Xe lao khỏi đường hầm, tiếp tục vun vút con đường nhựa rộng thênh thang.
Ánh sáng tràn trong xe, nhưng bầu khí vẫn còn chút kỳ quái.
Cố Duật Chi tựa gần Khương Chi Chi, ánh mắt mang theo sự thoả mãn.
Bùi Hạc Niên vẫn nghiêng mặt cửa sổ, ánh mắt thản nhiên, lạnh nhạt.
Chỉ Khương Chi Chi đỏ bừng mặt, đến vành tai cũng nóng ran.
Cô dám ngẩng đầu, chỉ thể ngoan ngoãn giữa hai .
Đôi môi còn hồng ướt, mềm mại như cánh hoa, phía cổ vẫn còn vết răng nhàn nhạt cắn.
Hệ thống thì gào rú ong ong trong đầu cô suốt hơn mười giây, mất khống chế.
【 Sao thế ??? 】
【 Ta nhầm chứ? Anh em cơm chung một mâm??? 】
【 Cố Duật Chi hôn cô thì thôi , nhưng… còn dám… 】
【 Còn Bùi Hạc Niên, chẳng là vai ác lạnh lùng, vô cảm ? Anh định gì đây? Biến thái ??? 】
Khương Chi Chi nhức đầu, c.ắ.n răng đáp :
【 Rõ ràng là do mi, cứ bắt gọi là chồng, còn xúi trêu ghẹo. 】
Hệ thống im bặt.
Một lúc , nó mới lắp bắp như lấy lý trí:
【 Ta hiểu ! Nam chính và phản diện trong thế giới vốn hề “ em ” gì cả. Họ chỉ là loại “ em nhựa” thôi! Hai đều là nhân vật xuất sắc trong cùng một vòng tròn, so sánh với suốt ngày, dần dần thành cạnh tranh ngầm.
Từ khi cô đính hôn với Cố Duật Chi, trong mắt Bùi Hạc Niên, cô chẳng khác gì chiến lợi phẩm. Anh cố tình đối xử với cô như chỉ để thắng thế thôi! 】
Nói xong, hệ thống mới sực nhớ quá lời, thể Khương Chi Chi phật ý.
trái , cô gật đầu lia lịa, nghiêm túc khen:
【 Nói lý đấy, đúng là hệ thống nữ phụ ác độc khác, kinh nghiệm yêu đương đầy ! 】
Bị khen chân thành, hệ thống lúng túng đến mức giọng máy móc cũng chút hổ, nhưng vẫn cố cổ vũ:
【 Tin , hai nhất định ! 】
---
Cố Duật Chi đích đưa Khương Chi Chi về biệt thự nhà họ Khương.
Trước khi rời , còn khom , dịu dàng giúp cô chỉnh mấy sợi tóc mái.
Trong mắt là sự dịu dàng, quyến luyến nỡ xa.
Khương Chi Chi chỉ khẽ đáp vài tiếng.
Vô tình ngẩng lên, cô bắt gặp trong xe đằng xa, cửa kính hạ xuống, để lộ gương mặt tuấn tú, lạnh lùng mà đầy khí chất của Bùi Hạc Niên.
Anh lặng lẽ cảnh cô và Cố Duật Chi tạm biệt, lời nào.
Chỉ thế thôi cũng đủ khiến Khương Chi Chi cảm thấy gáy nóng ran, mặt đỏ thêm.
Đợi đến khi dáng mảnh mai của cô biến mất cánh cửa, “Thái tử gia” mới thu nụ , xoay lên xe.
Cửa xe “rầm” một tiếng đóng .
Không khí trong khoang xe lập tức trở nên căng thẳng.
Cố Duật Chi duỗi chân dài, ánh mắt hồ ly sắc bén chằm chằm Bùi Hạc Niên, gằn từng chữ:
“Bùi Hạc Niên, ý là gì?”
“Cậu đang mơ ước vị hôn thê của .”
Bùi Hạc Niên nhếch môi nhạt, giọng điệu hờ hững:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-la-trang-my-nhan-kieu-khi-duoc-sung-nhu-mang/chuong-40.html.]
“Nếu nghĩ thế, cũng chẳng đổi gì.”
“Khốn kiếp!” Cố Duật Chi bật dậy, túm chặt cổ áo .
Bùi Hạc Niên khẽ nhướng mày, ngạc nhiên nhưng vẫn bình tĩnh:
“Cố thiếu, động thủ thật ? Chưa chắc thắng nổi .”
Cố Duật Chi nghiến răng:
“Rốt cuộc định giở trò quỷ gì?”
“Cậu theo đưa Chi Chi về nhà, còn bám lên xe. Cậu cái gì?”
Bùi Hạc Niên lạnh:
“Trước mặt , thể gì? Thu bớt cái mùi tình yêu sở hữu . Cậu giống như con ch.ó điên, chỉ cần ai vị hôn thê của một cái, cũng hận thể c.ắ.n cho c.h.ế.t.”
Lời sắc lạnh, trào phúng.
Cố Duật Chi hít sâu, tựa lưng ghế, giọng cũng lạnh lẽo:
“Bùi Hạc Niên, chẳng hiểu gì cả. Cậu chẳng yêu là gì, cô bạn gái nhỏ đại học cũng chẳng dạy cái gọi là ‘thích’, cũng khơi dậy nổi d.ụ.c vọng chiếm hữu trong .”
Bùi Hạc Niên chỉ nhếch môi , trả lời.
“Vậy hôm nay nhất quyết lên xe , là vì cái gì?”
“Bùi Hạc Niên, nhất cho một lý do đủ thuyết phục. Đừng lấy mấy cái cớ say xe nhảm nhí lừa .”
Bùi Hạc Niên nheo mắt, môi khẽ nhếch, chậm rãi buông một câu:
“Cố Yếm… trở .”
Cố Duật Chi sững , mặt thoáng cứng .
Một lúc , bật lạnh:
“Cậu còn dám trở về?”
…
Ba năm , trong tiệc sinh nhật, cụ Cố từng long trọng giới thiệu một thanh niên tên Cố Yếm.
Không cần nhiều, chỉ cần khuôn mặt giống hệt cụ thời trẻ, ai cũng hiểu là con riêng.
Cả giới thượng lưu xôn xao.
Cố Yếm nhanh chóng nhận con nuôi, bước Cố gia, tiếp quản những sản nghiệp mờ ám mà khác thể nhúng tay.
Anh ngông cuồng, công khai đối đầu với Cố Duật Chi, thậm chí từng lái xe đ.â.m thẳng .
Trong hai năm, cả hai đấu đá kịch liệt, phân thắng bại.
Nửa năm , Cố Duật Chi cùng Bùi Hạc Niên bày mưu, cuối cùng cũng tống Cố Yếm trong.
Theo lý thì với tội danh và tính cách kiêu ngạo đó, thể dễ dàng thoát .
Vậy mà đến nửa năm, thả.
Cố Duật Chi cau mày: “Mới 5 tháng, ai cứu ?”
Bùi Hạc Niên đáp: “Cậu nghĩ xem.”
Ánh mắt Cố Duật Chi càng lạnh:
“Cậu điên ! Nếu , cũng gặp , xem thử 5 tháng tiến bộ gì .”
Chiếc xe lao nhanh quốc lộ, ánh đèn đường kéo dài thành vệt.
Trong gương chiếu hậu, biệt thự Khương gia ngày càng xa dần.
Bùi Hạc Niên liếc , nhắc nhở:
“Đừng để phát hiện Khương Chi Chi.
Nếu , sẽ còn hứng thú với cô hơn cả .”