Tu La Tràng: Mỹ Nhân Kiều Khí Được Sủng Như Mạng - Chương 47
Cập nhật lúc: 2025-10-14 08:08:01
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Chi Chi do dự một chút, :
“Trước hết đừng gỡ xuống.”
Ở đầu dây bên , Tịch Cận rõ ràng:
“Được, để cùng bọn họ lên tiếng.”
Một lát , Weibo của Tịch Cận xuất hiện trạng thái mới:
“Tịch Cận V: Cưỡi ngựa trúc, chơi đùa cùng thanh mai / [hình ảnh]”
Bức ảnh là một tấm hình cũ nhuốm màu thời gian. Trong ảnh, Tịch Cận hồi nhỏ đang đẩy xích đu, sợi dây leo quấn quanh chiếc ghế, đó là một bé gái mặc váy công chúa, khuôn mặt bầu bĩnh tươi, đôi mắt cong cong trong nắng chiều.
Đường nét gương mặt rõ ràng — chính là nữ chính đang kéo tin nóng.
Bình luận nổ tung ngay lập tức:
“Trời ơi đây là thanh mai của Tịch ca hả? Dễ thương quá mức!”
“Quả nhiên tuổi trẻ mà gặp quá thì khó thoát , giờ hiểu tại Tịch Cận vẫn độc . Đáng tiếc cô đính hôn, cũng chỉ bạn thôi.”
“Đây chẳng em gái của mất từ sớm ? Tại đột nhiên đăng cái ? Có đang đáp tin đồn nuôi cá ?”
“Chính chủ tung ảnh , rốt cuộc ai ác ý bịa đặt chuyện em gái c.h.ế.t chóc !”
“Không ngờ Tịch ngày nhỏ cũng từng đẩy xích đu cho tiểu thanh mai! Đẹp đôi dễ sợ!”
“Có dự cảm, chỉ cần Chi Chi chịu tay, Tịch sẽ dạy dỗ thành… cún con mất thôi.”
Bình luận “huấn thành cẩu” còn chính Tịch Cận bấm like.
Anh đó còn chia sẻ , kèm thêm một tấm ảnh chụp lén:
Hai , đầu ngón tay cô gái khẽ chạm lên mu bàn tay , ánh sáng sớm bao phủ, mơ hồ mập mờ.
Tịch Cận: Nhiều năm , cuối cùng cô cũng trở về bên cạnh .
Bình luận bùng nổ. Người thì khen ngợi tình bạn thanh mai trúc mã, thì ghép đôi, mắng Khương Chi Chi chừng mực, trách Tịch Cận cố ý mập mờ.
Trong khi mạng loạn như nồi cháo, Khương Chi Chi ngược vô cùng bình tĩnh.
Cô đơn giản giải thích vì Tịch Cận dập nhiệt, ngẩng khuôn mặt xinh lên, giả bộ như một đứa trẻ tham hư vinh nổi tiếng, hùng hồn với đàn ông bên màn hình:
“Từ nhỏ em minh tinh.”
“ mà phốt em nhiều quá, chắc chắn sẽ cả mạng chửi.”
“ , da mặt em dày, nhờ mà thành lưu lượng đỉnh lưu.”
Bùi Hạc Niên cô, ánh mắt khẽ liếc sang Lục Tư Ngôn với vẻ khó chịu:
“Việc quan trọng nhất của em bây giờ, là học cách ngủ một .”
“Chứ biến phòng ngủ thành nơi cho mèo ch.ó lộn xộn chui .”
Người ám chỉ “mèo chó” – Lục Tư Ngôn – vẫn phản ứng, hàng mi rủ xuống, sắc mặt khó đoán.
Trong đầu hiện lên hình ảnh Tịch Cận với những hành động giống hệt kẻ si tình, nghĩ đến vệt hồng mập mờ nơi cổ Khương Chi Chi.
Mi mắt Lục Tư Ngôn khẽ giật. Trong đám tình địch mạnh mẽ , cuối cùng cũng nhận kẻ để dấu vết đó chỉ thể là Bùi Hạc Niên.
Ẩn giấu, nhưng đầy kiêu ngạo. Công khai tuyên bố chủ quyền.
Rõ ràng là hành động của “ngài Bùi”.
Anh vốn tư cách gì, nhưng hết đến khác kiểm soát Khương Chi Chi, khiến ngoài còn tưởng mới là chồng sắp cưới của cô.
Lục Tư Ngôn c.ắ.n chặt môi, trong lòng ghen tuông cuồn cuộn.
Tại cô luôn chọc ghẹo những ?
Chọc xong chịu trách nhiệm. Rõ ràng sẽ tự bảo vệ bản , nhưng vẫn dây dưa cùng đàn ông khác.
Ánh mắt lướt qua, tình ý mập mờ.
Không vị hôn phu thì cũng chẳng . Bị hôn thì cũng . Trên cổ lưu dấu vết của kẻ khác cũng .
Chỉ cần cô vui, ai cũng thể.
tại , chỉ riêng , cô đẩy xa?
Anh đó là ghen là hận, là mối quan hệ mập mờ nhiều năm nay đột nhiên phá vỡ.
Ánh trăng vốn chiếu qua bùn đất nơi , chỉ dừng vài giây khác, khiến chịu nổi.
Anh hận những kẻ luôn tìm cách dụ dỗ Khương Chi Chi.
Anh cũng oán chính cô, tại luôn đối xử với tất cả , bao giờ từ chối.
Thậm chí thấy còn t.h.ả.m hại hơn cả Bùi Hạc Niên.
Ít nhất, Bùi Hạc Niên thể ở nơi ai mà chạm cô.
Còn thì chỉ như một chồng vứt bỏ.
Bị cô lạnh nhạt suốt 6 năm, chỉ cần cô cho chút sắc mặt, hớn hở chạy tới.
Kết quả còn kịp chạm , một cước đá văng ngoài.
---
Bên điện thoại, Khương Chi Chi ấp úng nhưng vẫn tỏ vẻ tự tin:
“Không hề chuyện đó, chỉ là tối qua ngoài ý thôi. Anh cũng mà, hôm qua mưa to, phòng Lục Tư Ngôn căn bản thể ngủ .”
“Anh tin em ?”
Khương Chi Chi dí sát gương mặt trắng nõn mềm mại gần màn hình, ánh mắt trách móc Bùi Hạc Niên:
“Em ngoan như thế, thể tùy tiện chứ!”
Đầu dây bên , giọng trầm xuống, như bất lực mà thở dài:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-la-trang-my-nhan-kieu-khi-duoc-sung-nhu-mang/chuong-47.html.]
“Chi Chi ——”
Chưa để hết, cô vội ngắt lời:
“Em . Từ hôm nay thứ sẽ trở bình thường. Em và Lục Tư Ngôn chắc chắn sẽ ngủ chung phòng nữa.”
Cô chắc như đinh đóng cột, giọng nhẹ tênh.
Bên cạnh, trai mảnh khảnh cúi mắt, che giấu cảm xúc hàng mi rủ.
Cúp máy xong, Khương Chi Chi mở lịch sử trò chuyện xem.
Cố Duật Chi biến .
Chuyện lớn như thế mà vẫn động tĩnh gì.
Chẳng lẽ còn ?
Cô mím môi, đang định gọi cho thì giọng Lục Tư Ngôn vang lên:
“Đại tiểu thư đang yêu ?”
Cô giật , vội vẻ vô tội:
“Ai cơ?”
“Bùi Hạc Niên.”
“Ha ha… nghĩ thế? loại như . Với hôn phu mà…”
“ , nhờ quản gia sắp xếp phòng cho , thể về đó nghỉ ngơi.”
“Còn nữa, ngày mai đừng theo nữa.”
Khương Chi Chi cứng , cố tình lái sang chuyện khác. Lục Tư Ngôn vẫn yên, mắt nửa cụp nửa mở cô.
Đôi mắt đen sâu thẳm như hắc diệu thạch, lạnh nhạt mà soi thẳng , khiến da đầu cô tê rần.
“Đại tiểu thư cần nữa ?”
Câu hỏi mí mắt cô giật liên hồi.
Đèn thông minh trong phòng đúng giờ tự động tối dần. Lục Tư Ngôn trong bóng tối, gương mặt góc cạnh ẩn hiện, thẳng cô:
“Là vì … nên mới cần nữa ?”
Tim Khương Chi Chi đập loạn.
Không rõ là do dồn thế khó vì chỉ thẳng mặt, gương mặt xinh của cô thoáng căng thẳng, biểu cảm gượng gạo:
“ hiểu đang gì.”
Giọng Lục Tư Ngôn vẫn bình thản:
“Anh chạm cô. thấy.”
Đôi mắt tròn xoe của cô bỗng trợn to.
“ vì né đám nên chạy nhà ăn, lúc thấy .”
“Anh ôm cô, giữ cô trong ngực, hôn môi cô.”
“Hôn cả ngón tay cô, thậm chí còn ngậm lấy đầu ngón tay, như nuốt trọn cô lòng.”
Tai Khương Chi Chi nóng bừng:
“Đừng nữa…”
“Cô… thích lắm ?”
Lục Tư Ngôn ghen đến phát điên, đôi mắt cô như thiêu đốt. Anh từ từ cúi thấp , cho đến khi quỳ ngay cạnh chân cô:
“ cũng thể.”
Hàng mi dài của Khương Chi Chi run bần bật, cảm giác đầu sắp bốc khói.
Một hai , bọn họ đều điên hết ?
Sao tự nhiên mấy lời kỳ cục với cô?
Đầu ngón tay trắng trẻo đan chặt , cô cố gắng giữ bình tĩnh, giả vờ thản nhiên:
“Cậu nhầm . Chỉ là hiểu lầm thôi, chỉ là một cái hôn tay xã giao.”
“Ngón tay dính đầy nước bọt của đàn ông mà cũng gọi là hôn tay xã giao?”
Giọng Lục Tư Ngôn nhàn nhạt, đôi mắt đen thẳm khóa chặt cô:
“Theo cái kiểu lễ nghi đó, chẳng cô còn tính hôn môi, lên giường với ? Nếu Bùi Hạc Niên chiếm hữu cô… cô cũng sẽ tự an ủi rằng đó là một loại xã giao ?”
Mặt Khương Chi Chi đỏ bừng, cả chiếc cổ mảnh mai cũng nhuộm hồng.
Giọng trong trẻo vì hổ mà trở nên nghèn nghẹn, như giận dỗi:
“Lục Tư Ngôn, đang bậy cái gì !”
, lời phản bác yếu ớt của cô thể khiến Lục Tư Ngôn lùi bước.
Anh vẫn quỳ chân cô, rõ ràng ở thế thấp hơn, nhưng từng câu mang theo sức ép cho nghi ngờ:
“Đại tiểu thư quên ? Người chụp ảnh quấy rối ở ngay bên cạnh cô. Thế mà đại tiểu thư thiên vị, tin tưởng ngoài hơn.”
“Bùi Hạc Niên tung hoành ở thành phố A nhiều năm, gì.”
“Cho dù đại tiểu thư chỉ tìm niềm vui trong chốc lát… thì cũng nên chọn loại nguy hiểm như thế.”
Giọng trầm , nhưng trong mắt dấy lên ngọn lửa ghen tuông mãnh liệt:
“Đại tiểu thư, theo cô 6 năm, ai hiểu đại tiểu thư bằng .”
“Đại tiểu thư thể ở bên , thoải mái thử tất cả những điều đại tiểu thư .”
“ sẽ luôn trung thành với đại tiểu thư, vĩnh viễn phản bội.”