Tu La Tràng: Mỹ Nhân Kiều Khí Được Sủng Như Mạng - Chương 32
Cập nhật lúc: 2025-10-14 07:51:26
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
【Kiều Nhan đến căn-tin tầng 】
Hàng mi Khương Chi Chi khẽ run.
Cô rút tay , chỉ ngước đôi mắt đầy ấm ức Cố Duật Chi, nhẹ giọng :
“Em sẽ rõ với . Từ giờ sẽ gặp nữa.”
Người đàn ông nắm tay cô càng chặt hơn, giọng trầm , mang theo ý nhẫn nhịn rộng lượng:
“Không , vợ . Chồng em loại hẹp hòi. Anh sẽ luôn tin em, Chi Chi, em cũng cần xin .”
Ánh mắt đen sâu thẳm của Cố Duật Chi dừng nơi những ngón tay trắng muốt của cô, khóe môi nhếch lên.
Chỉ đàn ông vô dụng mới khó phụ nữ.
Hết đến khác, dám bén mảng tới “đào góc tường” của .
Cứ đợi đấy, sẽ tìm bẻ gãy từng cái chân thích lén lút gần vợ .
Đáng ghét.
Đồ ngốc lượng sức.
—
Dựa nhắc nhở thời gian thực của hệ thống, Khương Chi Chi lấy cớ “ trang điểm ”, vội vàng chạy ngoài.
Đứng ở chỗ ngoặt, khớp với tin nhắn báo đến:
【Kiều Nhan tới !】
[Kiều Nhan tới !]
Cô nàng nữ phụ độc ác trong truyện ngôn tình lập tức phấn khích, len lén giơ điện thoại, ghé sát tường ngó ngoài.
Trong căn-tin, sinh viên , bạn bè ngang còn tò mò liếc cô một cái, đó tiếp tục .
Dù sinh viên thì chẳng thiếu trò lạ đời.
Người thì phỏng vấn bên đường, thì livestream gốc cây, xa xa còn nhóm sinh viên video hài hước, lầu vang lên tiếng hò hét náo nhiệt.
Thế nên việc Khương Chi Chi lén lút cầm điện thoại theo dõi bên ngoài cũng chẳng khiến ai chú ý.
Trên màn hình, một bóng dáng khoác áo lông trắng từ từ xuất hiện.
Kiều Nhan trang điểm tinh xảo, bên trong mặc váy ren, ngoài khoác áo dáng dài.
Cô vốn dĩ gầy, đường cắt may càng tôn dáng, bước uyển chuyển như liễu trong gió.
Như thấy ai đó, mắt Kiều Nhan sáng lên:
“Cố thiếu, cũng ở đây?”
Người đàn ông phía khẽ nâng mắt, ánh dừng cô .
Ngũ quan của Cố Duật Chi sắc bén đến mức, khi bộc lộ cảm xúc thì cả toát vẻ lạnh lùng đáng sợ.
Kiều Nhan chằm chằm bằng gương mặt vô cảm, tim như nhảy loạn lên.
nhanh, cô nở nụ , cố gắng dùng giọng dịu dàng mềm mại như thể chảy nước:
“Anh quên em , Cố thiếu gia?”
Kiều Nhan tràn đầy tự tin rằng, Cố Duật Chi sẽ bao giờ quên .
Cố Duật Chi bề ngoài lạnh lùng là thế, nhưng theo kinh nghiệm của Kiều Nhan, đàn ông càng lạnh ngoài mặt thì bên trong càng nóng bỏng. Chỉ cần thiết thêm chút nữa, chắc chắn sẽ nhiệt tình với cô .
Nghĩ nghĩ , ngay cả Khương Chi Chi – ngoài khuôn mặt thì chẳng điểm nào nổi bật – mà Cố Duật Chi còn để mắt tới, thì huống chi là cô .
Bao năm qua, Kiều Nhan dày công xây dựng hình tượng của .
Mái tóc dài đen mượt, tuyệt đối nhuộm. Bốn mùa quanh năm đều mặc váy trắng, hoặc thi thoảng chọn sườn xám ôm dáng dịu dàng, tóc luôn cài một cây trâm gỗ.
Cao khiết như tiên nữ, trong sạch như hoa sen vướng bụi trần.
Hình tượng , cô gìn giữ bao năm, và hiệu quả thì rõ ràng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-la-trang-my-nhan-kieu-khi-duoc-sung-nhu-mang/chuong-32.html.]
Dù là ở một trường đại học vốn mấy nổi bật, chỉ cần gặp cô một , sẽ ghi nhớ. Lần gặp , ai cũng thể gọi ngay tên cô .
Còn Cố Duật Chi – kiểu xuất giới thượng lưu, quen đầy minh tinh, hot girl, mẫu… chắc chắn sẽ thấy chói mắt khi thấy cô , một “đóa sơn chi” tự nhiên, cần tô vẽ mà vẫn trắng tinh thuần khiết.
Chưa kể hôm nay tin Cố Duật Chi đến trường, cô còn cố tình sắp đặt để tạo một “cuộc gặp tình cờ khó quên”.
Dù Khương Chi Chi kiểu gì cũng sẽ từ hôn.
Chỉ cần nắm cơ hội , lấy danh nghĩa “chị họ của Chi Chi” để tiếp cận , tìm cách con với Cố Duật Chi… đến lúc đó, nhờ con mà nâng tầm, chắc chắn cô sẽ thành công bên .
Kiều Nhan mỉm dịu dàng như nước, gợi nhắc:
“Cố thiếu gia, hôm qua chúng mới gặp mà.”
Người đàn ông đối diện nheo mắt, ánh tối sẫm như đang đ.á.n.h giá, như đang cô một nữa:
“À… chị họ?”
Mặt Kiều Nhan ửng đỏ, vội vã phân bua:
“Em chỉ lớn hơn Chi Chi hai tháng thôi. Với nhiều mặt em đầy đặn hơn Chi Chi, thường xuyên nhận nhầm em thành em gái cô . Vậy nên… Cố thiếu, đừng gọi em là chị họ ?”
“Cô mặt đầy đặn?”
Giọng trầm thấp, mang theo vẻ thờ ơ, thẳng thừng dội gáo nước lạnh:
“Người khác thì cô còn lừa , chứ đừng tự lừa chính .”
Nét mặt Kiều Nhan cứng đờ.
Ánh mắt Cố Duật Chi lạnh băng, cô chẳng hề che giấu sự chán ghét:
“Còn chuyện gì nữa ?”
Từ đến giờ, Kiều Nhan từng đối xử thế .
Bao năm nay, dù cô con gái ruột nhà họ Khương, nhưng dì Khương vẫn cưng chiều, dượng cũng quan tâm, cả nhà đối xử với cô như tiểu thư thực sự.
Trong trường cũng , cô cũng hoan nghênh, còn hơn cả Khương Chi Chi.
Vậy mà tại Khương Chi Chi thể khiến Cố Duật Chi để mắt, còn cô chỉ chào hỏi một câu thôi mà lạnh nhạt thế ?
Chắc chắn là do Khương Chi Chi lưng, nên mới thành kiến với cô .
Kiều Nhan siết chặt ngón tay, hốc mắt đỏ hoe, cố lấy dáng vẻ nửa nửa nghẹn, run giọng hỏi:
“Cố thiếu, thật sự ghét em đến ?”
Đàn ông nào chịu nổi cảnh mỹ nhân rơi lệ? Kiều Nhan tin thể vô cảm.
giây tiếp theo, Cố Duật Chi chỉ thờ ơ liếc qua:
“Tất nhiên .”
Trong căn-tin qua đông đúc, vài ánh mắt tò mò liếc về phía , còn tiếng trộm vang lên.
Mặt Kiều Nhan đỏ bừng.
Lòng tự trọng khiến cô lưng bỏ , nhưng sĩ diện ghì chặt cô nguyên.
Nước mắt rơi, dáng vẻ đáng thương đều là biểu cảm cô từng luyện gương, chuẩn chỉ kiểu “hoa lê đẫm mưa”.
“Cố thiếu gia, em Chi Chi gì khiến hiểu lầm em như thế, nhưng thật sự em hề ý …
Em chỉ tình cờ gặp ở căn-tin thôi. Không thấy Chi Chi , nên với tư cách chị họ, em chỉ cô quan tâm một chút…”
Cố Duật Chi thấy phiền, dậy.
Ngay giây , nhạy bén đầu, dường như bắt gặp một bóng dáng quen thuộc mà nên xuất hiện, sải bước về phía góc khuất.
Kiều Nhan sợ bỏ , đến mức gần như mất kiểm soát, càng gọi thì càng bước nhanh.
Đột nhiên, một tiếng hét thất thanh vang lên.
Trong tầm mắt, một khay thức ăn ném thẳng về phía ——