Tu La Tràng: Mỹ Nhân Kiều Khí Được Sủng Như Mạng - Chương 55

Cập nhật lúc: 2025-10-14 08:08:10
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Bốp!” – một tiếng tát vang lên, gương mặt điển trai của trai trẻ hất lệch sang một bên.

Lần Khương Chi Chi tay thật mạnh.

Lục Tư Ngôn đưa tay ôm khóe miệng rỉ máu, đầu lưỡi chạm vị tanh ngọt của m.á.u tươi.

Mái tóc đen rối khẽ rũ xuống, để lộ gương mặt sắc nét, nhưng đôi mắt sâu thẳm tối tăm khó lường.

Đánh xong, Khương Chi Chi lập tức hối hận.

Có lẽ cô tay nặng.

những lời thật sự quá khó .

Ngón tay thon mảnh của cô còn run run trong khí, vì lúc nãy kiểm soát lực.

Lục Tư Ngôn thoáng mùi hương quen thuộc từ cơ thể cô – mùi hoa hồng ngọt ngào – len lỏi khứu giác, chạm tới từng dây thần kinh.

Trong lòng dấy lên một cơn ngứa ngáy khó tả. Anh vô thức nuốt xuống vị m.á.u tanh trong miệng.

Khát.

Khát đến khó chịu.

Một cảm giác hừng hực như ngọn lửa kìm nén lớp lụa mỏng, âm ỉ bùng lên.

Toilet bật đèn, ánh sáng mờ mờ tối tăm.

Lục Tư Ngôn vẫn giữ nguyên tư thế nghiêng đầu hồi lâu, đó chậm rãi ánh mắt thẳng Khương Chi Chi.

Làn da trắng mịn, gương mặt thanh tú, đôi mắt đen sâu thẳm đến lạnh sống lưng.

Anh gì, chỉ bước về phía cô một bước.

Cô theo bản năng lùi một bước để giữ cách.

ngay giây , tiếp tục tiến lên.

Khung cảnh gợi khi dội nước lên cô trong căn phòng nhỏ.

khác với khi – ánh mắt giờ đây còn chút dịu dàng ngoan ngoãn như một chú cún con.

Đôi mắt u tối ẩn giấu sự điên cuồng, giống như một bàn tay vô hình đang vẽ vời, lướt qua từng tấc da thịt lộ ngoài của cô.

Áp lực và cảm giác nguy hiểm đè nặng, như một bóng ma bám chặt rời.

Tim Khương Chi Chi đập loạn, nỗi sợ hãi dâng lên từng đợt.

【 Anh sẽ đ.á.n.h chứ? 】

Cô lo lắng hỏi hệ thống trong lòng:

【 Rõ ràng theo nguyên tác, khi còn chỗ để về, Lục Tư Ngôn là duy nhất cưu mang . Anh vốn lương thiện mà. 】

Hệ thống ném một loạt dấu chấm hỏi:

【 Cô kỹ ? 】

【 Sau khi cưu mang cô, đối xử với cô bằng chính những cách mà nguyên chủ từng hành hạ : lấy roi mây quất, dùng đồ nặng đánh, lấy d.a.o cùn rạch, thậm chí thả ch.ó cắn… Cả thể xác lẫn tinh thần đều tra tấn đến sống bằng c.h.ế.t. 】

Cơ thể Khương Chi Chi cứng đờ, đôi mắt bất giác mở to.

Ngay cả khi chuyện với hệ thống, giọng cô cũng run run:

【 Sao… mi cho sớm hơn… 】

Hệ thống bắt chước giọng run rẩy của cô:

【 Ta… tưởng cô… từ đầu … 】

Chi Chi vội ngắt kết nối với hệ thống.

Hàng mi dài khẽ run, gương mặt nhỏ nhắn trắng bệch, cô hít sâu một , cố lấy dũng khí biện minh:

“Lục Tư Ngôn, quá đáng thật.”

Bước chân đầy áp lực chợt khựng , nhưng cô dồn góc tường.

Trong căn phòng tối mờ, đôi mắt đen sâu thẳm của vẫn khóa chặt lấy cô, hề lên tiếng.

Chi Chi đến mức trong lòng run rẩy, tim đập thình thịch như nhảy ngoài.

Trong đầu Khương Chi Chi như hai “ nhỏ” đ.á.n.h . Cuối cùng, “ nhỏ” đại diện cho “mềm lòng” thắng thế, giơ cao lá cờ với dòng chữ to đùng: “Xin !”

Chi Chi mím môi, do dự, chậm rãi đưa tay :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-la-trang-my-nhan-kieu-khi-duoc-sung-nhu-mang/chuong-55.html.]

“Lục Tư Ngôn, nếu thật sự giận thì…”

Âm thanh mềm mại của cô bỗng ngừng bặt. Đôi mắt long lanh mở to, ngơ ngác.

Cảnh tượng mắt… kỳ quái.

Lúc nãy cô tát má trái của .

bây giờ, Lục Tư Ngôn cúi xuống, khẽ hôn lên ngón tay cô, thuận thế đưa má gần:

“Có thể tiếp tục, tiểu thư.”

Khương Chi Chi: “…”

“Hẳn là đại tiểu thư vẫn còn giận đúng ? Dù thì… cũng mấy lời quá đáng.”

Giọng khàn khàn của vang lên trong khí, giống như hiền lành. Anh nắm lấy cổ tay cô, tự ép bàn tay mềm mại vỗ lên mặt :

“Bởi vì thật sự, ghét.”

“Cố Duật Chi thì , Bùi Hạc Niên thì , thậm chí cả Tịch Cận bây giờ cũng . Chỉ đại tiểu thư từ chối.”

“Cho dù hứa sẽ trung thành, sẽ lời, đại tiểu thư vẫn thích, thậm chí còn luôn né tránh .”

Chi Chi thấy chuyện như vô lý, bèn giật tay .

Lục Tư Ngôn cứng rắn giữ chặt, bàn tay nhỏ bé của cô cứ thế dừng , giống như đang vuốt ve.

thật sự ghét bọn họ.” Anh khẽ , đôi lông mi dài rũ xuống, mang theo chút yếu ớt đáng thương.

“Cho nên mới mấy lời quá đáng, để chọc đại tiểu thư giận. Đại tiểu thư thể đ.á.n.h tiếp, hoặc trừng phạt cũng .”

Trong thoáng chốc, Khương Chi Chi bắt đầu nghi ngờ nặng tay.

“Thôi, thôi…” – cô lắp bắp, rút tay .

những ngón tay lạnh lẽo của chạm làn da ấm áp của cô, lạnh nóng đối lập, giống như một con rắn độc dẻo quẹo, trườn qua, mang theo cảm giác nguy hiểm.

“Vì thôi chứ?”

Gương mặt điển trai trong bóng tối khẽ nhếch môi, nụ tưởng như dịu dàng.

Anh giữ c.h.ặ.t t.a.y cô, thô bạo ép bàn tay mềm mại cọ lên gương mặt :

sai, vốn dĩ là đại tiểu thư phạt cơ mà.”

Những ngón tay dài lạnh buốt đan xen, bọc lấy tay cô, ép bàn tay nhỏ khẽ vỗ lên mặt .

Hơi thở Chi Chi nghẹn , vành tai vốn bớt nóng đỏ bừng lên.

Động tác , lực đạo

Bàn tay rõ ràng là của cô, nhưng khống chế, giống như một con búp bê thao túng, ép từng cái, từng cái tát gương mặt .

chẳng giống trừng phạt chút nào.

Ngược , càng giống như đang trêu chọc.

Gương mặt Chi Chi đỏ bừng, mấy ép vỗ, cuối cùng cô chịu nổi bầu khí kỳ lạ :

“Được… …” – giọng cô run run, lạc nhịp.

Nếu chính cô là tát, thì Lục Tư Ngôn còn tưởng mới là kẻ bắt nạt.

“Đại tiểu thư còn giận ?” – hỏi.

“Không, giận.” – Khương Chi Chi vội vàng đáp, như sợ chậm một giây thôi sẽ trò gì kỳ quái hơn nữa.

Một tiếng khe khẽ vang lên, trầm thấp và khàn khàn, lọt tai cô.

Ngón tay cô bao lấy, bất giác run lên.

Ngay đó, đầu ngón tay truyền tới một cảm giác ướt át…

Một luồng tê dại dồn dập như hàng ngàn cánh bướm cùng lúc đập cánh, bay loạn trong lòng bàn tay cô.

Nóng, mềm, ẩm ướt.

Anh khẽ l.i.ế.m qua từng tấc da, phủ đầy mùi hương hoa hồng nhàn nhạt.

Cho đến khi giọng khàn khàn của Lục Tư Ngôn vang lên, mang theo một loại nguy hiểm xen lẫn lấy lòng:

“Sạch , đại tiểu thư.”

, sẽ còn ngoan hơn bất kỳ ai.”

 

Loading...