Tu La Tràng: Mỹ Nhân Kiều Khí Được Sủng Như Mạng - Chương 27

Cập nhật lúc: 2025-10-14 07:51:22
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau trận mưa lớn hôm qua, mặt đất rửa sạch tinh tươm, hai bên đường cây bạch quả nhuộm một tầng vàng óng, gió thổi đến xào xạc rung động.

Hệ thống thoát nước của đại học A , mặt đất bằng phẳng hề vũng nước, ánh nắng chiếu xuống phản chiếu mặt đất ẩm ướt.

Bùi Hạc Niên liếc điện thoại, Khương Chi Chi mới chấp nhận lời mời kết bạn của .

Bất chợt, ống quần cọ nhẹ, cúi đầu mới thấy một chú mèo tam thể nhỏ nhắn.

Bùi Hạc Niên khom lưng xuống, đùa với mèo con, dặn dò trợ lý:

“Đi mua mấy cây xúc xích, loại cho thú cưng ăn .”

Trợ lý đáp lời, tiếng bước chân vội vã nhanh chóng biến mất.

Không bao lâu , cuối con đường lát đá xanh, những tán lá xum xuê, một giọng quen thuộc truyền đến, mang theo chút tùy tiện trêu chọc:

“Đây là con mèo hoang nhỏ của ?”

Bùi Hạc Niên ngẩng đầu, dùng chiếc lá bạch quả rụng trêu mèo con, hờ hững hỏi:

“Không cuộc họp khẩn cấp ? Nhanh chạy đến?”

Người đàn ông vẻ ngoài thanh quý khẽ nhướng đôi mắt mỏng mà sắc bén, như Cố Duật Chi xuất hiện:

“Trong lòng quỷ, Cố thiếu.”

Bị vạch trần ý đồ trong lòng, Cố Duật Chi cũng hổ, giơ tay đẩy nhánh cây che khuất, thong thả bước tới như dạo trong sân vắng.

Vừa lúc trợ lý của Bùi Hạc Niên chạy chậm trở về, Cố Duật Chi hỏi xin xúc xích, ngón tay nhanh nhẹn bóc vỏ, đưa đến bên miệng mèo con.

Chú mèo nãy còn Bùi Hạc Niên dùng lá bạch quả trêu đùa xoay vòng dường như chút sợ , đến xúc xích cũng dám cắn.

Tâm trí Cố Duật Chi vốn dĩ đặt ở con mèo hoang , đơn giản thu xúc xích, :

“Lúc chuyện điện thoại với thấy chút động tĩnh, lo lắng —”

Giọng Cố Duật Chi dừng một chút, đôi mắt hẹp dài sắc bén sang, thẳng lăng lăng chằm chằm Bùi Hạc Niên, như từ mặt manh mối gì đó.

Bùi Hạc Niên cũng ang, như cảm thấy buồn :

“Lo lắng cái gì?”

Cố Duật Chi nheo mắt, ý nhạt .

Anh cũng chỗ nào đúng.

Hình như là vì tiếng động của phụ nữ, hoặc lẽ là thái độ khác thường của Bùi Hạc Niên, chỉ là rõ ràng, cũng để trong lòng.

Mãi đến khi khéo léo như Bùi Hạc Niên vội vàng cúp điện thoại, Cố Duật Chi mới như tỉnh mộng, nhận chút đúng .

Anh vị hôn thê nhỏ của kiểu Bùi Hạc Niên thích.

Chỉ là, tất cả chẳng do nghĩ nhiều .

Bùi Hạc Niên bóc một cây xúc xích khác, đưa cho chú mèo tam thể chân, giọng điệu lạnh nhạt mà thong dong:

“Chắc lo lắng lúc chúng chuyện, vị hôn thê nhỏ của đang trong lòng , ép điện thoại của , ấn đầu hôn chứ?”

“Hoặc là trong lòng , quả thật sở thích đặc biệt đáng ngờ, thích cướp vị hôn thê của bạn , còn thích bắt nạt cô bé đáng thương , ép cô bé phát những âm thanh khó xử, cho chồng tương lai của cô ?”

Vẻ mặt Bùi Hạc Niên thong dong, chút gợn sóng.

Chỉ là, những lời cổ quái như thốt từ khuôn mặt lạnh lùng kiệm lời của , dù bình thường như đang thuật thời tiết hôm nay, Cố Duật Chi vẫn cảm thấy khó chịu.

Anh gắt gao chằm chằm Bùi Hạc Niên.

Vẻ mặt Bùi Hạc Niên tìm nửa phần sơ hở, nhưng luôn cảm thấy chút kỳ lạ khó hiểu.

Hai ánh mắt giao trong khí, tia lửa nghi ngờ và dò xét b.ắ.n tóe, nhiệt độ xung quanh như nhấn nút lạnh, khí chợt giảm xuống.

Ngay cả chú mèo tam thể đang gần đó cũng dựng đuôi, lông đuôi dựng , vẻ mặt đề phòng hai , dường như bỏ chạy.

Cố Duật Chi bạn nhiều năm của , khóe môi khẽ nhếch, chỉ là ý chạm đáy mắt:

“Bùi Hạc Niên, tránh xa cô một chút.”

Đáy mắt Bùi Hạc Niên ý nhạt , khóe môi mang theo chút châm chọc:

“Hơn nửa tiếng , gọi điện thoại bảo chăm sóc vị hôn thê nhỏ của , bảo tránh xa cô .”

Giằng co giữa hai đột nhiên dịu xuống.

Cố Duật Chi cũng cảm thấy chút đuối lý, hoặc lẽ là đang nghi thần nghi quỷ.

Anh đang do dự nên một câu xin , thấy giọng trầm thấp lạnh lẽo của Bùi Hạc Niên vang lên:

“Cố Duật Chi, hôm nay quả thật nên đến sớm một chút.”

Nếu sớm hai phút, cũng thể thấy vị hôn thê nhỏ của nắm lấy tay , dịu dàng gọi bạn trai;

Sớm hơn mười phút càng , còn thể thấy vị hôn thê nhỏ của trong lòng , đáng thương vô cùng gọi là ông xã;

Có lẽ sớm hơn nữa, nhất là tận mắt thấy vị hôn thê nhỏ của níu lấy cúc áo sơ mi của , vẽ vòng tròn đó…

Đến sớm một chút phá vỡ tất cả, xem còn thể bình tĩnh tự nhiên bày cái bộ dạng ông xã tương lai .

Thật nực , tự xưng là chính cung.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tu-la-trang-my-nhan-kieu-khi-duoc-sung-nhu-mang/chuong-27.html.]

Giống như trừ , cả thế giới đều là tiểu tam.

Đáy mắt Bùi Hạc Niên thoáng qua vẻ trào phúng.

Chú mèo chân “meo” một tiếng, giọng Cố Duật Chi dịu xuống, cố gắng tươi :

“Xin .”

“Hôm nay chuyện của Chi Chi cảm ơn , nhưng trạng thái , chút căng thẳng.”

Cố Duật Chi cũng học bộ dáng Bùi Hạc Niên xổm xuống, khuôn mặt tuấn tú mang theo chút bất đắc dĩ:

“Cậu đấy, Hạc Niên. Giữa và Chi Chi chút hiểu lầm, cơ hội bồi dưỡng tình cảm cũng ít.”

thật sự quá xinh , đào góc tường nhiều c.h.ế.t, cái tên khốn kiếp Tịch Cận tối qua còn theo Chi Chi nhà vệ sinh, phỏng chừng là đang tỏ tình với cô ...”

Động tác đang cho mèo ăn của Bùi Hạc Niên khựng .

Cố Duật Chi nhận sự khác thường của , ngược thở dài, kể khổ:

“Không ngờ bây giờ đàn ông đều vô liêm sỉ như , rõ ràng Chi Chi đính hôn với , còn vội vàng phá hoại hôn nhân của chúng .”

Xúc xích đưa cao hơn một chút, chú mèo tức giận đến trong cổ họng khò khè.

Cố Duật Chi: “Cái tên sinh viên nghèo c.h.ế.t tiệt cũng chẳng gì, nhưng cũng may Chi Chi thích .”

Đáy mắt Bùi Hạc Niên hiện lên ánh sáng nhạt, như thể hờ hững giải thích:

“Phải ? Hôm nay bạn học Khương Chi Chi chính là vì Lục Tư Ngôn mà đ.á.n.h .”

Vẻ mặt Cố Duật Chi cứng đờ: “Cái gì?”

Bùi Hạc Niên như : “Người đào góc tường , lẽ còn nhiều hơn nghĩ.”

Bên cạnh, vẻ mặt tuấn tú của Cố Duật Chi biến đổi liên tục, một hồi lâu mới nhạo một tiếng:

“Chi Chi đáng yêu như , ai thích cô cũng bình thường.”

Bùi Hạc Niên gì, Cố Duật Chi im lặng hai giây, nhịn :

“Chi Chi và thiết lắm ?”

cũng rõ lắm, rốt cuộc đó là vị hôn thê của ,”

Bùi Hạc Niên dậy, giọng bình tĩnh chút d.a.o động:

hình như thấy bạn học Khương Chi Chi bảo vệ Lục Tư Ngôn.”

Khuôn mặt tuấn tú của Cố Duật Chi tối sầm .

Bùi Hạc Niên vẻ mặt , như :

khá xa, rõ, cũng dám chắc chắn.”

dù bạn học Khương Chi Chi bảo vệ cũng bình thường thôi, rốt cuộc quen nhiều năm, tình cảm sâu đậm.”

Khuôn mặt tuấn tú của Cố Duật Chi càng đen hơn.

Sau khi thêm mắm thêm muối xong, Bùi Hạc Niên cong môi, hờ hững:

thật sự định hủy hôn ?”

“Hai hợp .”

Bùi Hạc Niên đ.á.n.h giá.

Cố Duật Chi cũng dậy theo :

, đều cảm thấy nhà họ Khương và nhà họ Cố chênh lệch lớn, đầu gặp của chúng , đính hôn cũng hỏng bét, nhưng thật sự thích Chi Chi.”

Bùi Hạc Niên một cái.

Cố Duật Chi khẽ , trong lời mang theo sự chắc chắn:

“Tình cảm vốn dĩ nhiều trắc trở.”

và cô đính hôn, rốt cuộc giống với những tên đàn ông khác bên ngoài.”

“Cái gì thanh mai trúc mã tiểu tùy tùng, cô chỉ là nhất thời mới mẻ chơi đùa thôi.”

Một tiếng "rắc".

Bùi Hạc Niên mặt vô cảm bẻ gãy cành cây trong tay.

Cố Duật Chi càng trong lòng càng chua xót, còn cố nén mặt bạn biểu hiện ngoài, chỉ thể vẻ rộng lượng:

“Hơn nữa cô nhỏ hơn nhiều tuổi như , thương cô còn kịp, càng sẽ vì những tên đàn ông vô liêm sỉ bên ngoài mà mâu thuẫn với cô .”

“Cho nên, dù là mối tình đầu ánh trăng sáng gì đó, cũng xếp .”

Lời dứt, Cố Duật Chi Bùi Hạc Niên, như đang tìm kiếm sự tán đồng:

?”

Bùi Hạc Niên nghiến răng, lạnh:

, đều xếp .”

 

Loading...