Tim Khương Chi Chi đập mạnh hai nhịp.
Một luồng lạnh lẽo chạy dọc sống lưng, như một bàn tay vô hình bóp chặt xương sống men lên đến vành tai, phả lạnh khiến nổi da gà.
Người đó ở ngay bên cạnh cô?
Là cô quen ?
Ai thể là kẻ đó? Bùi Hạc Niên? Lục Tư Ngôn? Hay Tịch Cận? Cố Duật Chi?
Ngoài mấy , gần như cô chẳng tiếp xúc với ai khác.
Cô đồng ý yêu đương với Bùi Hạc Niên. Với tính cách ngông nghênh, cao ngạo của , việc chụp lén gửi ảnh quấy rối cần thiết.
Lục Tư Ngôn thì càng . Một tấm ảnh chụp ngay trong lớp học, lúc đó ngay mặt cô, nghiêm túc giảng suốt cả buổi sáng, cơ hội mấy trò nhỏ .
Còn Tịch Cận…
Anh sớm trở , còn mua cho cô cả đống đồ. Dù miệng mấy câu như kiểu “đánh thì cũng vui” vớ vẩn, nhưng Tịch Cận là minh tinh, ghét nhất chính là chụp lén và theo dõi. Anh chắc chắn thế với cô.
Cố Duật Chi càng cần thiết.
Trong mắt ngoài, cô và Cố Duật Chi là cặp đôi đính hôn, khi chẳng bao lâu nữa sẽ kết hôn. Anh cần giở trò chụp lén gì.
Dưới ánh đèn, gương mặt thiếu nữ xinh thoáng nhíu mày, đôi mắt đen trong veo lấp lánh như ngấn nước, đôi môi hồng khẽ c.ắ.n , cong cong, lộ vẻ mờ mịt và bất lực.
Lục Tư Ngôn cúi mắt cô, giọng trầm thấp:
“Không ai xa cũng lộ mặt .”
“Có ngoài thì đạo mạo, chỉnh tề, nhưng trong lòng bẩn thỉu, chỉ dám trong bóng tối mà toả ác ý.”
Nghe , mặt Khương Chi Chi lập tức tái nhợt.
Lục Tư Ngôn dừng một chút cúi , gom từng tấm ảnh rơi đầy đất.
“Hắn gửi đống đến chẳng qua để doạ cô thôi.”
“Dựa theo tần suất quấy rối cô, lẽ ngày mai sẽ động tĩnh mới. Càng nhiều thì càng dễ để lộ sơ hở.”
“Cho nên, đại tiểu thư, đừng sợ.”
Từng tấm ảnh thu dọn . Khi dậy, bóng dáng cao lớn như bao trùm lấy cô, ngay cả giọng khàn khàn quen thuộc cũng mang theo sự trấn an:
“ sẽ ở bên cạnh cô, sẽ để đạt mục đích.”
---
Khương Chi Chi cũng hỏi mấy tấm ảnh Lục Tư Ngôn định xử lý thế nào. Có lẽ sẽ cắt nát, hoặc đốt bỏ. theo quan niệm ở đây, đụng chạm ảnh chụp của thật sự chút kiêng kỵ.
Cô rời , chậm rãi ngã xuống ghế sofa, tay chống đầu.
Nhiệm vụ của cô vẫn thành hết.
Chi Chi quyết định giở trò.
Cô mở album ảnh, bất ngờ phát hiện tấm nào chụp chung Bùi Hạc Niên với Kiều Nhan.
Trên mạng nhiều ảnh Bùi Hạc Niên, nhưng nếu công khai quá thì khác cũng dễ phát hiện. Cô suy nghĩ một chút, nhấn trang cá nhân của Bùi Hạc Niên.
Ảnh đại diện trắng đen, trang cá nhân sạch bóng, thậm chí chẳng cơ hội mà chụp trộm.
Đã thì cho tới cùng, Khương Chi Chi trực tiếp gõ tin nhắn:
[Tiểu Khương Tiểu Khương: Hạc Niên, gửi ảnh của cho em xem .]
Giờ 9 giờ tối, Bùi Hạc Niên kiểu doanh nhân lớn chắc vẫn còn xã giao.
Cô định đặt điện thoại xuống, lát sẽ xem tiếp. bất ngờ, tin nhắn phản hồi đến nhanh:
[Bùi Hạc Niên: ?]
Chi Chi vội vàng gõ tiếp:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-la-trang-my-nhan-kieu-khi-duoc-sung-nhu-mang/chuong-44.html.]
[Tiểu Khương Tiểu Khương: Gửi nhiều ảnh chút, em xem!]
Bị phát hiện cũng .
Cô chuẩn sẵn lý do: thể đổ tại virus điện thoại, hoặc lỡ tay, thì bảo máy dính bug. Dù , theo kịch bản, sớm muộn gì Bùi Hạc Niên cũng sẽ chán ghét cô.
Chỉ cần tức đến mức c.h.ặ.t t.a.y cô thì đôi khi trò “yêu điên cuồng” cũng coi như đổi mới, thêm lý do để ghét bỏ.
đợi mãi vẫn thấy tin nhắn mới.
Cô mở lịch sử trò chuyện, định giục thêm nữa thì màn hình hiện “Đang nhập…”.
Chi Chi gửi ngay một sticker.
“Đang nhập…” dừng , tin nhắn hiện lên:
[Bùi Hạc Niên: Ngay bây giờ?]
Cô còn kịp trả lời thì cuộc gọi video hiện lên.
Chi Chi thoáng giật , tim đập nhanh, bất giác chút chột .
Cô vội thẳng, bấm nhận.
Màn hình hiện nửa gương mặt sắc nét của Bùi Hạc Niên. Anh tắm xong, mặc áo choàng đen, dây lưng buộc hờ, lộ mơ hồ cơ n.g.ự.c cơ bụng còn vương nước.
Cái áo choàng cổ chữ V thật sự quá sâu.
Chỉ thoáng qua mà mặt Chi Chi đỏ bừng.
Cô cảm thấy … khiêu khích quá mức.
Cánh tay cầm ly nước lướt qua màn hình, đặt điện thoại xuống.
Tóc vuốt ngược, còn ướt, để lộ gương mặt sắc sảo. Môi nước ướt bóng, ngay cả sống mũi cũng ánh lên chút ẩm ướt.
chuẩn kiểu đàn ông “Daddy”, gợi cảm quyến rũ.
Một cảm giác phức tạp dâng lên, Khương Chi Chi cảm thấy như “đãi ngộ nữ chính”.
“Muốn xem chỗ nào?”
Giọng khàn của Bùi Hạc Niên vang qua loa, như vì bóng đêm và nước mà càng thêm gợi cảm, như thì thầm bên tai cô:
“Không em xem ?”
“Với gu màu mè Peppa Pig của em thì cách xa lắm, em thích.”
Khương Chi Chi nhớ , mặt đỏ đến tận mang tai:
“Em ý xem cái đó của !”
Anh khẽ “Ừ” một tiếng, giọng bình thản:
“Nếu thật sự , cũng thể xem.”
Mặt cô càng đỏ rực.
Trước giờ cô nghĩ là kiểu “cao lãnh, lạnh lùng”?
Rõ ràng Bùi Hạc Niên chuyện những lời trêu chọc trắng trợn, chẳng ngượng là gì.
Cô yếu ớt thanh minh:
“Em loại như , em hứng thú với mấy cái đó… cũng xem…”
Anh bật khẽ:
“Thật ?”
“Anh còn tưởng Chi Chi hứng thú, thích cơ.”
“Dù đêm đó em cởi quần , cũng hăng hái lắm mà.”