng bụng gì, ngay mười phút còn cố tình gọi bánh cuốn cay để xem cay đến nhe răng trợn mắt.

Cô đúng là chút tính thật.

Vừa nghĩ như thế, mỉm dịu dàng đáp :

“Không cần cảm ơn , từ nhỏ dạy giúp đỡ khác.”

“Dì dạy em thật , như … đến gương mặt còn sắp chẳng nhớ nổi.”

Nói xong, nụ của mang chút chua xót, nhưng thoáng lắc đầu cho qua.

“À đúng , tên là A Yếm, còn em?”

Khương Chi Chi cẩn thận rưới nước sốt lên bánh cuốn hỏi :

“Chữ Yếm nào?”

“Là ‘ghét bỏ’ đó.”

Ngón tay mảnh khảnh của cô khựng , đôi lông mi khẽ run lên.

Khóe môi vẫn còn vết bầm xanh, thiếu niên , giải thích:

“Ông già sinh ghét .”

Động tác ăn uống của Khương Chi Chi dừng hẳn.

Trong lòng cô bắt đầu thấy áy náy. Anh chỉ mượn chút tiền mua cồn và bông ngoáy tai hết 2 tệ rưỡi, mà cô nghĩ cho , thậm chí còn cố tình cho ăn ớt cay để trả thù.

Anh khổ lắm , , thường xuyên đánh, bắt nạt, đến cái tên cũng gắn liền với sự ghét bỏ. Vậy mà cô, một ngoài chẳng liên quan cũng hành hạ thêm .

Cô đúng là tệ thật.

Có lẽ nhận ánh mắt cô, gì thêm, chỉ lặng lẽ ăn hết bát hoành thánh.

Hương thơm của tôm khô và canh nóng lan tỏa, nhưng Khương Chi Chi thấy nghẹn ứ, khó mà nuốt trôi.

Cô chậm rãi lấy điện thoại , mở trình duyệt, lén bấm tìm gì đó, nhanh chóng cất , ngón tay khẽ gõ gõ bàn.

lúc đó, thiếu niên ngẩng đầu.

Khương Chi Chi nhẹ giọng :

“Trong Kinh Thi câu ‘Yêm yêm phu quân, trật trật đức âm’. Chữ ‘Yếm’ ở đây mang ý nghĩa yên , an lành.”

“A Yếm, cuộc sống của cũng sẽ giống như tên của , bình an, , thuận lợi.”

Thiếu niên đối diện thoáng sững , nụ thường trực biến mất. Đôi mắt hẹp dài cô, ánh lên thứ cảm xúc khó đoán.

Khi Khương Chi Chi lo lỡ lời, đang định coi như gì xảy , thì bất ngờ bật .

Lần nụ rõ ràng hơn nhiều, gương mặt tuấn tú tà mị còn hiện lên một lúm đồng tiền nhạt.

Anh thẳng cô, ánh mắt sáng rực:

“Cảm ơn cho cái tên của một ý nghĩa mới. Và cảm ơn lời chúc phúc của em.”

“Hôm nay, với , đúng là một khởi đầu mới.”

Dưới bàn, Cố Yếm vô thức siết chặt ngón tay, cố gắng kìm nén cơn khát khô rát trong cổ họng.

Lồng n.g.ự.c nóng bỏng, tim đập dồn dập, như thể ngọn lửa đang thiêu rụi .

Thực , hôm nay đến tìm Khương Chi Chi là một quyết định sai lầm.

Cố Yếm nghĩ.

Ban đầu, chỉ định trêu chọc cô, thậm chí chút ác ý, lợi dụng chị dâu tương lai để chọc tức trai cao ngạo của .

gần cô quá. Gần đến mức ngửi thấy mùi hương hoa hồng thoang thoảng, cô dùng giọng điệu dịu dàng, chân thành an ủi , trao cho một lời chúc .

Cô là đứa trẻ che chở, nuôi dưỡng trong nhung lụa, từng nếm qua cay đắng, thấy qua sự hiểm ác của lòng .

Còn là đứa con rơi thừa nhận, lớn lên trong viện mồ côi, đ.á.n.h đập, gọi là quái vật, sống lây lất đáy xã hội.

Trước gương mặt xinh tinh khiết , Cố Yếm chỉ thấy n.g.ự.c càng nóng hơn, cổ họng cũng bỏng rát.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-la-trang-my-nhan-kieu-khi-duoc-sung-nhu-mang/chuong-62.html.]

Anh càng nhận rõ: và Khương Chi Chi là hai thế giới.

Trong sáng và dơ bẩn.

Đơn thuần và tăm tối.

Một trời một vực.

Anh lẽ tiếp tục xa, cô sợ hãi, khiến căm ghét . Bởi vì từ đến nay, thế giới từng đối xử tử tế với .

khi đôi mắt long lanh , thể.

Không thể buông những lời ác độc, thể giở thủ đoạn khiến cô hoảng loạn.

Cố Yếm chỉ thể siết chặt tay, ép giả vờ thản nhiên, học theo dáng vẻ điềm tĩnh của trai mà gửi lời cảm ơn.

Có lẽ nên cảm ơn thật.

Cảm ơn phận đưa cô – con gái – đến bên cạnh .

Cố Yếm nghĩ, thật sự yêu con gái .

________________________________________

Để tiện cho việc trốn học, Khương Chi Chi vòng vèo bên ngoài một lúc lâu.

Khi trường thì trời nhá nhem tối.

Đèn đường bật sáng, soi rõ con đường chân. Gió thu se lạnh thổi qua, lá rơi lả tả, xào xạc bước chân.

Điện thoại rung lên, tin nhắn gửi đến nửa tiếng .

“Đừng gần thằng con trai nào như nữa, bảo bối.”

“Anh sẽ ghen đó.”

“Nụ của thật ghê tởm, em thấy buồn nôn ?”

Khương Chi Chi mặt cảm xúc, thành thạo chặn . ngay đó, tin nhắn mới gửi đến.

“Đừng một ngoài đường buổi tối, nguy hiểm.”

“Bên ngoài là kẻ , em thấy ánh mắt bọn họ em ?”

“Sao em trả lời tin nhắn của , vợ ơi?”

“Đừng sợ, chồng sẽ bên em.”

Ngay khoảnh khắc đó, gáy Khương Chi Chi bỗng lạnh buốt.

Giống như một ánh mắt nhớp nháp, u ám phủ xuống, bao trùm lấy cô từ xuống .

Tim cô đập loạn, vội đầu . Phía chỉ vài qua , thỉnh thoảng chiếc xe đạp lao vút qua. Mọi thứ trông bình thường.

Ánh mắt đáng sợ cũng biến mất.

Khương Chi Chi thở phào, tiếp tục bước .

Có lẽ chỉ là cố tình nhắn tin dọa cô.

Làm mà trùng hợp đến mức, cô đến đây thì cũng ở gần?

Cô bước nhanh hơn, còn dám chần chừ.

Từ đây về trường chỉ tầm 200–300 mét thôi.

càng nhanh, cảm giác lạnh lẽo, nhớp nháp càng rõ rệt, như thật sự ai đó đang bám sát.

Cơn gió đêm luồn qua vành tai, quét qua phần cổ hở, lướt qua bất kỳ chỗ nào che kín.

Nỗi bất an dâng lên khiến Khương Chi Chi sởn gai ốc.

Nếu thấy bóng ánh đèn đường, cô nghĩ ai đó đang kề sát lưng.

Tim đập dồn dập, thở gấp gáp vì chạy vội.

Ngay mặt là một con hẻm nhỏ hẹp tối om.

Cảm giác dõi theo càng mạnh. Khương Chi Chi dám dừng, hít sâu một bước .

Trong hẻm đèn, chỉ le lói ánh sáng từ xa hắt đến. May , ánh mắt rình rập biến mất, dường như theo.

Khương Chi Chi thở phào, giày giẫm lên nhánh cây khô, vang lên “rắc” một tiếng.

Đột nhiên, cô nổi da gà. Rõ ràng, phía tiếng bước chân. So với tiếng giẫm cành cây của cô, âm thanh rơi xuống chậm nửa nhịp.

Rõ ràng, xen kẽ, từng bước một.

 

Loading...